Sự Hiển Thắng Của Tình Yêu Qua Bước Đường Khổ Giá

Spread the love
– Lm. Giuse Maria Hoàng Tiến Đoàn, S.J.
Dõi theo Phúc Âm Lu-ca theo chu kỳ phụng vụ năm C, chúng ta có thể nhận ra chính mình ngay giữa đám đông với những kẻ bước theo chân Đức Giêsu vào thành thánh Giêrusalem. Chúng ta đã khóc òa trong hân hoan, hòa mình theo tiếng reo vui của dân Do Thái thời ấy, “Alleluia, Alleluia … Hosanna! Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến!” để cùng chào đón Ngài vào Thành Thánh Jerusalem, … Nhưng rồi sau đó Chúng ta lại báng bổ hét vào mặt Ngài, “đóng đinh nó đi, đóng đinh nó đi” trong phiên tòa tại dinh Philatô.   Bị bao vây và bị vùi dập giữa những náo động vinh nhục đầy xúc cảm đó, Đức Giêsu đã chiến đấu một cách anh dũng. Ngài đã kiên cường trả lời và để vâng theo số phận mình, theo đúng ý muốn của Chúa Cha, và hoàn thành sứ mệnh của mình. Ngài đã rửa chân và ôm hôn họ, ngay cả với Giuđa.
Ngài đã chữa lành vết thương nơi tai của Malchus, kẻ đã nhào đến tấn công và muốn tóm bắt Ngài. Ngài đã minh nhiên trả lời một cách rành mạch các câu hỏi của Philatô. Ngài cũng đã lặng lẽ nhìn Hêrôđê huyên thuyên cười nói! Trên đường vác khổ giá lên đồi chịu tử hình, Ngài đã đứng lại bảo ban an ủi những người phụ nữ khóc bước theo Ngài. Ngài cảm ơn Simon người Cyrene, kẻ đã gánh vai giúp vác thập giá với Ngài. Ngài đã tha thứ và cầu nguyện cho những tên lính đã hành hung đánh đập, lăng mạ và đóng đinh tử hình Ngài. Ngài đã khích lệ và động viên tinh thần cho tên cướp cùng chịu đóng đinh trên thập tự bên cạnh Ngài. Cuối cùng Ngài đã gục đầu và trút bỏ hơi thở cuối cùng! Phải chăng Ngài đã quỵ ngã và không còn đứng lên được nữa?
 
Chúng ta còn có lời nào nữa để nói về Ngài, Đấng đã hòa mình sống trọn vẹn với chúng ta trong suối dòng lịch sử của nhân loại, và trong lịch sử cuộc sống của mỗi người chúng ta?  Khi Cleopas và bạn của ông hỏi một Người Khách Lạ đang cùng bước đi với họ trên con đường đến Emmaus. Họ hỏi, “Chẳng phải Ngài chính là nguồn hy vọng cuối cùng, và duy nhất của hết thảy mọi người chúng ta sao? Phải chăng cùng với Ngài, mọi sự tốt lành trên quả đất này đã tan biến?
 
Hôm nay như các môn đệ hai nghìn năm trước, chúng ta hét vang lên với một niềm vui vỡ bờ: Không phải thế Ngài đã sống lại và còn đang sống … Sống một cách tràn trề đầy sung mãn. Vì chính Thiên Chúa đã giải cứu Ngài, đã làm cho Ngài sống lại! Thiên Chúa đã chứng thực cuộc sống của Ngài. Sự khổ nạn và cái chết nơi Ngài thực ra là một bằng chứng tột cùng đầy sống động về sự hiển thắng của tình yêu.
 
Tình Yêu Thiên Chúa đã chiến thắng sự tội và sự chết ngay nơi bi thương cùng khốn nhất. Ngài đã sống lại cho hết thảy chúng ta! Ngài đã sống lại để kéo chúng ta lên theo cùng với Ngài đi vào cõi sống vĩnh cửu trong hân hoan bất tận nơi Thiên Chúa như lời Ngài đã hứa trước, “Khi nào Ta được giương cao, Ta sẽ kéo hết thảy các ngươi lên cùng Ta.”
 
Thật vậy, cùng tột của cuộc sống con người không phải là chết, mà là sống! Một cuộc sống sung mãn và tuôn tràn từ sự sống lại nơi Ngài. Sự sống đã vượt thắng sự chết. Nơi Ngài, chúng ta được yêu thương trong một tình yêu bất tận. Tình yêu đã chiến thắng sự tội và sự chết. Thiên Chúa đã giải phòng toàn diện chúng ta trong Đức Kitô. Vì Ngài đã Sống Lại thật rồi! ALLELUIA!
 
Thế giới cũ cuộc sống cũ đã qua đi. Cái cũ đã kết thúc rồi! Một thế giới mới, một cuộc sống mới sinh động đã khai mở và tuôn tràn! Với Ngài và trong Ngài, tất cả đã đổi thay! Không gì còn có thể tiêu diệt, ngay cả sự tội, sự dữ và sự chết. Ngài đã sống lại và còn đang sống sung mãn trong quang vinh và thương yêu bất tận. Tạ ơn Thiên Chúa! Ngài đã sống lại rồi và còn đang sống giữa chúng ta. AMEN, ALLELUIA!