Tám Mối Phúc Thật: lý tưởng của chúng ta

Spread the love
– Lm. Giuse Maria Hoàng Tiến Đoàn, S. J.  
 
Anh chị em thân mến,
Cách đây vài năm, tôi đã viếng thăm Đất Thánh và ở lại đó 3 tháng. Có lẽ tôi đã đi vào thời điểm thật đẹp trong năm, từ những ngày đầu tháng mười đến đầu tháng giêng. Tôi khá ngạc nhiên về vẻ đẹp của đất thánh và đặc biệt là những nơi mà Chúa Giêsu đã chọn cho những chuỗi sự kiện về các phép lạ kèm theo việc rao giảng tin mừng của Ngài đã được ghi lại trong các phúc âm. Vào một buổi sáng đẹp đầy gió mát và ánh nắng, tôi leo lên ngọn đồi Tám Mối Phúc Thật bên bờ hồ Galilêa, và ngồi xuống đọc lại bài Phúc Âm hôm nay và ngẫm nghĩ về những mối phúc ấy. Nhìn khung cảnh chung quanh, lòng tôi chợt bừng tỉnh và bỗng chốc choáng ngợp cảnh sắc rất thanh bình và tuyệt đẹp của cảnh sắc thiên nhiên với nhà nguyện xinh sắn, với đồi cao rung rinh hoa lá, với biển hồ êm đềm thơ mộng. Tôi chợt nhận ra rằng Chúa Giêsu có quả tim rung động thật ngọt ngào khi Ngài rất chân tình và thắm thiết tuyên ngôn những mối phúc kỳ diệu ấy.

Tôi hiểu ra rằng: Khi trí lòng mình thanh thản trong tâm tư lắng đọng, người ta mới nhận ra tình thương Thiên Chúa thật kỳ diệu trong cuộc sống với môi trường sống chung quanh mình. Người ta nhận ra Thiên Chúa đã ban phát với những món quà đến với chúng ta một cách hết sức tự nhiên đến nỗi chúng ta, nếu không chú tâm để ý sẽ không nhận ra chúng.  Không phải chỉ khi chúng ta trải lòng mình rộng ra trước cảnh sắc thiên nhiên đẹp đẽ, nhưng ngay cả khi chúng ta đang bước đi giữa phố chợ ồn ào, hay khi đang bận rộn với những công việc hằng ngày. Chúng ta chỉ cần hồi tâm và biết buông bỏ trong thoáng chốc những gì đang chiếm đoạt tâm trí, chúng ta nhận ra bàn tay xếp đặt kỳ diệu và tấm lòng nhân hậu của Thiên Chúa.
 
Tuy nhiên, bạn hãy tưởng tượng một người cha hoặc người mẹ đưa ra một danh lời khuyên như những lời Tám Mới Phúc Thật cho đứa con trai hoặc con gái đang trưởng thành và bước vào nhịp sống tranh dành bon chen trong xã hội hôm nay. Chắc con cái và những người trẻ của chúng ta sẽ tưởng chúng ta là già rồi hóa lẫn, đã làm lụng quá vất vả “over loaded,” nên đang bị “burn out,” nên bây giờ muốn buông bỏ tất cả !!!
 
Chúng sẽ nói thẳng với chúng ta là: nếu cứ ôm ấp những ý tưởng có tâm hồn nghèo khó, phải có tính hiền lành,  phải biết thương xót, phải khát khao công chính, phải có tâm hồn trong sạch, phải biết yêu địch thù, phải biết chịu đựng sự bách hại … thì, “Ôi thôi còn gì nhiệt tâm để cầu tiến, để phát minh và sáng tạo, để đấu tranh và đổi mới.” Họ sẽ cười vào mặt chúng ta và bảo rằng: “các cụ ơi, thôi đi dưỡng già đi … đã đến lúc các bác các cụ cần nghỉ ngơi và thanh thản cầu nguyện cho các bác và cho chúng cháu, rồi … đợi ngày Chúa gọi về!”

May thay, lịch sử cho chúng ta thấy có những người đang giầu có với dầy quyền lực bỗng chốc bỏ tất cả lên núi tu tiên như các vị thầy hay các vị chân tu trong các tôn giáo. Họ là những người có lý tưởng, những người biết đấu tranh miệt mài không phải cho họ những cho một đất nước, một dân tốc, nhưng cho một xã hội tốt hơn, một thế giới con người tốt hơn. Họ luôn ấp ú trong tim, trong hồn và trong lối sống của họ những lời khuyên Tám Mối Phúc Thật! Họ là Mahatma Gandhi, Nelson Mandela, Andrei Sakharov, hoặc như Mục Sư Martin Luther King, thánh Francis Assisi và gần đây: Mẹ Teresa Calcutta, và Giáo Hoàng Gioan Phaolo II. Họ là những người rất hăng nồng, mạnh mẽ kiên trì sống Tám Mối Phúc Thật một cách quả cảm và dũng mãnh. Mà trong cuộc sống ấy, cũng có những lúc gian truân khó nhọc, bị tù đầy, bị bách hại, bị công kích, hoặc bị hiểu lầm và chống đối. Sức mạnh tinh thần của họ ở dâu? Chính là Tám Mối Phúc Thật trong Phúc Âm.
 
Tám Mối PhúcThật là Hiến Chương Nước Trời và là lý tưởng của chúng ta. Thánh Phaolo trong thư của ngài qua bài đọc thứ hai hôm nay nói với những người mang trong lòng Tám Mối Phúc Thật ấy rằng: “Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ huyênh hoang trước mặt Thiên Chúa.” I Corintô 1:27-29. Ai dám báo những người biết sống với niềm tin vào Tám Mối Phúc Thật như thế là những người mất trí, chán sống, muốn bỏ cuộc?