– Lm. Giuse-Maria Hoàng Tiến Đoàn, S.J. Trong Hiến Chế Lumen Gentium “Ánh Sáng Muôn Dân,” Công Đồng Vatican II mời gọi các giáo hữu nhìn lên Đức Maria. Người là Mẹ và là Khuôn Mẫu của Giáo Hội, nhưng Người cũng Mẹ và là Hình Ảnh của mỗi người chúng ta. Dưới chân Thập Giá, Đức Maria hằng sinh ra chúng ta là con cái Chúa trong thương đau cùng khốn, như Giáo hội luôn sanh sản các tín hữu Chúa trong tang thương bách hại. Tuy nhiên, cũng như Giáo Hội, Mẹ luôn luôn được Thiên Chúa che chở phù trợ. Đây là hình ảnh Sách Khải Huyền trình bày cho chúng ta trong bài đọc thứ nhất (11:19a; 12:1-6a, 10ab) trong Thánh Lễ hôm nay. Cùng hành trình với nhau trong đời sống đức tin, chúng ta phải phấn đấu, chống lại kẻ thù là: Satan, thế gian và xác thịt. Người tín hữu chúng ta cũng phải quằn quại phấn đấu trong cơn đau sinh nở như thánh Phaolô nói chung chung về thân phận toàn thể tạo vật hiện nay. Bài sách Khải Huyền hướng lòng chúng ta nhìn lên Ðức Mẹ trên trời, mà đồng thời ngụ ý bảo chúng ta cùng nhìn lại cuộc sống dương gian của mình hiện tại. Phúc Âm Gioan (Gioan 19:25-26) cho chúng ta thấy khi Đức Maria đứng dưới chân thập giá Chúa Giêsu, Người được mời gọi trở thành Mẹ của Gioan, cũng là Mẹ của Giáo Hội và là Mẹ của các tín hữu mà Gioan là đại diện, Đức Maria đã phải quằn quại đau đớn trong trong cơn thử thách đức tin mà Người phải chịu, y như những người mẹ quằn quại đau đớn khi sanh con. Với ghi nhận của Phúc Âm Luca trong Thánh Lễ hôm nay (Luca 1: 39-56), chúng ta cần phải cảm phục Mẹ và biết ơn Mẹ. Hằng ngày chúng ta cần phải mượn lời bà Elisabet mà chào kính Mẹ đầy ơn phúc. Bởi vì cũng như bà Elisabeth, chúng ta được Mẹ đến nhà thăm viếng, giúp đỡ và ủi an. Chúng ta được Mẹ đến hiện diện trong cuộc sống chúng ta; được Mẹ nâng đỡ phù trì và dạy dỗ chúng ta trong đời sống đức tin khi chúng ta cùng nhau sánh bước bên Mẹ. Mỗi khi đọc hay hát Kinh Ngợi Khen “Magnificat,” chúng ta nghĩ đến những tâm tình của Ðức Mẹ, mà sung sướng nhận ra đây cũng chính là tâm tình của chúng ta. Tất cả đời sống đạo đức của chúng ta, thực ra hoàn toàn là tác phẩm của Thiên Chúa, và sở dĩ chúng ta được như ngày nay là vì Chúa đã nhìn đến thân phận thấp hèn của chúng ta. Trải qua từ đời nọ đến đời kia và cho đến muôn đời, Chúa đã chúc phúc cho chúng ta được làm Con Cái Chúa với muôn ơn lành, như Lời Chúa Đã Hứa cùng tổ phụ đức tin của chúng ta là Abraham. Chúng ta sẽ càng đọc kinh này sốt sắng và vui mừng khi chúng ta càng ý thức rằng: mình đang mang trong tâm tư linh hồn mình, ơn cứu độ cao cả như chính Ðức Maria xưa, khi Người được bà Elisabét chúc mừng rằng: Hoa Quả Trong Lòng Người Đầy Phúc Lạ ! Như vậy, mỗi khi dâng lên Chúa Lời Kinh Magnificat với tâm tình của Đức Mẹ, chúng ta sẽ được gắn bó mật thiết không những với Mẹ, mà còn với nhau, và cùng nhau kết hợp mật thiết trong Chúa Kitô là Con Lòng Mẹ. Để rồi, chúng ta sẽ được biến cải trong vinh quang với Đấng Phục Sinh, để cùng được lên trời với Mẹ, Đấng đã được Mông Triệu: Mẹ đã được mở lối lên trời, cho chúng ta cùng được lên theo. |