Bài Phúc âm hôm nay tường thuật việc Đức Kitô Phục Sinh hiện ra cho các môn đệ. Lúc đó ông Thomas vắng mặt. Khi nghe kể lại, Thomas đòi được chạm đến những vết thương của Đức Giêsu thì ông mới tin. Sự tích này khiến Thomas mang biệt danh “cứng lòng.” Thật ra, đòi hỏi của Thomas cũng không phải là quá đáng.
Đã ba năm nay, Thomas đi theo làm môn đệ Đức Giêsu. Ông tin rằng Ngài chính là Đấng Messiah mà các ngôn sứ đã nói đến. Hơn nữa, Ngài có những lời đầy sức sống. Những phép lạ Ngài làm đầy quyền năng. Bản thân Ngài hết sức trung thực và lôi cuốn. Thế nhưng, mọi sự lại xãy ra theo chiều hướng xấu nhất. Đức Giêsu đã bị bắt và bị giết cách nhục nhã trên thập giá. Đấng Messiah không thể chết như thế được! Thiên Chúa sẽ không bao giờ bị đánh bại!
Rồi bổng nhiên, ít ngày sau sự việc đó, các môn đệ khác nói họ đã gặp lại Đức Giêsu. Ngài đã phục sinh và đã hiện ra cho họ.
Chuyện giỡn chơi! Thomas nói: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” Thomas là một người lý trí. Hơn nữa, nếu Thầy mình sống lại thật, thì mọi sự sẽ hoàn toàn đảo ngược.
Một tuần sau, Đấng Phục Sinh lại hiện ra cho ông. Thomas giờ đây biết điều các môn đệ nói là thật. Hơn nữa cuộc gặp gỡ với Đấng Phục Sinh đã mở lòng ông ra để nhận ơn đức Tin. Tuy lúc đầu, Thomas có sai lầm vì quá tự phụ nơi phán đoán của mình, nhưng Chúa vẫn ban ơn cho ông. Cái hay của thánh tông đồ Thomas là thành tâm và kiên nhẫn đi tìm Chúa. Lần đầu không được, ông vẫn tiếp tục đến với cộng đoàn đức tin. Và sau cùng, ông đã nhận được sự sống đời đời nơi Đức Kitô Phục Sinh. Đó là bài học cho những ai muốn được ơn Đức Tin.
Chúa dạy Thomas và tất cả chúng ta: “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin!”(Ga 20:29) Con người ngày nay rất tự phụ vì những hiểu biết về khoa học kỹ thuật của mình. Họ không biết rằng: mầu nhiệm Phục Sinh vượt khỏi phạm trù tự nhiên của loài người. Vì thế, nếu chỉ nhờ giác quan và trí khôn của mình, con người không thể vươn tới. Kẻ kiêu căng không thể tìm gặp Chúa. Chúa chỉ ban ơn cho kẻ khiêm nhường.
Cùng với thánh Thomas, chúng ta hãy sấp mình thờ lạy Chúa: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”(Ga 20:28)
-Lm. F.X. Bùi Ngọc Tỷ