Trên đời này có rất nhiều cái sợ: sợ đau khổ, sợ thử thách, sợ bệnh hoạn, sợ thiếu thốn và nhất là sợ chết. Xem ra, nỗi sợ hãi luôn ám ảnh con người và con người dù muốn, dù không vẫn bị dày vò bởi trăm ngàn nỗi sợ. Hiểu rõ điều đó, Chúa Giêsu khi huấn luyện các môn đệ, Ngài luôn chỉ cho các môn đệ thấy rõ con đường theo Chúa là khổ, là vất vả, nhưng có vượt thắng giữa trăm ngàn khó khăn thử thách, mới đạt được vinh quang. “Ai muốn theo Ta hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo Ta”. Chúa Giêsu trước khi về với Chúa Cha, đã trấn tĩnh các môn đệ: “Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Ga 14: 18).
Nỗi bận tâm của Chúa Giêsu đối với các môn đệ là việc Ngài ra đi về với Chúa Cha sẽ làm cho các ông hoang mang, lo âu, xao xuyến. Các môn đệ lo âu vì các ông sợ Chúa rời xa, sẽ không có ai giúp đỡ họ. Gặp thử thách, gặp những nghịch cảnh thảm khốc, các ông biết nương tựa, cậy nhờ vào ai? Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nhấn mạnh với các môn đệ ba điểm. Lời cặn dặn thứ nhất, Chúa nói: “Các con đừng sợ người ta”. Thứ đến, Chúa nhấn mạnh với các môn đệ về sứ mạng loan báo Tin Mừng và giới thiệu Chúa phục sinh cho mọi người một cách công khai là “hãy nói nơi ánh sáng”, mặc dù, vì Chúa và vì Tin Mừng, các môn đệ có khi phải hy sinh đến cả mạng sống.
Ðiểm thứ ba Chúa căn dặn các môn đệ phải can đảm, hiên ngang tuyên xưng danh Chúa. “Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời “. Lúc nào Chúa cũng nhắc nhở các môn đệ: “Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn”, hoặc “vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn chim sẻ bội phần”. Chính những nhắc nhở ấy làm các môn đệ an tâm và không sợ hãi.
Sợ sệt có thể làm con người chùn bước trước muôn vàn nghịch cảnh đang giăng mắc và xảy ra trong đời sống của con người. Chính vì thế, Chúa luôn cảnh tỉnh các môn đệ của Ngài hãy tỉnh thức, đừng sợ, đừng nhát đảm. Chúa luôn hiện diện và can thiệp kịp thời những biến cố xảy ra trong lịch sử cứu độ, trong đời sống riêng tư của con người. Khi Chúa ngủ ở đầu mạn thuyền, sóng to, gió lớn trỗi dậy, các môn đệ cuống cuồng, lo âu sợ sệt. Chúa nói: “Sao các con nhát đảm thế!” và Chúa khiến gió bão im lặng. Trong cuộc đời muôn thời, người môn đệ của Chúa được sai đi, không phải để im lặng, để thỏa hiệp hầu được lợi nhuận, được dễ dàng, nhưng họ phải “rao giảng trên mái nhà”. Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, khi khai mạc triều đại của Ngài, đã dõng dạc tuyên bố: “Ðừng sợ, hãy mở tung cửa đón Chúa Kitô”. Bao nhiêu vị Thánh Tử Ðạo đã kiên trì không bao giờ sợ hãi, dẫu họ biết chính mạng sống của họ phải hy sinh. Theo Chúa, trở thành môn đệ của Chúa, chúng ta phải luôn cảm nghiệm rằng: vì Chúa, chúng ta sẽ phải hy sinh như chính Chúa, đã vì tội lỗi nhân loại mà chịu chết trên thập giá (Ga 15: 13).
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con lòng can đảm để trước mọi nghịch cảnh của đời sống, chúng con luôn tìm được sự an bình của Chúa. Xin cho mọi người chúng con khi theo Chúa luôn biết tuân giữ mọi điều Chúa dạy và trung kiên làm chứng nhân cho Tin Mừng cứu độ của Chúa. Xin cho chúng con đừng bao giờ thỏa hiệp để mưu tìm sự dễ dãi, mà luôn nhiệt thành giới thiệu Chúa Kitô phục sinh cho mọi người (Mt 28, 19).
– Lm. Giuse Vũ Văn Dũng