Thứ Tư Lễ tro đã khai mạc Mùa Chay thánh. Nói tới Mùa Chay, hầu như chúng ta ai cũng có cái cảm giác là phải khép mình bước vào con đường khắc khổ, hy sinh, từ bỏ, một mùa “rất khó nhá”! Đúng vậy, chính Chúa Giêsu đã nói cho các môn đệ đang theo Ngài:”Nếu ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo”(Mt 16,14). Ngoài ra, Ngài còn tiết lộ cho các ông: Ngài sẽ lên Giêrusalem, phải bị bắt, bị đánh đòn, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại. Đúng là một tin sét đánh! Các môn đệ cảm thấy bàng hoàng và sợ hãi cho tương lai. Các ông phải bước vào mùa Chay và mùa Thương khó!
Nhưng tám ngày sau khi tiết lộ tin sét đánh ấy, Chúa Giêsu đã đem nhóm bộ ba là Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi cầu nguyện và Ngài đã biến hình sáng láng trước mắt các ông. Cảnh tượng này làm các ông hết sức ngạc nhiên và thích thú, đến nỗi Phêrô đề nghị với Chúa để dựng lều ở luôn trên núi không xuống nữa. Phải chăng Chúa Giêsu hé mở cho các ông thấy một chút vinh quang để mời gọi các ông đi vào con đường khổ giá mà Ngài sắp phải trải qua trong những ngày sắp tới?
Mỗi người Kitô hữu chúng ta cũng phải đi theo con đường khổ giá của Chúa. Đi theo con đường khổ giá là phải từ bỏ mình và vác thập giá. Từ bỏ mình là phải thay hình đổi dạng, phải lột bỏ con người cũ xấu xa tội lỗi mà mặc lấy con người mới tốt lành thánh thiện hơn. Điều đó đòi hỏi một cuộc canh tân toàn diện. Cuộc canh tân này phải kéo dài và đòi hỏi chúng ta phải cố gắng liên miên, phải liều mình theo tiếng gọi của Chúa giống như tổ phụ Abraham xưa. Nhưng chắc chắn cuộc canh tân này sẽ dẫn ta đi tới đích mặc dầu phải trả một giá rất đắt vì “Per cruem ad lucem”, qua thập giá đến vinh quang.
Sống ơn gọi làm Kitô hữu là chúng ta dấn thân làm một cuộc hành trình phiêu lưu gian khổ để theo Đức Kitô. Dấn thân gợi lên ý tưởng phải liều. Liều đây không có nghĩa là nhắm mắt theo một cách mù quáng, bất chấp tương lai, bất chấp hậu quả tốt xấu, nhưng liều một cách sáng suốt nghĩa là đặt trọn niềm tin vào những lời hứa của Chúa, Đấng hằng trung tín không lừa dối ai, Ngài kêu gọi chúng ta từ bỏ để phiêu lưu theo Ngài, cũng chỉ vì Ngài muốn đưa chúng ta trở về hạnh phúc thuở ban đầu.
Cuộc hành trình theo Chúa này, đòi chúng ta phải “từ bỏ mình và vác thập giá hằng ngày”, nghĩa là phải lột bỏ con người xấu xa tội lỗi của mình để được trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô. Hay nói cách khác, chúng ta phải biến hình hằng ngày để có thể “nhật nhật tân, hựu nhật tân” theo khuôn mẫu của Đức Kitô.Đây chính làơn gọi biến hình đổi dạng của người Kitô hữu chúng ta.