– ĐÔ. Phaolô Phan Văn Hiền
Bệnh tật từ xưa đến này vẫn luôn là một điều không ai mong muốn. Ai cũng mong sống khỏe vì sức khỏe có thể nói là gia tài quý nhất của đời người, và là điều kiện cần thiết để làm cho cuộc đời thêm vui vẻ và hứng thú. Trong suốt cả cuộc đời, mỗi người đều có nhiều ước mong, nhưng đến khi mang bệnh thì mong ước quan trọng nhất đó là được lành bệnh. Vì thế không lạ gì, trong ba năm công khai rao giảng Tin Mừng, vô số những người với đủ thứ bệnh tật khác nhau đã tuôn đến với Chúa Giê-su để xin được chữa lành. Dân chúng tin vào quyền năng chữa bệnh của Ngài, và quan trọng hơn là tin vào thương xót của Ngài. Họ tin Ngài luôn yêu thương họ và sẵn sàng chữa họ được lành bệnh. Ngài không đòi hỏi họ một điều kiện nào cả. Chỉ cần tin vào Ngài.
Người câm điếc được chữa lành trong bài Tin Mừng hôm nay là một thí dụ điển hình. Với niềm tin tuyệt đối vào Chúa Giê-su, những người thân đã đưa người nhà bị câm điếc đến xin Ngài chữa lành.
Người câm điếc được chữa lành trong bài Tin Mừng hôm nay là một thí dụ điển hình. Với niềm tin tuyệt đối vào Chúa Giê-su, những người thân đã đưa người nhà bị câm điếc đến xin Ngài chữa lành.
“Ép-pha-ta” (hãy mở ra”), và ngay lập tức tai và miệng của người câm điếc được khai thông. Mọi người có mặt đều thán phục. Nhưng đều quan trọng hơn là họ thêm niềm tin vào Ngài.
Điểm nhấn trong câu chuyện chữa lành này, không phải là người câm điếc được chữa lành, nhưng chính là lòng thương xót của Chúa. Và lòng thương xót của Ngài không bao giờ bị ràng buộc bởi không gian và thời gian. Nói cách khác, Ngài vẫn tiếp tục yêu thương và chữa lành, bao lâu thế giới này còn có người bệnh tật, bao lâu còn có người cần được chữa lành. Điều kiện chữa lành vẫn không thay đổi: tin tuyệt đối vào Chúa, và tin vào tình thương không bờ bến của Ngài.
Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, mặc dù phải sống cơ cực về thể xác cũng như tinh thần trong hơn 13 năm tù, cũng đã cảm nghiệm được tình thương lạ lùng này. Ngài ghi lại trong tập suy niệm viết trong tù mà Ngài đặt tên là Cầu Nguyện Hy Vọng như sau: “Lòng thương xót Chúa trước sau như một. Hôm qua, hôm nay và mãi mãi, lòng thương xót của Ngài vẫn luôn nguyên vẹn, không bao giờ giảm bớt cường độ. Đó là niềm an ủi, khuyến khích, và là hy vọng của chúng ta” (ĐHY Thuận, CNHV 8, bài 15).
Xin Chúa chữa lành chứng mù lòa thiêng liêng của chúng ta, để chúng ta thấy được tình thương tràn đầy của Chúa nơi cuộc đời của mỗi người chúng ta, nơi những người anh chị em chúng ta gặp gỡ, và trong mọi biến cố xảy ra trên toàn thế giới này.