Ngôn sứ Êlia đi tìm Chúa. Ông đã mệt mỏi rã rời vì chạy trốn cơn thịnh nộ của hoàng hậu Giêsaben. Trước đó, ông đã chiến thắng huy hoàng khi đánh bại đám sư sãi của bà hoàng hậu ngoại giáo này, người đã mang các thần ngoại bang đến, làm ô nhiễm niềm tin của Israel. Nhưng thắng lợi đó cũng không đem được Israel trở về cùng Chúa. Riêng bản thân ông còn bị đuổi giết. Ông muốn có lại sức mạnh và niềm hy vọng để tiếp tục sứ mạng. Nhưng, Chúa ở đâu? Tại sao Người im hơi lặng tiếng?
Các môn đệ của Đức Giêsu đang vượt biển hồ thì một cơn bão nổi lên khiến các ông hoảng sợ vì thuyền sắp chìm. Hình ảnh con thuyền sắp chìm là biểu tượng của Giáo hội trong cơn khủng hoảng. Nguy hiểm trùng trùng. Sức con người không thể vượt qua. Chúng ta cần Chúa. Nhưng, Chúa ở đâu? Tại sao Người im hơi lặng tiếng?
Trong cả hai trường hợp, những con người yếu đuối và tuyệt vọng đó mỏi mắt trông tìm Chúa. Không phải họ không tin có Chúa. Điều họ muốn là ơn trợ giúp của Người. Nhưng không biết tại sao Chúa không can thiệp khiến họ cảm thấy bơ vơ bất lực và sợ hãi. Chúng ta cũng đang sống trong hoàn cảnh nguy hiểm tứ bề, khiến lòng đầy sợ hãi. Và chúng ta cũng tự hỏi: Chúa ở đâu?
Chắc chắn, Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái Người, như Lời Chúa nói qua miệng ngôn sứ Hôsêa: “Làm sao Ta nỡ bỏ ngươi, hỡi Ephraim!”(Hs 11:8) Điều chúng ta phải làm là tin tưởng và cậy trông nơi Chúa. Hơn nữa, chúng ta còn phải mở rộng tâm hồn để nhận biết đường lối của Chúa và ra sức sống theo Thánh Ý của Người.
Đường lối của Chúa đầy bất ngờ. Ngôn sứ Êlia tưởng rằng Thiên Chúa đầy sức mạnh và vinh quang, nên khi Người xuất hiện sẽ khiến đất trời rung chuyển. Nhưng Chúa lại đến trong cơn gió nhẹ, trong sự tĩnh lặng sâu thẳm của tâm hồn. Các môn đệ của Đức Giêsu không bao giờ ngờ được Thầy mình có thể đi trên mặt nước đến với họ. Một con người hằng ngày vẫn ăn ngủ nói năng với họ, nay lại biểu lộ một quyền năng phi phàm.
Thiên Chúa có cách hành động của Người. Chúng ta phải tin tưởng. Hơn nữa, nếu chúng ta luôn nhìn lên Chúa và bước đi theo đường lối của Người, chúng ta có thể như thánh Phêrô, đạp trên sóng dữ và bình an vượt qua mọi hiểm nguy.
-Lm. F.X. Bùi Ngọc Tỷ