Chúa Giêsu nói với người Do-thái: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” Nhiều người Do-thái và nhiều môn đệ Chúa Giêsu nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” nên bỏ Chúa mà đi. Chúa Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Thánh Phêrô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy, chúng con biết đến với ai, Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và nhận biết chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.” (Ga 6:51-69).
Nhờ đức tin, chúng ta tin thật Chúa Giêsu lấy chính Mình và Máu Thánh Người mà nuôi sống linh hồn chúng ta. Khi lập Bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu đã muốn thông ban tất cả tình yêu phong phú khôn lường của Người cho chúng ta. “Trong đêm bị nộp, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng tạ ơn, rồi bẻ ra mà nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là Mình Thầy, hiến tế vì anh em.” (1 Cr 11: 23-24). Thánh Bernadin de Sienne nói: “Vì quá yêu thương chúng ta nên ngay trước khi chịu chết Chúa Giêsu đã làm một phép lạ lớn lao là Người ban cho ta chính Thân Mình Người làm của ăn.”
Điều mà người ta cảm thấy “chướng tai” và không thể tin được thì tình yêu của Chúa Giêsu đã thực hiện: “Hãy cầm lấy mà ăn, này là Mình Thầy.” Chúa Giêsu muốn vào tâm hồn chúng ta nhờ Bí tích Thánh Thể. Cùng với huấn lệnh “Hãy cầm lấy mà ăn” Chúa còn ban cho chúng ta lời hứa hạnh phúc muôn đời: “Ai ăn thịt và uống máu tôi thì có sự sống đời đời, và tôi sẽ cho kẻ ấy sống lại trong ngày sau hết.” Vì sao Chúa Giêsu lại muốn chúng ta đón nhận Người nơi Bí tích Thánh Thể? Thánh Denis nói rằng: “Tình yêu luôn khát khao và kiến tạo hợp nhất.” Chúa trao hiến chính mình cho chúng ta trong nhập thể, thương khó, nhưng Người chưa cho là đủ, Người còn muốn thiết lập Bí tích Thánh Thể để kết hiệp với từng người tín hữu: “Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì lưu lại trong tôi và tôi ở trong người ấy” (Ga 6:56). Rước Chúa Giêsu Thánh Thể vào linh hồn ta mang lại cho ta lợi ích thật lớn lao. Thánh Denis dạy rằng Bí tích Thánh Thể là phương dược quyền năng nhất để thánh hoá các linh hồn. Thánh Francois de Sales nói: “Có hai hạng người cần phải siêng năng rước lễ: hạng thánh thiện và hạng chưa thánh thiện. Hạng thánh thiện cần phải rước lễ để bảo vệ sự thánh thiện. Hạng chưa thánh thiện cần phải rước lễ để sống thánh thiện.” Chúa Giêsu dạy thánh nữ Mechtilde: “Khi con rước lễ, con hãy cầu xin cho được lòng mến mà con chưa hề có bao giờ. Ta sẽ nhận tình yêu của con, không phải bởi nó đang thực sự có, mà bởi vì con ao ước có được nó.”
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể là tình yêu trên hết và là mọi sự của con. Phần con, lạy Chúa, con chỉ là hư vô, không có một tí gì lành, không có một tí nhân đức nào, không có một tí trung thành nào, không đáng được một ơn nào của Chúa. Từ vực sâu thẳm khốn nạn khôn dò của con, con nài xin Chúa, vì lòng thương xót vô cùng của Chúa, ban cho con ơn nhận biết Chúa, yêu mến Chúa và phụng sự Chúa suốt đời con. Con xin hiệp với Mẹ Maria mà kính dâng Chúa tâm tình tạ ơn vì Chúa thương xót ngự vào linh hồn con, mặc dầu con bất xứng. Xin Chúa ban cho con được lòng kính mến Chúa mà con chưa hề có bao giờ. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con thờ lạy Chúa, con yêu mến Chúa, con tín thác nơi Chúa. Amen.
– Lm. Phaolô Nguyễn Văn Thạch, C.Ss.R.