Các môn đệ của Chúa Giêsu như có vẻ là những con người thích nói không hoặc không đủ. Trước và sau phục sinh, lần nào Ngài hỏi có bắt được cá không hay có gì ăn không thì vẫn là câu trả lời không. Nếu bạn có những người bạn thường nói không như các môn đệ Chúa, thì bạn nghĩ sao? Không đi dự tiệc cưới con người bạn dù chỉ một lần cũng đủ làm mình nghĩ ngợi huống chỉ nhiều lần. Dẫu sao thì cái vẻ đẹp của bài Phúc Âm tuần này cũng nằm ở chữ “không” của các môn đệ vì nó miêu tả đúng chính xác về tình trạng thiếu thốn và trống vắng của con người. Không có Chúa, con người chẳng làm được gì. Thấy được sự thiếu thốn đó, Chúa Giêsu đã tỏ hiện và đong đầy cái hố sâu trống vắng của họ bằng nghĩa cử của tình huynh đệ, đó là cùng nhau chia sẻ và bẻ bánh. Nói một cách vắn tắt, ba trong nhiều điều chúng ta rút ra được từ Lời Chúa tuần này là: (1) Thiên Chúa luôn luôn hiện diện và đồng hành với con người trong bất cứ mọi hoành cảnh cuộc đời. (2) Con người thật sự chẳng có gì. Tất cả mọi thứ như tài năng, sắc đẹp, công việc, tài sản và sức khoẻ v.v. cũng đều là thuộc về Thiên Chúa. Bởi thế, chúng ta không nên kiêu ngạo với những gì mà Thiên Chúa đang trao ban mỗi ngày. Ngược lại, chúng ta hãy cố gắng san sẻ những ân sủng Thiên Chúa ban với những kẻ kém may mắn hơn mình. Và (3) Thánh Lễ là dịp để chúng ta múc lấy những ân sủng hằng ngày.