Xa Mà Gần Gần Mà Xa  

Spread the love
– Lm. Maria Giuse Nguyễn Tuấn Long
Câu chuyện người con hoang đàng trong Phúc Âm của Luca (năm C) là một trong những câu chuyện xúc tích nhất Chúa Giêsu đã dùng để miêu tả tình thương và lòng thương xót của Thiên Chúa đối với con người. Ba nhân vật chính—người cha và hai anh em—phản ánh rất sắc nét về bản tính và tâm lý của mỗi người chúng ta thường ngày. Tình thương của cha mẹ dành cho con cái là vô biên. Ngược lại, con cái thường có thái độ ngông cuồng, vô ơn, bất hiếu, và thờ ơ trước tình thương và sự quan tâm của cha mẹ. Tuy nhiên xét theo chiều kích tâm lý, đó là chuyện bình thường vì ai rồi cũng phải lớn lên theo thời gian và trải qua nhiều kinh nghiệm mới từ từ nghiệm ra được tình thương. Hình ảnh và thái độ của hai anh em phần nào liên tưởng chúng ta đến tầm quan trọng của kinh nghiệm trong đời sống đức tin. Sống đạo mà không có những kinh nghiệm thực tiễn thì nó cũng là một mớ kiến thức dựa trên lý thuyết và giáo điều. Kinh nghiệm sống cho dù là tốt hay xấu luôn cần thiết cho niềm tin, nhưng nó cũng là một cảm nghiệm dằn vặt nghiệt ngã: một là bỏ hai là tin. Kẻ nào mạnh lòng tin sẽ trở về. Càng thực tâm ăn năn xám hối kẻ ấy càng nghiệm xâu hơn về tình thương của Thiên Chúa. Dưới đây là đôi nét về thái độ của hai anh em giúp chúng ta tự xét mình:
 
Người anh                               Người em
– Giận dữ kể công                   – Hồi tâm nghĩ lại
– Tự cho mình tốt hơn             – Xấu hổ bản thân với
                                                những gì đã làm
– So sánh với người em           – Chấp nhận ngang như
                                                 người làm
– Bất mãn không vào nhà        – Hy vọng quay trở về
– Gần cha nhưng xa lòng        – Xa cha nhưng vẫn tin
                                                 vào hy vọng
– Chưa vấp ngã nên                 – Vấp ngã dẫn đến cảm
thiếu thông cảm                      nghiệm tình thương
 
Suốt bao năm nay chúng ta sống đạo, vậy chúng ta đang đồng hành với Chúa bằng thái độ của người anh hay người em? Nếu là người anh, thì chúng ta nên làm gì để cảm nghiệm sâu xa về tình thương Thiên Chúa? Nếu là người em, thì chúng ta nên làm gì để truyền đạt cảm nghiệm hồng ân đó?