Nhiều người Việt trong nước vẫn hoang tưởng Hoa Kỳ là một thiên đàng hạ giới nơi mà ai cũng dễ dàng hái ra tiền. Nghĩ lại cũng chẳng trách họ được vì nhiều Việt kiều hồi hương chơi rất xộp lại nổ rất ác nên giấc mơ đến Mỹ ngày càng được thần thánh hóa trong tâm trí nhiều người. Trên thực tế, thời vàng son đã qua rồi. Tiền kiếm thì khó mà xài chẳng được bao nhiêu. Ngày xửa ngày xưa, với $100 đô, chúng ta ăn xài chợ búa phủ phê. Ngày nay chỉ được mấy tô phở với vài ly cafê là cùng. Sống ở Mỹ lâu mới thấm thía những căng thẳng gắn liền với đồng tiền.
Dưới một khía cạnh nào đó, thiên đàng và Hoa Kỳ cũng chẳng khác xa. Cả hai không phải là một nơi để chúng ta bồi đắp giấc mơ trên trí tưởng tượng. Ở bất cứ đâu cũng đòi hỏi chúng ta có làm thì mới có ăn. Ngồi không sống trong mơ tưởng chỉ chết đói mà còn mang cái tội lười biếng. Thiên đàng cũng tương tự như thế. Muốn lọt vào đó, Kitô hữu phải cố sức chui qua cửa hẹp mà vào, đừng ngồi đó cậy dựa mình thuộc nhiều kinh hay đã được rửa tội rồi như lời biện hộ này: “Chúng tôi đã ăn uống trước mặt ngài và ngài đã giảng dạy giữa các công trường chúng tôi.” Một số anh em Tin Lành vẫn quan niệm tin vào Chúa Giêsu là đủ. Đối với những Kitô hữu Công giáo, tin và thực hành phải luôn đồng hành với nhau. Bởi thế, cái câu hỏi được đặt ra cho chúng ta trong tuần này là: Chúng ta phải làm gì mới chui lọt qua cửa hẹp để vào nước trời?