Thánh Romualđô, Tu Viện Trưởng (+ 1027) – Kính ngày 19 tháng 6
Romualđô xuất thân từ một gia đình quý tộc bên Ý. Khi còn là thanh niên, ngài rất thích đi săn bắn. Chính những cuộc săn đuổi thú rừng đã đem tâm hồn ngài lại gần với thiên nhiên và thúc đẩy khuynh hướng sống đời tịch liêu hoàn toàn. Nhân lúc buồn vì cảnh gia đình, ngài trốn vào tu trong dòng Bênêđictô tại Classa. Một thời gian sau, ngài được mặc áo dòng. Từ đó, Romualđô tiến nhanh trên đường nhân đức và nên gương mẫu cho anh em trong dòng.
Sau ba năm sống trong tu viện Bênêđictô, ngài lại đi tìm nếp sống khổ hạnh hơn trong sa mạc bên cạnh Marinô, bậc thầy khả kính. Ngày ngày, thầy trò đi dạo dưới lùm cây và hát thánh vịnh. Mỗi tuần chỉ ăn có ba ngày. Lương thực là một miếng bánh mì và một nắm đỗ. Nhưng sau ba năm, ngài muốn trở về cải tổ các tu viện Bênêđictô đang sa sút trầm trọng. Chính ngài đã sửa đổi và xây thêm hàng trăm tu viện. Rất nhiều người bỏ cuộc sống trần tục theo ngài vào tu trong rừng. Thấy ngài sống thánh thiện, nhiệm nhặt, ma quỷ tìm hết cách tấn công, nhưng ngài vẫn quyết dùng khí giới là lời cầu nguyện để dẹp yên bọn chúng. Một vài anh em trong dòng cũng khó chịu vì đời sống bác ái yêu thương của ngài đối với người nghèo. Ít lâu sau, thể theo lời của hoàng đế Othon III và sự yêu cầu của các thầy, ngài về làm Bề Trên tu viện Classa. Cảm mến nhân đức của ngài, nhiều ông hoàng đã xin vào tu trong dòng. Ngài ước ao đi truyền giáo bên Hung Gia Lợi, nhưng ý Chúa không muốn, ngài lại tìm đến một nơi trong hoang địa để kết liễu cuộc đời tận hiến. Tại đây ngài sống hoàn toàn trong yên lặng, cầu nguyện, ăn chay và đánh tội.
Năm 1009, ngài biết ý Chúa muốn cho ngài thành lập một tu viện mới, nên ngài đến xin một bá tước miền núi Apennin mảnh đất để bắt tay vào việc. Nơi đây nghiễm nhiên trở thành trung tâm những tu viện của ngài. Các Ðức Giáo Hoàng kính nể, ban nhiều đặc ân và bảo vệ bộ luật dòng ngài. Ngài qua đời vào mùa hè năm 1027, thọ 120 tuổi. Giáo Hội mừng lễ ngài vào ngày 19/6 mỗi năm.
(Theo nhóm tryền giáo Châu Kiên Long, Đà Lạt)