Vinh Sơn đệ Phaolô sinh tại Puoy miền Aquitaine khoảng năm 1581. Ngay từ nhỏ, ngài đã tỏ ra có một lòng bác ái cao cả đối với người nghèo khó. Ngài chịu chức linh mục năm 1600. Ít lâu sau, ngài lọt vào tay người Thổ Nhĩ Kỳ và bị giam giữ tại Phi Châu nhưng được cứu ra và trở về Pháp. Ngài nhiệt thành với các linh hồn và được nhiều người tín nhiệm. Khoảng năm 40 tuổi, ngài làm Bề Trên dòng Thăm Viếng và chu toàn bổn phận với sự khôn ngoan phi thường.
Mặc dù đã cao niên, ngài vẫn không ngừng rao giảng Tin Mừng cho người nghèo, nhất là cho kẻ quê mùa. Vì thế ngài được mệnh danh là vị tông đồ của giới lao động. Năm 1633, ngài lập hội các linh mục triều để tiếp tục các công việc của ngài. Ngài cố lập nhiều tu hội khác nhằm an ủi kẻ đau khổ và giáo dục các thiếu nữ. Vì quá tận tụy trong chức vụ và vì tuổi già sức yếu, ngài đã an nghỉ trong Chúa năm 1660. Do những phép lạ ngài làm, năm 1738, Ðức Giáo Hoàng Clêmentê XII đã nâng ngài lên bậc Hiển Thánh và Ðức Lêô XIII đã tôn ngài làm bổn mạng các hội từ thiện Công Giáo.