Thánh Phêrô Ðamianô sinh tại Ravenna nước Ý năm 988, mồ côi cha mẹ khi vừa cất tiếng khóc chào đời. Nhờ sự chăm sóc của người anh, và với tư chất thông minh sắc sảo, Phêrô Ðamianô đã tiến mau và thu lượm nhiều kết quả trên đường học vấn rồi trở thành giáo sư danh tiếng. Ðể sống đời hoàn thiện hơn, ngài xin vào tu viện Aven thuộc dòng Thánh Giá do Chân Phước Ludolphô sáng lập. Sau đó chính ngài làm tu viện trưởng. Với sự thông minh và tài ba đức độ của ngài, dòng đã tiến triển rất nhiều. Hiểu rõ vai trò của Ðức Mẹ trong đời sống trọn lành, ngài nhấn mạnh cho các tu sĩ dòng việc sùng kính Mẹ Maria.
Vào thời của Phêrô Ðamianô, Giáo Hội gặp phải những phong ba và sa đọa. Tội lỗi đã len lỏi vào ngay cả tòa thánh Phêrô. Hoàn cảnh đồi bại trong toàn Giáo Hội đã làm cho biết bao người thất vọng và ly khai khỏi Giáo Hội. Trước thảm trạng đó, thánh Phêrô Ðamianô chỉ biết sống thân mật với Chúa trong việc cầu nguyện. Ðời sống thánh thiện ấy đã làm cho nhiều người cảm phục và tin tưởng. Ðức Giáo Hoàng Stêphanô IX phong ngài làm Hồng Y Giáo Hội Rôma và Giám Mục thành Otti (1058). Nhưng đến đời Ðức Alêsan II thì ngài được phép lui về Aven để sống đời hy sinh hãm mình và khiêm nhường tuyệt đối với kỷ luật khắt khe, làm bạn cùng roi da, xích sắt, ăn bằng chậu rửa chân và ngủ trên manh chiếu dưới đất. Năm 1071, Ðức Giám Mục Ravenna mất, ngài phải lên thay. Tuy già yếu với số tuổi đã cao, ngài cũng đem hết tâm trí nỗ lực chu toàn nhiệm vụ chủ chăn cho đến ngày 22/02/1072, Chúa gọi ngài về trên đường đi La Mã.
Ðức Lêô XII đã tôn ngài lên bậc Hiển Thánh. Xin Chúa vì công nghiệp của thánh nhân, xin cho vị cha chung của chúng ta biết luôn sáng suốt, hướng dẫn dân Chúa theo đường lối của Ngài.