(18/12/2017)- Trong bài giảng thánh lễ tại nhà nguyện Casa Santa Marta, ĐGH Phancicô nói rằng thánh Giuse “chấp nhận” làm cha nuôi của Chúa Giêsu, “một địa vị làm cha một người không phải con của ngài, nhưng là con của Thiên Chúa” Trong những nỗi khó khăn, lúng túng, đêm đen, chúng ta học được từ Thánh Giuse, một người đã biết cách “làm sao để đi trong đêm tối, để lắng nghe tiếng Chúa và để tiến bước trong âm thầm.”
Thánh Giuse tin tưởng và vâng lời.
ĐGH đã chia sẻ rằng Thánh Giuse đã cảm giác thế nào khi biết được Maria có thai sau khi từ nhà bà chị Elizabeth về. Chắc là ngài “nghi nghờ”, “buồn sầu” và “đau khổ” lắm với lời xầm xì của mọi người, “sự lắm chuyện của hàng xóm”. Thánh nhân “đã không hiểu” nhưng tin chắc rằng Maria là “một người phụ nữ nết na của Thiên Chúa”. Thế là Giuse đã quyết định “bỏ nàng một cách kín đáo” chứ không tố giác nàng. Đó là ý định của thánh nhân cho đến khi “có sự can thiệp của Thiên Chúa” qua một thiên thần trong giấc mơ với lời giải thích rằng con trẻ trong bào thai là do quyền năng Chúa Thánh Thần, và “thánh nhân đã tin và vâng lời”
Thánh Giuse đã phải đấu tranh với chính mình khi nghe tiếng của Thiên Chúa. “hãy trỗi dậy” là tiếng đã được nghe nhiều lần trong Kinh Thánh từ khi bắt đầu một sứ mạng. Hãy nhận Maria và đón cô ấy về nhà mình. Hãy can đảm chấp nhận hoàn cảnh, sống với hoàn cảnh và tiến về phía trước. Thánh Giuse đã không đến nhà bạn để tìm lời an ủi, ngài cũng không đến chuyên gia tâm lý để xin giải thích về giấc mơ. Không… Thánh nhân đã tin và ngài đã tiến bước. Ngài chấp nhận hoàn cảnh. Nhưng Thánh Giuse đã chấp nhận hoàn cảnh gì? Thánh nhân đã chịu đựng cái gì vậy? Có hai điều: Làm người cha và sự nhiệm mầu.
Chấp nhận làm “cha nuôi”.
Trước hết là Thánh Giuse chấp nhận làm cha theo đúng như gia phả của Chúa Giêsu, trong gia phả ấy “Chúa Giêsu là con của thánh Giuse.” “Thánh nhân đã nhận làm cha nuôi với trọn ý nghĩa của một người cha chu toàn đầy đủ bổn phận: không những chỉ chăm lo cho Maria và con trẻ, mà còn nuôi nấng, dạy nghề và đưa giúp Con Thiên Chúa trở thành người tốt.” Chấp nhận làm cha một người không phải là con của mình, nhưng là của Thiên Chúa”. Thế thôi, không một lời, chúng ta không tìm thấy lời nào của Thánh Giuse trong Thánh Kinh. Một con người yên lặng, vâng lời trong yên lặng.”
Nắm lấy sự mầu nhiệm để đưa người ta về với Chúa.
“Thánh Giuse nắm trong tay mầu nhiệm này và hỗ trợ: với sự yên lặng, với công việc, cho đến cái giây phút mà Thiên Chúa gọi thánh nhân về. Đây là người đã nắm lấy vai trò là cha và sự mầu nhiệm, ngài mang hình bóng của người cha, bóng dáng của Cha Trên Trời, người mà Chúa Giêsu cất tiếng đầu đời gọi là “cha” để nhận biết Cha của Ngài là Thiên Chúa. Ngài đã học từ cuộc đời nhân chứng của thánh Giuse, một người đã chăm sóc cho Ngài, nuôi nấng Ngài, một người đã thực hiện tiến trình làm cha nuôi và mọi điều kỳ diệu, nhưng không dành cho mình thứ gì.”
(Theo Nguyễn L. Thao, Vietcatholic News)