“Phá Luật”
Năm nay ngày 15 tháng 4 rơi vào thứ Bảy ngay trước Chúa Nhật Phục Sinh cho nên sở thuế dời ngày khai “tax day” tới thứ Ba ngày 18. Dĩ nhiên ai muốn gia hạn tới tháng 10 có thể điền một đơn phụ cho mục đích đó, nhưng phải nhớ đóng thuế trước ngày 18, nếu không sau này phải trả thêm tiền lời.
Người Mỹ nói với nhau rằng sống ở đời chỉ có hai điều là chắc chắn: đóng thuế và qua đời. Bao lâu còn sống thì còn phải đóng thuế, không thuế này thì thuế khác. Trong phúc âm, Chúa Giêsu cũng phải nói Phêrô móc miệng cá lấy đồng tiền để nộp thuế cho hai thầy trò (Mátthêu 17:27). Nhóm Pharisiêu đã muốn dùng chuyện thuế má để triệt hạ Chúa Giêsu (Mátthêu 22:17). Có cách nào sống mà không phải đóng thuế không? Ráng nghĩ đi.
Riêng về sự chết chúng ta biết đó là luật chung, là số phận của con người. Luật tự nhiên này không ai phá được, ngoại trừ… Đấng ra luật đó. Chúa Giêsu đã “phá luật” chết, phá một lần, và một lần là đủ. Một lần thôi đủ để cho con người suy nghĩ đến tận thế về sự chết, sự sống đời này, và sự sống đời sau.
Chúa Giêsu chết để phá luật chết, nhưng khi sống ở thế gian, ngài cũng hay “phá luật” lắm.
- Các môn đệ của Chúa không ăn chay như những môn đệ
khác (Mátthêu 9:14) - Rồi ăn mà không rửa tay trước (Mátthêu 15:2)
- Ăn không đúng chỗ đúng lúc, như bức lúa nơi cánh đồng
trong ngày Sabbath (Mátthêu 12:1) - Làm việc thiện cũng lỗi luật, vì Chúa chữa lành trong
ngày Sabbath nhiều lần, điển hình là người mù từ lúc
mới sinh (Gioan 11).
Và nhiều chuyện khác nữa. Cũng vì chuyện “phá luật” mà Chúa bị đưa ra toà. “Chúng tôi có luật, và cứ theo luật đó thì hắn phải chết…” (Gioan 19:7). Và Chúa đã chết trên thập giá giữa hai tên phạm pháp, sau khi một tội nhân khác đã được tha trước đó.
Đến với thế gian này thì không tránh khỏi lề luật, khỏi thuế má, khỏi sự chết, nhưng Chúa đến “sinh bởi người nữ, sinh trong lề luật, để cứu rỗi con người sống dưới ảnh hưởng của lề luật, và cho họ trở nên con cái của Thiên Chúa hằng sống trong thần khí” (Galata 4:4-7). Qua Phục Sinh, Chúa đã cho thấy Con Người không những làm chủ ngày Sabbath, làm chủ lề luật, mà còn quan trọng hơn, Ngài là chủ của sự chết và sự sống. “Không ai lấy đi mạng sống của ta. Ta tự hạ nó xuống, và ta cũng tự nhấc nó lên” (Gioan 10:17-18).
Sống mầu nhiệm Phục Sinh có thể nói rộng ra gồm hai bước chính. Thứ nhất là nhận ra ta đang sống trong lề luật và sự hạn hẹp của nó. Thứ hai biết rằng chỉ có một Đấng giúp ta vượt lên khỏi lề luật và theo đuổi ngay Đấng “là đường, là sự thật, và là sự sống” (Gioan 14:6).
Ngài vừa lên đường thì một chàng trai đến trước mặt và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để có sự sống đời đời?” Chúa trả lời: “Ngươi biết lề luật phải không nào”. Người ấy đáp: “Những điều đó tôi đã giữ cẩn thận từ nhỏ”. Chúa nhìn chàng trai một cách trìu mến rồi nói: “Hãy cho người nghèo hết những gì ngươi có, rồi đến theo ta”. (Máccô 10:17-21)
“Ta đến không phải để bãi bỏ nhưng để kiện toàn lề luật” (Mátthêu 5:17). Bạn có muốn “phá luật” để “kiện toàn lề luật” không?
– Lm. Phaolô Trần Bá Hùng