Là những Kitô hữu, vì tin có sự thưởng phạt công minh ở đời sau nên ít nhiều chúng ta cố gắng sống tốt lành ở đời này. Giả sử không có sự sống đời sau thì cuộc sống của chúng ta lúc này như thế nào? Giúp đỡ những người nghèo khổ có lợi gì? Sống hy sinh hãm mình để làm chi? Dù sao đi chăng nữa thì chúng ta đã và đang là những người có niềm tin cho nên câu trả lời cũng có phần nào chủ quan.
Để xác tín niềm tin của chúng ta về sự sống đời sau và hóa giải sự phủ nhận của nhóm người Sađốc, Chúa Giêsu đã trả lời: “Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống cho Chúa”.
Những người Sađốc tin và không tin điều gì? Ngoài Ngũ Kinh (5 quyển Kinh Thánh đầu tiên của Cựu Ước), người Sađốc không chấp nhận một giáo lý nào khác. Họ phủ nhận sự phục sinh, sự sống đời sau, thiên thần hay thần linh. Họ thuộc thành phần khá giả và có ảnh hưởng chính trị trong xã hội. Rất có thể chính những yếu tố lợi lộc này, họ không muốn nhìn nhận có sự sống đời sau vì nếu có đời sau thì những lợi lộc đời này chỉ là thứ yếu. Một khi đã đặt nặng những thứ yếu thành mục tiêu hay lý tưởng, thì tâm hồn rất khó cho đi hay từ bỏ. Người khá giả có thế lực hôm nay cũng vậy, họ cố bám víu vào giàu sang phú quý và tiếng tăm quyền lực. Bên cạnh đó, nếu người Sađốc tin vào Ngũ Kinh thì họ cần phải biết Thiên Chúa của các Tổ phụ họ thờ là Thiên Chúa hằng sống, không thể đồng hóa với các thần linh khác. Chính vì thế, câu trả lời của Chúa không chỉ xác nhận có sự sống đời sau mà còn cho họ thấy sự mâu thuẫn trong cách lý luận của họ: tin vào Thiên Chúa của Abraham, Isaac và Giacóp mà lại phủ nhận sự sống lại và sự sống đời sau. Nếu Chúa của các Tổ phủ không phải hằng sống thì Chúa ấy cũng chỉ là một chúa do con người tự tạo mà thôi.
Nói cho cùng, ít nhiều gì con người thường tìm nhiều lý do để chống chế cho sự ích kỷ của mình. Người xưa và nay chẳng khác gì nhau về bản chất, nhưng chỉ khác nhau ở thời gian va không gian. Chỉ có Lời Chúa không thay đổi. Bởi thế, cuối cùng vẫn là một trong hai – Thiên Chúa và thế gian, chúng ta chọn bên nào?