Ba cơn cám dỗ trong Phúc Âm được lượt qua như sau: đói, vinh quang thế gian và mỉa mai đức tin.
“Hãy truyền cho đá này biến thành bánh đi”: Miếng cơm manh áo là một trong những nhu cầu tối thiểu không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày. Kiếm sống ngày càng khó khăn. Dần dần hai chữ “kiếm sống” trở thành nền tảng cho nhiều lý do: Con bận quá. Con phải đi làm. Con không thể đóng cửa tiệm. Con còn nhiều thứ phải lo lắm. Và cứ thế, lý do này tiếp nối lý do kia. Bởi thế, thánh Phaolô không ngại nói trong thư gởi Philíphê “Chúa họ thờ là cái bao tử” (3:19). Trong thực tế, đói bao tử thì ít, nhưng đói đô-la thì nhiều. No phần xác thì nhút nhác phần hồn. Sống đạo bắt đầu trở nên khô khan và nguội lạnh. Làm sao biết được mình đang bị suy dinh dưỡng tâm linh? Thật sự, mình đang đói khát điều gì?
“Tôi sẽ cho ông hết thảy quyền hành và vinh quang”: Cái đói bao tử dễ làm cơ thể con người bị hoang tưởng hoặc hoa mắt. Tương tự như thế, cái đói tâm linh dễ làm tâm trí con người bị lầm tưởng vinh quang thế gian là đỉnh điểm đời này. Sự giàu sang phú quý, tiếng tăm lợi lộc giống như là cục nam châm luôn thu hút sự đam mê con người. Kết quả chung chung cho thấy là sống trong một lâu đài tráng lệ nguy nga hoặc những dinh thự to lớn sang trọng chưa hẳn là một điều hạnh phúc mà ngược lại là sống trong tâm trạng cô đơn thiếu vắng. Sự giàu sang phú quý không phải là điều xấu xa ở đời này, nhưng bủn xỉn và gian dối để trở nên giàu có mới là chuyện để nói.
“Hãy gieo mình xuống”: Miệt mài qua bao năm tháng kiếm cơm rồi sống trong nhung lụa, bỗng dưng cái ngày định mệnh đó đến gõ cửa: “… bị đột quỵ tối hôm qua!”. Người thì bàng hoàng trong cơn sốc, kẻ thì lặng lẽ trong u buồn. Nằm bán thân bất toại không phải là một chuyện đơn giản dễ dàng, nhưng nó là một sức nặng tâm lý vô hình mà người thường khó hình dung ra nổi. Cái cảm giác nằm đơ một mình trên giường bệnh lúc này như thế nào? Cái cảm giác không ai quan tâm đoái hoài đến nặng nề ra sao? Cuối cùng cũng trở lại với Chúa với những lời than thở hoặc trách móc. “Chúa ở đâu sao không cứu con?” “Có Chúa nâng đỡ thì tại sao con ra nông nỗi này?” Trong thực tế, Thiên Chúa luôn đồng hành với ta, nhưng trong ta không có Chúa thì tự mình chuốc lấy sự cô đơn ê chề.
Lạy Chúa, thứ tư Lễ tro nhắc nhớ con là tro bụi. Xin Chúa giúp soi sáng cho con biết kiểm điểm lại đời sống và đức tin của con trong suốt mùa Chay này. Xin Chúa giúp con biết nhận định sự khác biệt của những giá trị giữa đời này và đời sau. Và sống mỗi ngày một tốt hơn. Amen.