Phép lạ đầu tay của Chúa Giêsu tại Cana không chỉ cho thấy tầm vóc quan trọng của Đức Mẹ trong đời sống hôn nhân vợ chồng mà còn chứng minh được là Đức Mẹ có khả năng can thiệp vào công trình cứu rỗi các linh hồn. Nhờ Mẹ mà niềm vui của tiệc cưới được kéo dài và nhân đôi. Qua Mẹ mà Chúa Giêsu đã thay đổi thời gian hành động. “Hễ Người bảo gì thì phải làm theo.” Nếu Đức Mẹ quan tâm đến thể diện của hai gia đình cô dâu chú rể trong tiệc cưới, thì chắc chắn Mẹ càng quan tâm đến sự cứu rỗi của các linh hồn trong khả năng của Mẹ. Đối với thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, qua Đức Mẹ chúng ta đến với Con của Người càng dễ dàng hơn. Thật vậy, ai yêu mến Chúa Giêsu nhiều bao nhiêu thì người đó càng phải yêu mến Đức Mẹ nhiều bấy nhiêu. Điều này cũng dễ hiểu thôi vì càng gần Mẹ nhiều bao nhiêu thì Mẹ sẽ giúp chúng ta yêu mến Chúa nhiều bấy nhiêu. Điều thứ tư trong mười lăm lời hứa của Đức Mẹ đối với những ai lần chuỗi kinh mân côi là linh hồn sẽ được thánh hóa.
Nói một cách vắn gọn, Chúa Giêsu đã ra tay uy quyền biến tàn tiệc thành bữa tiệc mới. Tất cả mọi sự kể cả sự cứu rỗi các linh hồn đều nằm trong quyền năng của Thiên Chúa. Đức Mẹ là người nắm giữ vai trò là người cầu thay nguyện giúp để rồi mọi sự đều có thể xảy ra ngoài sức tưởng tuợng con người. Nước trở thành rượu ngon là điều không ai có thể tưởng tượng trong bữa tiệc. Đức Mẹ là tác nhân đã mở lời trước khi thành sự. Kết luận, nếu chúng ta đặt trọn hy vọng vào lòng thương xót Chúa để được cứu rỗi, vậy thì chúng ta có dám tin rằng sự can thiệp của Đức Mẹ sẽ cứu được linh hồn chúng ta không?