Năm ấy, Lan theo cùng các anh chị em trong giáo xứ đi truyền giáo ở miền thuợng. Nơi ấy nghèo lắm. Công việc của Lan là mỗi ngày lần theo con đường mòn trơn trượt, đầy bùn đất để đưa cơm nước đến cho một người đàn ông đang ở trong rừng xâu, không ai bén mảng đến.
Có đôi lúc Lan tự hỏi: “Anh ta bệnh gì? Vợ con và người thân ở đâu? Sao chẳng thấy ai đến hết? Nhưng kệ, cứ làm tròn bổn phận của mình trước đã.” Lan tự nhủ.
Cứ đều đặn, ngày qua ngày, Lan kiên trì đến với người đàn ông này. Khi đến nơi, đưa cơm nước xong. Lan lặng lẽ lau chùi vết thương, bóp thuốc và băng bó. Họ không nói gì với nhau, chỉ im lặng và ngấm ngầm cảm thông tìm hiểu lẩn nhau.
Vào một ngày nọ, bỗng dưng người đàn ông hỏi: Chúa của mày là ai? ”
Lan sờ vào ảnh tượng thánh giá đeo trong cổ và đưa ra cho anh ta xem
“Chúa của tôi đây. Người thương tôi lắm……”
Người đàn ông tò mò tiếp lời :”Kể về Chúa của mày cho tao nghe được không?”
Tuy có chút ngỡ ngàng vì lời nói có chút không thanh tao lắm. Nhưng Lan thầm thương, vì biết để có thể kiếm được chút gì ăn cho no cái bụng hàng ngày, đã là quá tầm tay của họ rồi. Từ trong ánh mắt, Lan biết anh ta đã nói với hết lòng ước ao muốn biết.
Thế là Lan bắt đầu với người thiếu nữ tên Maria, Người đã hạ sinh Hài Nhi Giêsu qua quyền năng của Chúa Thánh Thần. Câu chuyện Chúa sinh ra trong hang đá; lớn lên đi rao giảng, kêu gọi và chọn các tông đồ, đến lúc chết trên thập giá…
Dần dần, những buổi gặp gỡ của họ trở nên thú vị và cuốn hút hơn. Một bên thì mong mỏi được nghe biết. Một bên say sưa kể về Thiên Chúa trong lòng của mình. Nhưng chỉ có vậy , những câu chuyện dừng lại ở Ông Giêsu…
Thời gian trôi qua, người đàn ông lành bệnh. Xa xa đã thấy bóng vợ con và người thân. Rất đơn sơ và vui vẻ, họ đưa nhau về nhà. Trên đường đi, người đàn ông kể lại những câu chuyện về Chúa của người ân nhân mình cho dân làng và người nhà nghe.
“Mày hãy giới thiệu và đưa chúng tao đến với Chúa của mày đi!”
Cả làng quyết định xin được học đạo và trở thành người Công Giáo.
Rất đơn sơ, rất thân tình, bằng cả trái tim mở rộng đầy lòng thương mến, người phụ nữ này đã đưa Chúa, mang niềm tin yêu và hy vọng đến với những người nghèo khổ miền thượng đó.Tôi muốn sống và chuẩn bị đón mừng sinh nhật Anh Cả Hài Đồng Giêsu với tâm tình thương yêu và niềm tin này.
Lạy Chúa, con không thể sống và nói với mọi người về niềm tin của con khi không có lòng mến và dùng đời sống của mình để minh chứng cho niềm tin của mình được. Xin cho con luôn biết khiêm nhường trong mọi việc. Xin thương ban cho con trái tim biết mở rộng, biết quên đi những gì nên quên, biết trân quý những kỷ niệm êm ấm, biết trao ban bằng cả tấm lòng và sự bao dung. Bởi lẽ, con cũng cần được thương yêu và dung thứ. Xin cho con có thể nhìn thấy Chúa qua những người anh em, người thân, bè bạn mà con hàng ngày vẫn gặp gỡ.
Chúa ơi, xin cho con đừng quá bận tâm về hình thức bên ngoài. Có thể, qua các công việc nhỏ nhặt hàng ngày, nhưng làm với hết lòng mến và ước ao mời Chúa đến viếng thăm nhà, đã là quá đủ với con trong những ngày này.
Têrêsa-Monica
Tuần thứ nhất mùa Vọng 2016