Suy Niệm: Vâng lệnh Cha, Chúa Giêsu xuống trần, mặc xác phàm, loan báo Tin Mừng Nước Trời, kêu gọi sám hối, dùng cái chết khổ hình Thập giá chuộc tội cho loài người. Mọi việc Chúa làm, đều làm theo lệnh Thiên Chúa Cha. Là con Chúa Cha, trong thân phận mỏng dòn, bất lực, ta phải noi theo gương Chúa, loan truyền Đạo Tình yêu cho những người chúng ta gặp để họ cũng được biết Đức Giêsu, được học hỏi Lời Người, chịu Phép Rửa, thành viên Hội Thánh Công giáo như chúng ta.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, được làm con Chúa, được bước vào thuyền Giáo hội, là hạnh phúc lớn lao. Trong tình liên đới con cùng một cha, chúng con có bổn phận rao truyền ơn Cứu rỗi đen anh em. Xin Chúa soi trí mở lòng và tinh thần hăng say nhiệt thành để việc loan báo Lời Chúa đạt kết quả mỹ mãn, đem được nhiều linh hồn về cho Chúa. Xin Chúa nhận lời chúng con.
[one_half]
Chúa Nhật 3 Thường Niên – năm C
Bài Ðọc I: Nkm 8, 2-4a. 5-6. 8-10 “Họ đọc trong sách Luật và người ta hiểu được điều đã đọc”.
Trích sách Nơ-khe-mia.
Ngày ấy, thầy tư tế Esdras mang luật ra trước cộng đồng, gồm đàn ông, đàn bà và tất cả những ai có thể hiểu luật: hôm đó là ngày đầu tháng bảy. Từ sáng đến giữa trưa, thầy đứng ở công trường, trước cửa Nước, đọc sách trước mặt đàn ông, đàn bà và những người hiểu luật. Tất cả dân chúng đều lắng tai nghe đọc sách luật. Thầy thư ký Esdras đứng trên bệ bằng cây mà đọc sách; thầy mở sách ra trước công chúng, vì thầy đứng nơi cao hơn mọi người. Khi thầy mở sách, thì tất cả đều đứng lên. Esdras chúc tụng Chúa là Thiên Chúa Cao Cả. Toàn dân đưa tay lên đáp lại: Amen, amen. Họ cúi mình và phủ phục trước Thiên Chúa, mặt họ cúi sát đất. Một số người đọc từng đoạn trong sách luật Chúa, giải thích ý nghĩa, và người ta hiểu được điều đã đọc. Nơ-khê-mia là tổng trấn, Esdras là tư tế và là thư ký, các thầy Lêvi huấn luyện dân chúng, nói với họ rằng: “Ngày hôm nay được thánh hoá dâng cho Chúa là Thiên Chúa chúng ta; anh chị em đừng mang tang chế, đừng than khóc”. Vì lúc đó toàn dân khóc lóc khi nghe đọc các lời trong luật. Họ nói với dân chúng rằng: “Hãy đi ăn thịt béo và uống rượu ngon, hãy gửi phần cho kẻ không có dọn sẵn cho mình, vì ngày này là ngày thánh, dâng cho Chúa, đừng buồn sầu; vì niềm vui của Chúa là đồn luỹ của anh chị em!” Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 18, 8. 9. 10. 15 Ðáp: Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống (Ga 6, 64b).
Xướng:
1) Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt.
2) Giới răn Chúa chánh trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt.
3) Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy.
4) Xin Chúa nhậm những lời miệng con công bố, và sự lòng con suy gẫm trước thiên nhan, lạy Chúa là Tảng Ðá, là Ðấng Cứu Chuộc con.
Bài Ðọc II: 1 Cr 12, 12-30 (bài dài) “Anh em là thân xác Chúa Kitô, và là chi thể của Người”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, như thân xác là một mà có nhiều chi thể, và tất cả chi thể tuy nhiều, nhưng chỉ là một thân xác, thì Chúa Kitô cũng vậy. Vì chưng, trong một Thánh Thần, tất cả chúng ta chịu phép rửa để làm thành một thân xác, cho dầu Do-thái hay Hy-lạp, tự do hay nô lệ, và tất cả chúng ta cùng uống trong một Thánh Thần. Vì thân xác không chỉ gồm một chi thể, mà là nhiều chi thể. Nếu chân nói rằng: “Vì tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc thân xác”, có phải vì thế mà nó không thuộc về thân xác đâu? Và nếu lỗ tai nói rằng: “Vì tôi không phải là con mắt, nên tôi không thuộc về thân xác”, có phải vì thế mà nó không thuộc về thân xác đâu? Nếu toàn thân xác là một, thì đâu là thính giác? Nếu toàn thân xác là tai, thì đâu là khứu giác? Vậy, Thiên Chúa đã đặt các chi thể, và mỗi chi thể ở trong thân xác như ý Người muốn. Nếu tất cả đều là một chi thể, thì còn đâu là thân xác? Thật vậy, có nhiều chi thể, nhưng có một thân xác. Con mắt không thể nói với bàn tay: “Ta không cần mi”. Ðầu cũng không thể nói với chân: “Ta không cần các ngươi”. Nhưng hơn thế nữa, các chi thể thân xác xem như yếu hơn, lại cần thiết hơn. Và những chi thể ta coi là ít vinh dự nhất, lại là những chi thể chúng ta đặt cho nhiều vinh dự hơn; và những chi thể thiếu trang nhã lại được ta trang sức hơn, còn những chi thể trang nhã lại không cần như thế: nhưng Thiên Chúa đã sắp đặt thân xác, cho cái thiếu vinh dự được vinh dự hơn, để không có sự bất đồng trong thân xác, mà là để các chi thể đồng lo công ích cho nhau. Nếu một chi thể phải đau, tất cả các chi thể khác đều phải đau lây; hoặc một chi thể được vinh dự, thì tất cả các chi thể cùng chia vui.
Phần anh em, anh em là thân xác Chúa Kitô và là chi thể của Người, mỗi người có phận sự mình. Có những người Thiên Chúa đã thiết lập trong Hội thánh, trước hết là các tông đồ, rồi đến các tiên tri, thứ ba là các tiến sĩ. Kế đến là quyền làm phép lạ, các ơn chữa bệnh, các việc từ thiện, quản trị, nói nhiều thứ tiếng. Vậy tất cả mọi người là tông đồ ư? Tất cả là tiên tri ư? Tất cả là tiến sĩ ư? Tất cả được ơn làm phép lạ ư? Tất cả được ơn chữa bệnh ư? Tất cả nói nhiều thứ tiếng ư? Tất cả được ơn diễn giải ư? Ðó là lời Chúa.
Hoặc đọc bài vắn này: 1 Cr 12, 12-14. 27
“Anh em là thân xác Chúa Kitô, và là chi thể của Người”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, như thân xác là một mà có nhiều chi thể, và tất cả chi thể tuy nhiều, nhưng chỉ là một thân xác, thì Chúa Kitô cũng vậy. Vì chưng, trong một Thánh Thần, tất cả chúng ta chịu phép rửa để làm thành một thân xác, cho dầu Do-thái hay Hy-lạp, tự do hay nô lệ, và tất cả chúng ta cùng uống trong một Thánh Thần. Vì thân xác không chỉ gồm một chi thể, mà là nhiều chi thể. Phần anh em, anh em là thân xác Chúa Kitô và là chi thể Người, mỗi người có phận sự mình. Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Lc 4, 18-19
Alleluia, alleluia! – Chúa đã sai con đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 1, 1-4; 4, 14-21 “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh này”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Vì có nhiều người khởi công chép lại những biến cố đã xảy ra giữa chúng ta, theo như các kẻ từ đầu đã chứng kiến và phục vụ lời Chúa, đã truyền lại cho chúng ta, phần tôi, thưa ngài Thêophilê, sau khi tìm hỏi cẩn thận mọi sự từ đầu, tôi quyết định viết cho ngài bài tường thuật sau đây, để ngài hiểu chân lý các giáo huấn ngài đã lãnh nhận.
Bấy giờ Chúa Giêsu trở về Galilêa trong quyền lực Thánh Thần, và danh tiếng Người lan tràn khắp cả miền chung quanh. Người giảng dạy trong các hội đường và được mọi người ca tụng. Người đến Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày nghỉ lễ, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng:
“Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng”.
Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Ðó là lời Chúa.
[/one_half]
[one_half]
Gospel Lk 1,1-4; 4,14-21
Since many have undertaken to compile a narrative of the events
that have been fulfilled among us,
just as those who were eyewitnesses from the beginning
and ministers of the word have handed them down to us,
I too have decided,
after investigating everything accurately anew,
to write it down in an orderly sequence for you,
most excellent Theophilus,
so that you may realize the certainty of the teachings
you have received.
Jesus returned to Galilee in the power of the Spirit,
and news of him spread throughout the whole region.
He taught in their synagogues and was praised by all.
He came to Nazareth, where he had grown up,
and went according to his custom
into the synagogue on the sabbath day.
He stood up to read and was handed a scroll of the prophet Isaiah.
He unrolled the scroll and found the passage where it was written:
The Spirit of the Lord is upon me,
because he has anointed me
to bring glad tidings to the poor.
He has sent me to proclaim liberty to captives
and recovery of sight to the blind,
to let the oppressed go free,
and to proclaim a year acceptable to the Lord.
Rolling up the scroll, he handed it back to the attendant and sat down,
and the eyes of all in the synagogue looked intently at him.
He said to them,
“Today this Scripture passage is fulfilled in your hearing.”
[/one_half]
Daily Reading & Meditation Sunday (January 27): “Jesus returned in the power of the Spirit“
Scripture: Luke 1:1-4, 4:14-22
[Luke 1]1 Inasmuch as many have undertaken to compile a narrative of the things which have been accomplished among us, 2 just as they were delivered to us by those who from the beginning were eyewitnesses and ministers of the word, 3 it seemed good to me also, having followed all things closely for some time past, to write an orderly account for you, most excellent Theophilus, 4 that you may know the truth concerning the things of which you have been informed.
[Luke 4]14 And Jesus returned in the power of the Spirit into Galilee, and a report concerning him went out through all the surrounding country. 15 And he taught in their synagogues, being glorified by all. 16 And he came to Nazareth, where he had been brought up; and he went to the synagogue, as his custom was, on the Sabbath day. And he stood up to read; 17 and there was given to him the book of the prophet Isaiah. He opened the book and found the place where it was written, 18 “The Spirit of the Lord is upon me, because he has anointed me to preach good news to the poor. He has sent me to proclaim release to the captives and recovering of sight to the blind, to set at liberty those who are oppressed, 19 to proclaim the acceptable year of the Lord.” 20 And he closed the book, and gave it back to the attendant, and sat down; and the eyes of all in the synagogue were fixed on him. 21 Then he began to say to them, “Today this scripture has been fulfilled in your hearing.” 22 All spoke well of him and were amazed at the gracious words that came from his mouth. They said, “Is not this Joseph’s son?”
Meditation: What does the Gospel of Luke tell us about Jesus and his mission and what he came to do for us? Many skeptics question the reliability and accuracy of the Gospel accounts of Jesus. Luke tells us that his account is utterly believable because it comes from firsthand witnesses (Luke 1:2) who knew Jesus personally, heard him teach, saw his miracles, and witnessed his atoning death on the cross and his rising from the tomb to everlasting life.
Luke begins his account by addressing his friend, Theophilus, a name which means “beloved of God” (Luke 1:3). In so many words Luke tells his friend (and us as well), I am writing to you the most incredible story humankind has known – and which many witnesses and messengers of God’s word have openly explained on many occasions. Luke wants his friend and all who read his account to “know the truth” (Luke 1:4) concerning Jesus of Nazareth who was sent from the Father in heaven and anointed by the Holy Spirit to bring us the good news and power of God’s kingdom.
The “good news”of Jesus brings new life and freedom
The word “gospel” literally means “good news.” The Gospel is the Good News of Jesus Christ and the new life and freedom he has won for us through his atoning death on the cross for our sins and his resurrection to everlasting life and glory with the Father in heaven. The Gospel is the all-powerful and all-merciful word of God for us today as much as it was for the people who first heard it in Jesus’ time. It’s a life-giving word that has supernatural power to change, transform, and bring freedom and healing to those who accept it as the living word of God. Are you hungry for God’s word of truth and mercy, love and forgiveness? And do you want to grow in the knowledge of God and what he has accomplished for us through his Son, Jesus Christ?
Jesus came in the power of the Spirit
Luke tells us that Jesus was about 30 years of age when he began his public ministry (Luke 3:23). Right after Jesus was baptized by John and anointed by the Spirit at the River Jordan (Luke 3:21-22), he spent 40 days in the wilderness to devote himself to prayer and fasting (Luke 4:1-13). At the end of this period of spiritual preparation and testing, Luke tells us that Jesus “returned in the power of the Spirit to his own land of Galilee” (Luke 4:14). Jesus chose to begin his public ministry in Galilee first, rather than in Jerusalem, the holy city and temple of God. This was in fulfillment of the prophecy of Isaiah 9:1,2.
Luke tells us that Jesus chose to publicly announce his mission in the synagogue at Nazareth. The people there were familiar with Jesus since it was his custom to regularly attended the weekly Sabbath service. Jesus was also known by many in Nazareth as a “carpenter” (Mark 6:3) and “son of Joseph” (Luke 4:21). When the president of the synagogue called on Jesus to read from the book of the prophet Isaiah, Jesus chose to read Isaiah’s description (verses 1-2 of chapter 61) of what the Messiah would do when he came to restore God’s kingdom for the people of Israel.
“The Spirit of the Lord is upon me, because he has anointed me to preach good news to the poor. He has sent me to proclaim release to the captives and recovering of sight to the blind, to set at liberty those who are oppressed, to proclaim the acceptable year of the Lord” (Isaiah 61:1-2).
Isaiah had prophesied that the Messiah would be sent by God and anointed in the power of the Holy Spirit to preach “good news” and bring healing, blessing, and freedom to all who were oppressed (see Isaiah 61:1-2). Jesus awakened their hope in God’s promises when he announced that this word was now being fulfilled in his very own person. Luke tells us that the people of Nazareth spoke well of him and received his “gracious word” with amazement and wonder. But they also openly questioned how the “son of Joseph” would fulfill this Messianic mission (Luke 4:21). Jesus challenged them to believe the word God had spoken through the prophets and the word he now speaks in God’s name through the power of the Holy Spirit.
Jesus renews and strengthens us in faith, hope, and love
The Lord Jesus speaks this same word to each of us today – he comes to bring us healing and restoration, pardon and freedom from the oppression of sin, despair, hopelessness, and destruction. Do you believe his word with expectant faith and trust, or with doubt and indifference? The Lord will not refuse to pour out his Spirit on all who trust in him. Ask the Lord Jesus to renew in you the joy of the Gospel and the freedom to live each day with trusting faith, joyful hope, and fervent love.
“Lord Jesus, you are the fulfillment of all our hopes and dreams. Through the gift of your Holy Spirit you bring us truth, freedom, and abundant life. Fill me with the joy of the Gospel and inflame my heart with a burning love for you and a deep thirst for your word.”
Psalm 19:8-10,14
8 the precepts of the LORD are right, rejoicing the heart; the commandment of the LORD is pure, enlightening the eyes;
9 the fear of the LORD is clean, enduring for ever; the ordinances of the LORD are true, and righteous altogether.
10 More to be desired are they than gold, even much fine gold; sweeter also than honey and drippings of the honeycomb.
14 Let the words of my mouth and the meditation of my heart be acceptable in thy sight, O LORD, my rock and my redeemer.
Daily Quote from the early church fathers: Jesus fulfills the Messianic prophecy of Isaiah 61, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)
“Now it was necessary that he should manifest himself to the Israelites and that the mystery of his incarnation should now shine forth to those who did not know him. Now that God the Father had anointed him to save the world, he very wisely orders this also [that his fame should now spread widely]. This favor he grants first to the people of Nazareth, because, humanly speaking, he had grown up among them. Having entered the synagogue, therefore, he takes the book to read. Having opened it, he selects a passage in the Prophets which declares the mystery concerning him. By these words he himself tells us very clearly by the voice of the prophet that he would both be made man and come to save the world. For we affirm that the Son was anointed in no other way than by having become like us according to the flesh and taking our nature. Being at once God and man, he both gives the Spirit to the creation in his divine
nature and receives it from God the Father in his human nature. It is he who sanctifies the whole
creation, both by shining forth from the Holy Father and by bestowing the Spirit. He himself pours forth his own Spirit on the powers above and on those who recognized his appearing.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 12)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA