Suy Niệm – Chúa Nhật Lễ Mình Máu Thánh Chúa Giêsu- June 23 – Năm C

Spread the love

Suy Niệm:  Đức Giêsu yêu thương Ngài không chỉ ban cơm bánh, tiện nghi, sức khỏe… Một cuộc sống mau qua đời này cho chúng ta: mà còn dành cho chúng ta một nguồn ân sủng vô tận đặc biệt nhất, chính là Mình Máu Ngài làm lương thực nuôi linh hồn ta. Ngài đã yêu và yêu đến cùng. Người Do thái không hiểu Ngài, cũng không hiểu được Lời Ngài vì thế đưa đến mâu thuẫn.

Cầu Nguyện:  Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con siêng năng chạy đến với Chúa qua thánh lễ qua bí tích Thánh Thể. Xin cho chúng con cảm nghiệm được tình yêu bao la của Chúa đã tự hiến vì chúng con. Để từ đó chúng con biết múc tình yêu của Chúa trao ban cho tha nhân. Amen.
[one_half]
Chúa Nhật Lễ LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA   – năm C

Bài Đọc I: St 14, 18-20  “Ông mang bánh và rượu tới”.

Bài trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Melkixêđê là vua thành Salem, đem bánh và rượu tới, vì ông là thượng tế của Thiên Chúa Tối Cao, ông chúc phúc cho Abram rằng: “Xin Thiên Chúa Tối Cao và Đấng tạo thành trời đất chúc phúc cho Abram, và đáng chúc tụng thay Thiên Chúa Tối Cao, vì nhờ Người che chở, quân thù đã rơi vào tay ông”. Và Abram dâng cho ông một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.   Đó là lời Chúa.

 

Đáp Ca: Tv 109, 1. 2. 3. 4   Đáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).

Xướng: 1) Thiên Chúa đã ban bố cùng Chúa tôi rằng: “Con hãy ngồi bên hữu Ta, cho tới khi Ta bắt quân thù làm bệ kê dưới chân Con”. – Đáp.

2) Đức Thiên Chúa từ Sion sẽ phô bày vương trượng quyền bính của Ngài, rằng: “Con hãy thống trị giữa quân thù”. – Đáp.

3) “Các thủ lãnh cùng hiện diện bên Con, ngày Con giáng sinh trong thánh thiện huy hoàng: trước rạng đông, tựa hồ sương sa, Ta đã sinh hạ ra Con”. – Đáp.

4) Đức Thiên Chúa đã thề và không hối hận rằng: “Con là Thượng tế tới muôn đời theo phẩm hàm Melkixêđê”. – Đáp.

 

Bài Đọc II: 1 Cr 11, 23-26 “Mỗi khi anh em ăn và uống anh em loan truyền việc Chúa chịu chết”.

Bài trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rintô.

Anh em thân mến, phần tôi, tôi đã lãnh nhận nơi Chúa điều mà tôi đã truyền lại cho anh em, là Chúa Giêsu trong đêm bị nộp, Người cầm lấy bánh và tạ ơn, bẻ ra và phán: “Các con hãy lãnh nhận mà ăn, này là Mình Ta, sẽ bị nộp vì các con: Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Cùng một thể thức ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm lấy chén và phán: “Chén này là Tân Ước trong Máu Ta; mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Vì mỗi khi anh em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới khi Chúa lại đến.  Đó là lời Chúa.

 

Ca Tiếp Liên“Lauda Sion: Hỡi Sion, Hãy Ngợi Khen”

Trước Alleluia, có thể hát hoặc đọc Ca Tiếp Liên này, tất cả hoặc từ câu 21 (“Này đây bánh”) cho đến hết.

1. Hỡi Sion, hãy ngợi khen Đấng cứu độ ngươi, Đấng lãnh đạo và mục tử của ngươi / với những bài vãn và những khúc ca!

2. Ngươi có sức chừng nào, hãy rán ngợi khen chừng nấy, vì Người vĩ đại hơn mọi lời khen ngợi, và ngươi cũng không đủ sức ngợi khen Người.

3. Đề tài của sự ngợi khen đặc biệt, đó là bánh sống và tác thành sự sống, ngày hôm nay đã đặt ra cho ngươi.

4. Đó là bánh mà trên bàn tiệc thánh, cho đoàn thể mười hai người anh em, Chúa đã ban tặng chẳng khá nghi ngờ.

5. Hãy xướng lên lời ca khen ngợi đầy đủ, lời ca hoan hỉ và râm ran, tâm thần hãy vui mừng rạng rỡ!

6. Vì đây là ngày trọng thể, ngày kỷ niệm bàn tiệc thánh / lần đầu tiên được thiết lập ra.

7. Tại bàn tiệc này của Đấng Tân Vương, lễ Vượt Qua mới theo luật pháp mới / chấm dứt lễ Vượt Qua của thời đại cũ.

8. Lễ nghi cũ nhường chỗ cho sự thực; đêm tối tăm nhường chỗ cho sự sáng sủa.

9. Điều mà Chúa Kitô đã làm trong bữa tiệc ly, thì Người đã ra lệnh cho thực thi điều đó để nhớ lại Người.

10. Nhờ lời thánh huấn của Người dạy bảo, chúng ta làm phép cho bánh và rượu / trở nên lễ vật hy sinh ban ơn cứu độ.

11. Đây là tín điều dạy người Kitô hữu rằng / bánh trở nên thịt Chúa, và rượu trở nên máu Người.

12. Điều bạn không hiểu, không xem thấy, thì đức tin mạnh mẽ xác nhận xảy ra, ngoài luật lệ thiên nhiên.

13. Dưới những hình sắc khác nhau, chúng chỉ là biểu hiệu, không còn thực chất, có ẩn nấp những thực tại cao siêu.

14. Thịt Chúa là của ăn, máu Người là thức uống, nhưng Chúa Kitô vẫn còn đầy đủ dưới mỗi sắc hình.

15. Người không bị kẻ lãnh nhận nghiền nát, không bị bẻ gẫy, không bị phân chia, nhưng Người được thiên hạ lãnh nhận toàn thân.

16. Một người lãnh nhận, ngàn người lãnh nhận, những người này cũng lãnh bằng những người kia, thiên hạ ăn thịt Người mà Người không bị tiêu hao.

17. Người lương thiện lãnh, kẻ ác nhân cũng lãnh, nhưng số phận họ không đồng đều: hoặc được sống hay là phải chết.

18. Kẻ ác nhân phải chết, người lương thiện được sống; hãy coi, cùng một của ăn như nhau, mà kết quả khác xa biết mấy.

19. Hình bánh bị vỡ, chớ khá lo âu, nhưng hãy nhớ rằng / trong miếng vỡ cũng như trong toàn thể / Chúa vẫn hiện diện đầy đủ như nhau.

20. Bản chất không hề bị bẻ vỡ, duy có biểu hiệu bị phân chia, nhưng không giảm thiểu tình trạng và dáng vóc của Đấng ẩn dật bên trong.

21. Này đây bánh của các thiên thần, biến thành lương thực của khách hành hương; thực là bánh của những người con cái, không nên ném cho loài khuyển.

22. Bánh này đã được báo trước bằng hình ảnh, khi người ta sát tế Isaac, chiên của lễ vượt qua đã được kể ra, khi cha ông chúng ta được tặng manna.

23. Lạy Chúa Giêsu là mục thủ tốt lành, là bánh thực, xin Người thương xót, chăn nuôi và bảo vệ chúng con; xin Người ban cho chúng con nhìn thấy / những điều thiện hảo trong cõi nhân sinh.

24. Chúa là Đấng thông biết và có thể làm nên mọi sự, Chúa nuôi dưỡng chúng con trong đời sống tạm gửi này, trên cõi cao xanh, xin cho chúng con được trở nên thực khách đồng bàn của Chúa, đồng thừa kế và đồng danh phận / với những công dân thánh của nước trời. Amen. Alleluia.

 

Alleluia: Ga 6, 51-52Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời”. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 9, 11b-17“Tất cả đều ăn no nê”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vậy khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn, vì chúng ta đang ở nơi hoang địa”. Nhưng Người nói với các ông: “Các con hãy cho họ ăn đi”. Các ông trả lời: “Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, trừ phi chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này”. Số đàn ông độ năm ngàn. Người nói với các môn đệ rằng: “Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm mươi người”. Các ông đã làm như thế, và bảo tất cả ngồi xuống. Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.   Đó là lời Chúa.

[/one_half]

[one_half]

Gospel Lk 9,11b-17

Jesus spoke to the crowds about the kingdom of God,
and he healed those who needed to be cured.
As the day was drawing to a close,
the Twelve approached him and said,
“Dismiss the crowd
so that they can go to the surrounding villages and farms
and find lodging and provisions;
for we are in a deserted place here.”
He said to them, “Give them some food yourselves.”
They replied, “Five loaves and two fish are all we have,
unless we ourselves go and buy food for all these people.”
Now the men there numbered about five thousand.
Then he said to his disciples,
“Have them sit down in groups of about fifty.”
They did so and made them all sit down.
Then taking the five loaves and the two fish,
and looking up to heaven,
he said the blessing over them, broke them,
and gave them to the disciples to set before the crowd.
They all ate and were satisfied.
And when the leftover fragments were picked up,
they filled twelve wicker baskets.

[/one_half]

Daily Reading & Meditation  Feast of the Body and Blood of Christ (June 23): All ate and were satisfied

Gospel Reading: Luke 9:11-17  (alternate reading for 2nd Sunday after Pentecost: Luke 7:1-10)

11 When the crowds learned it, they followed him; and he welcomed them and spoke to them of the kingdom of God, and cured those who had need of healing.12 Now the day began to wear away; and the twelve came and said to him, “Send the crowd away, to go into the villages and country round about, to lodge and get provisions; for we are here in a lonely place.” 13 But he said to them, “You give them something to eat.” They said, “We have no more than five loaves and two fish — unless we are to go and buy  food for all these people.” 14 For there were about five thousand men. And he said to his disciples, “Make them sit down in companies, about fifty each.” 15 And they did so, and made them all sit down. 16 And taking the five loaves and the two fish he looked up to heaven, and blessed and broke them, and gave them to the disciples to set before the crowd. 17 And all ate and were satisfied. And they took up what was left over, twelve baskets of broken pieces.

Old Testament Reading: Genesis 14:18-20

18 And Melchizedek king of Salem brought out bread and wine; he was priest of God Most High. 19 And he blessed him and said, “Blessed be Abram by God Most High, maker of heaven and earth; 20 and blessed be God Most High, who has delivered your enemies into your hand!”  And Abram gave him a tenth of everything. 

Meditation: Do you hunger for God and for the abundant life he offers you through Jesus Christ? Jesus’ feeding of the five thousand is the only miracle recorded in all four Gospels. What is the significance of this miracle? The miraculous feeding of such a great multitude pointed to God’s provision of manna (bread) in the wilderness for the people of Israel under Moses’ leadership. When the people complained to Moses that they would die of hunger in the barren wilderness, God told Moses that he would “rain bread from heaven” for them to eat (Exodus 16:4,11-12). The miraculous provision of bread foreshadows the true heavenly bread which Jesus offers his followers who believe in him. Jesus makes a claim only God can make: He is the “bread of life” (John 6:35) and the “true bread of heaven” that sustains us now and for all eternity (John 6:58).

A sign of God’s great generosity and goodness towards us
Jesus’ feeding of the five thousand is a sign of God’s generous care and provision for his people. When God gives, he gives abundantly. He gives more than we need for ourselves so that we may have something to share with others, especially those in need. God takes the little we have and multiplies it for the good of others. Do you trust in God’s provision for you and do you share freely with others, especially those who lack what they need?

Jesus feeds us with the true bread of heaven
Jesus’ feeding of the five thousand points to the superabundance of the Lord’s Supper or Eucharist. In the Old Covenant bread and wine were offered as a sacrifice of thanksgiving to the Creator who made the earth fruitful to nourish and strengthen all his creatures. Melchizedek is an important Old Testament figure because he was both a priest and a king who offered a sacrifice of bread and wine to God on behalf of Abraham and his future offspring (Genesis 14:18; Hebrews 7:1-4). His offering prefigured the offering made by Jesus, our great high priest and king who gave a new and distinctive meaning to the blessing of the bread and the cup of wine when he instituted the “Lord’s Supper” or “Eucharist” on the eve of his sacrifice on the cross (Hebrews 7:26; 9:11; 10:12).

On the eve of  the exodus of the Jewish people from bondage in Egypt, God commanded his people to celebrate the Passover meal, with the blessing of unleavened bread and wine, and the sacrificial offering of an unblemished lamb (Exodus 12:5-8). The blood of the lamb was sprinkled on the doorposts as a sign of God’s protection from the avenging angel of death who passed over the homes sealed with the blood of the passover lamb (Exodus 12:7,13). Every year in commemoration of the Exodus deliverance the Jewish people celebrate a Passover meal with unleavened bread as a pledge of God’s faithfulness to his promises (Exodus 12:14; see Paul’s description of the Christian Passover in 1 Corinthians 5:7-8). The “cup of blessing” at the end of the Jewish Passover meal points to the messianic expectation when the future Redeemer, the Messiah King will come to rebuild his holy city Jerusalem.

Jesus poured out his blood for us
At Jesus’ last supper meal, after he had poured the final blessing cup of wine and had given thanks to his Father in heaven, he gave it to his disciples and said, “Drink of it, all of you, for this is my blood of the covenant which is poured out for many for the forgiveness of sins” (Matthew 26:27-28). Jesus did this as a memorial of his death, which would take place the next day on the cross of Calvary, and his resurrection which occurred on the third day – Easter morning. The shedding of Jesus’ blood on the cross fulfilled once and for all the old covenant sacrifice of the paschal lamb at Passover time (Hebrews 10:11-14; 1 Corinthians 5:7: 1 Peter 1:18-19). That is why John the Baptist had prophetically called Jesus the “Lamb of God who takes away the sin of the world” (John 1:29).

Jesus made himself an offering and sacrifice, a perfect gift that was truly pleasing to the Father in heaven. He “offered himself without blemish to God” (Hebrews 9:14) and “gave himself as a sacrifice to God” (Ephesians 5:2). Jesus established the Lord’s Supper and Eucharist as a memorial of his death and resurrection and he commanded his disciples to celebrate it until his return again in glory.

“The food that makes us live for ever in Jesus Christ”
When we receive from the Lord’s table we unite ourselves to Jesus Christ, who makes us sharers in his body and blood. Ignatius of Antioch (35-107 A.D.) calls it the “one bread that provides the medicine of immortality, the antidote for death, and the food that makes us live for ever in Jesus Christ” (Ad Eph. 20,2). This supernatural food is healing for both body and soul and strength for our journey heavenward.

When you approach the Table of the Lord, what do you expect to receive? Healing, pardon, comfort, and rest for your soul? The Lord has much more for us, more than we can ask or imagine. The principal fruit of receiving the Eucharist is an intimate union with Christ. As bodily nourishment restores lost strength, so the Eucharist strengthens us in charity and enables us to break with disordered attachments to creatures and to be more firmly rooted in the love of Christ. Do you hunger for the “bread of life”?

“Lord Jesus, you nourish and sustain us with your very own presence and life. You are the “Bread of Life” and the “Cup of Salvation”. May I always hunger for you and be satisfied in you alone.”

Psalm 110:1-4

1 The LORD says to my lord: “Sit at my right hand, till I make your enemies your footstool.”
2 The LORD sends forth from Zion your mighty scepter.  Rule in the midst of your foes!
3 Your people will offer themselves freely on the day you lead your host upon the holy mountains.  From the womb of the morning  like dew your youth will come to you.
4 The LORD has sworn and will not change his mind, “You are a priest for ever after the order of Melchizedek.”

Daily Quote from the early church fathersChrist has yet to feed them with stronger food, by Ambrose of Milan, 339-397 A.D.

“The order of the mystery is preserved everywhere. The first healing is bestowed on wounds through the remission of sins. Then the nourishment of the heavenly table abounds, although this multitude is not yet refreshed with stronger foods, nor do hearts hungry for more solid faith feed on the body and blood of Christ (Hebrews 5:12-14). He says, ‘I gave you milk to drink, not meat. For you then were not strong, nor are you yet’ (1 Corinthians 3:2). The five loaves are like milk, but the more solid meat is the body of Christ, and the stronger drink is the blood of the Lord (Luke 22:19-20). Not immediately at first do we feast on all foods, nor do we drink all drinks. ‘First drink this,’ he says. Thus there is a first, then a second thing that you drink. There is also a first thing that you eat, then a second, and then a third. At first there are five loaves, then there are seven (Matthew 15:34). The third loaf is the true body of Christ. So, then, let us never abandon such a Lord. He agrees to bestow on us nourishment according to the strength of each, lest either too strong a food oppress the weak or too meager a nourishment not satisfy the strong.” (excerpt from EXPOSITION OF THE GOSPEL OF LUKE 6.71-72)