Suy Niệm: Bất cứ trong xã hội nào, tập thể nào cũng cần có luật lệ để giúp cộng đoàn sống hòa hợp, trật tự. Luật lệ không làm mất tự do của con người, nhưng giúp con người sống hoàn thiện hơn, tạo tương quan tốt với nhau. Tuy nhiên luật lệ chỉ làm phát triển con người khi con người thi hành theo đúng tinh thần của luật lệ. Người Biệt Phái thường là những nhà thông luật, họ giảng về luật rất khéo. Ðức Giêsu rất tán thành công việc của họ. Tuy nhiên, Ngài cảnh giác các môn đệ và dân chúng đừng lầm lẫn giữa lời giảng và lối sống của họ. Họ giữ luật không theo tinh thần của lề luật. Vì thế, nghe họ giảng nhưng đừng bắt chước hành động của họ. Mẫu gương duy nhất phải bắt chước là theo vị chỉ đạo Giêsu Kitô. Chỉ sống theo tinh thần luật của Ðức Giêsu Kitô và theo gương Ngài mới bảo đảm tới được nguồn Chân Thiên Mỹ đích thực là Chúa Cha.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cuộc sống này có biết bao nhiêu học thuyết, bao nhiêu chủ nghĩa được giới thiệu, quảng cáo rất hấp dẫn. Xin đừng để chúng con bị mê hoặc dễ tin vào ai khác mà không phải là Chúa, tin vào học thuyết nào khác mà không phải là giáo thuyết của Chúa. Vì chỉ có một vị Thầy duy nhất là Ðức Giêsu Kitô, một giáo thuyết chân chính mà chính Ngài đã truyền cho chúng con mới dẫn chúng con đến nguồn hạnh phúc đích thực. Xin cho chúng con biết nhìn lên Chúa, theo gương Chúa để chúng con luôn biết sống với một tình yêu thương chân thành: yêu Thiên Chúa, thương tha nhân vô vị lợi, vô điều kiện. Amen.
Chúa Nhật 31 Thường Niên – Năm A
BÀI ĐỌC I: Ml 1, 14b – 2, 2b. 8-10 “Các ngươi đã đi sai đường lối, và làm cho nhiều người vấp phạm lề luật”.
Bài trích sách Tiên tri Malakhi.
Chúa các đạo binh phán rằng: Ta là Vua cao cả, và danh Ta đáng kính sợ trong các dân tộc. [Ta sẽ làm cho các ngươi phải túng thiếu.]
{Và bây giờ, trên các ngươi có án lệnh này, hỡi các tư tế: Nếu các ngươi không nghe, và nếu các ngươi không lưu tâm mà tôn vinh danh Ta, Chúa các đạo binh phán, Ta sẽ phóng (sự) chúc dữ xuống trên các ngươi; và Ta sẽ chúc dữ cho sự chúc lành của các ngươi.}
Các ngươi đã đi sai đường lối, làm cho nhiều người vấp phạm lề luật và huỷ bỏ giao ước Lêvi, Chúa các đạo binh phán như vậy. Bởi thế, Ta để cho các ngươi bị khinh rẻ và đốn mạt trước mọi dân tộc, vì các ngươi đã không tuân giữ đường lối của Ta, và vị nể trong khi thi hành lề luật. Chớ thì mỗi người chúng ta không có một người cha sao? Chớ thì không phải có một Thiên Chúa tạo thành chúng ta sao? Vậy tại sao mỗi người chúng ta lại khinh rẻ anh em mình mà phản bội giao ước của tổ phụ chúng ta? Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 130, 1. 2. 3 Ðáp: Lạy Chúa, xin giữ linh hồn con trong bình an của Chúa.
Xướng: 1) Lạy Chúa, lòng con không tự đắc, và mắt con chẳng liếc nhìn cao, con cũng không lo nghĩ những việc lớn lao hay là những điều quá tầm trí mọn. – Ðáp.
2) Nhưng con lo giữ linh hồn cho thinh lặng và thanh thản. Như trẻ thơ sống trong lòng thân mẫu, linh hồn con cũng như thế ở trong con. – Ðáp.
3) Israel hãy cậy trông vào Chúa, tự bây giờ và cho tới muôn đời. – Ðáp.
BÀI ĐỌC II: 1 Tx 2, 7b-9, 13 “Chúng tôi muốn trao phó cho anh em, không những Tin Mừng của Thiên Chúa, mà còn mạng sống chúng tôi nữa”.
Bài trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.
Anh em thân mến, chúng tôi đã trở thành như những kẻ bé mọn giữa anh em. Như người vú nuôi nâng niu con cái mình thế nào, thì chúng tôi yêu thương anh em đến nỗi chúng tôi rất vui lòng trao phó cho anh em không những Tin Mừng của Thiên Chúa, mà còn cả mạng sống chúng tôi nữa: vì anh em đã nên thiết nghĩa với chúng tôi. Anh em vẫn còn nhớ đến công lao khó nhọc của chúng tôi: chúng tôi phải làm việc ngày đêm để khỏi trở nên gánh nặng cho một ai trong anh em, khi chúng tôi rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa giữa anh em. Bởi thế chúng tôi không ngừng cảm tạ Thiên Chúa, vì anh em nhận lãnh lời Thiên Chúa do chúng tôi rao giảng, anh em đã nhận lãnh lời ấy không phải như lời của người phàm, mà như lời Thiên Chúa, và thực sự là thế, lời đó hoạt động trong anh em là những kẻ đã tin. Ðó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ep 1, 17-18 Alleluia, alleluia! – Xin Chúa Cha của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cho mắt tâm hồn chúng ta được sáng suốt, để chúng ta biết thế nào là trông cậy vào ơn Người kêu gọi chúng ta. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 23, 1-12 “Họ nói mà không làm”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là Thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha: vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi.
“Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”. Ðó là lời Chúa.
LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến, Đức Giêsu đến trần gian không phải để được kẻ hầu người hạ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa và tha thiết dâng lời nguyện xin:
- “Chúng tôi đã cư xử thật dịu dàng, chẳng khác nào mẹ hiền ấp ủ con thơ”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị Mục tử có một đức tin bền vững, một đức ái nồng nàn và một lòng khiêm tốn thẳm sâu, để các ngài phụng sự Chúa và dẫn đưa mọi người nhận biết và tin yêu Chúa hơn.
- “Tất cả anh em đều là anh em với nhau”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị lãnh đạo quốc gia biết dùng quyền bính mà quan tâm, giúp đỡ những anh chị em bất hạnh, bị bỏ rơi trong xã hội, để các anh chị em ấy luôn được bình an, và chính họ cũng tìm được niềm vui trong việc phục vụ tha nhân.
- “Người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa thương chúc lành và nâng đỡ những người thiện chí đang phục vụ Chúa trong những người có hoàn cảnh khó khăn/ để họ luôn nhiệt tâm trên con đường sứ vụ.
- “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta luôn biết sống khiêm tốn trong sự vui tươi, bình an/ để đem niềm vui, tình yêu đến với mọi người chúng ta đang phục vụ.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dạy chúng con: “Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; còn ai muốn đứng đầu trong anh em thì phải làm đầy tớ anh em”. Xin Chúa khắc ghi trong tâm trí chúng con mẫu gương phục vụ khiêm tốn của Chúa, để từng lời nói và hành động của chúng con luôn phù hợp với đường lối của Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Gospel Mt 23,1-12
Then Jesus spoke to the crowds and to his disciples, saying, “The scribes and the Pharisees have taken their seat on the chair of Moses. Therefore, do and observe all things whatsoever they tell you, but do not follow their example. For they preach but they do not practice. They tie up heavy burdens* [hard to carry] and lay them on people’s shoulders, but they will not lift a finger to move them. All their works are performed to be seen. They widen their phylacteries and lengthen their tassels. They love places of honor at banquets, seats of honor in synagogues, greetings in marketplaces, and the salutation ‘Rabbi.’ As for you, do not be called ‘Rabbi.’ You have but one teacher, and you are all brothers. Call no one on earth your father; you have but one Father in heaven. Do not be called ‘Master’; you have but one master, the Messiah. The greatest among you must be your servant. Whoever exalts himself will be humbled; but whoever humbles himself will be exalted.
Daily Reading & Meditation
1 Then said Jesus to the crowds and to his disciples, 2 “The scribes and the Pharisees sit on Moses’ seat; 3 so practice and observe whatever they tell you, but not what they do; for they preach, but do not practice. 4 They bind heavy burdens, hard to bear, and lay them on men’s shoulders; but they themselves will not move them with their finger. 5 They do all their deeds to be seen by men; for they make their phylacteries broad and their fringes long, 6 and they love the place of honor at feasts and the best seats in the synagogues, 7 and salutations in the market places, and being called rabbi by men. 8 But you are not to be called rabbi, for you have one teacher, and you are all brethren. 9 And call no man your father on earth, for you have one Father, who is in heaven. 10 Neither be called masters, for you have one master, the Christ. 11 He who is greatest among you shall be your servant; 12 whoever exalts himself will be humbled, and whoever humbles himself will be exalted.
Meditation: Who doesn’t desire the praise and respect of others? We want others to see us at our best with all of our strengths and achievements – rather than at our worst with all of our faults and shortcomings. God sees us as we truly are – sinners and beggars always in need of his mercy, help, and guidance.
Misguided zeal and pride
Jesus warned the scribes and Pharisees, the teachers and rulers of Israel, to teach and serve their people with humility and sincerity rather than with pride and self-seeking privileges and honor. They went to great lengths to draw attention to their religious status and practices. In a way they wanted to be good models of observant Jews. “See how well we observe all the ritual rules and regulations of our religion!” In their misguided zeal for religion they sought recognition and honor for themselves rather than for God. They made the practice of their faith a burden rather than a joy for the people they were supposed to serve.
True respect for God inclines us to humble ourselves and to submit to his wisdom and guidance. We cannot be taught by God unless we first learn to listen to his word and then obey his instruction.
One Father and Teacher
Was Jesus against calling anyone a rabbi, the Jewish title for a teacher of God’s word (Matthew 23:7-8), or a father? The law of Moses in Scripture specifically instructed all fathers to be teachers and instructors for their children to help them understand and obey God’s instructions (Deuteronomy 6:7)? Why did Jesus rebuke the scribes and Pharisees, the religious authorities of the Jewish people, in the presence of his disciples? Jesus wanted to warn both his own disciples and the religious leaders about the temptation to seek honors and titles that draw attention to ourselves in place of God and his word. Pride tempts us to put ourselves first above others.
The Scriptures give ample warning about the danger of self-seeking pride: Pride goes before destruction, and a haughty spirit before a fall (Proverbs 16:18). God opposes the proud, but gives grace to the humble (James 4:6; Proverbs 3:24).
Origen (185-254 AD), an early Christian teacher and bible scholar, reminds those who teach and lead to remember that they are first and foremost “disciples” and “servants” who sit at the feet of their Master and Teacher the Lord Jesus Christ:
“You have one teacher, and you are all brothers to each other…Whoever ministers with the divine word does not put himself forward to be called teacher, for he knows that when he performs well it is Christ who is within him. He should only call himself servant according to the command of Christ, saying, Whoever is greater among you, let him be the servant of all.”
True humility
Respect for God and for his ways inclines us to humility and to simplicity of heart – the willing readiness to seek the one true good who is God himself. What is the nature of true humility and why should we embrace it as essential for our lives? We can easily mistake humility as something demeaning or harmful to our sense of well-being and feeling good about ourselves. True humility is not feeling bad about yourself, or having a low opinion of yourself, or thinking of yourself as inferior to all others. True humility frees us from preoccupation with ourselves, whereas a low self-opinion tends to focus our attention on ourselves. Humility is truth in self-understanding and truth in action. Viewing ourselves honestly, with sober judgment, means seeing ourselves the way God sees us (Psalm 139:1-4).
A humble person makes a realistic assessment of oneself without illusion or pretense to be something one is not. A truly humble person regards oneself neither smaller nor larger than one truly is. True humility frees us to be ourselves as God regards us and to avoid falling into despair and pride. A humble person does not want to wear a mask or put on a facade in order to look good to others. Such a person is not swayed by accidentals, such as fame, reputation, success, or failure. Do you know the joy of Christ-like humility and simplicity of heart?
Humility is the queen or foundation of all the other virtues because it enables us to see and judge correctly, the way God sees. Humility helps us to be teachable so we can acquire true knowledge, wisdom, and an honest view of reality. It directs our energy, zeal, and will to give ourselves to something greater than ourselves. Humility frees us to love and serve others willingly and selflessly, for their own sake, rather than for our own. Paul the Apostle gives us the greatest example and model of humility in the person of Jesus Christ, who emptied himself, taking the form of a servant, and… who humbled himself and became obedient unto death, even death on a cross (Philippians 2:7-8). Do you want to be a servant as Jesus loved and served others? The Lord Jesus gives us his heart – the heart of a servant who seeks the good of others and puts their interests first in his care and concern for them.
“Lord Jesus, you became a servant for my sake to set me free from the tyranny of selfish pride and self-concern. Teach me to be humble as you are humble and to love others generously with selfless service and kindness.”
Psalm 131:1-3
1 O LORD, my heart is not lifted up, my eyes are not raised too high; I do not occupy myself with things too great and too marvelous for me.
2 But I have calmed and quieted my soul, like a child quieted at its mother’s breast; like a child that is quieted is my soul.
3 O Israel, hope in the LORD from this time forth and for evermore.
Daily Quote from the early church fathers: Whoever humbles himself will be exalted, by Chrysostom, 347-407 A.D.
“For nothing is as crucial as the practice of modesty. This is why he is continually reminding them of this virtue, both when he brought the children into the midst and now. Even when he was preaching on the mount, beginning the Beatitudes, this is where he began. And in this passage he plucks up pride by the roots, saying, ‘Whoever humbles himself will be exalted’ (Luke 14:11). See how he draws off the hearer right over to the contrary thing. For not only does he forbid him to set his heart upon the first place but also requires him to follow after the last. For so shall you obtain your desire, he says. So one who pursues his own desire for the first must follow after in the last place: ‘Whoever humbles himself will be exalted.’
“And where will we find this humility? Go to the city of virtue, to the tents of the holy men, to the mountains, to the groves (ascetics who live holy lives). There you may see this height of humility. For these persons, some illustrious from their rank in the world, some having had wealth, in every way put themselves down, by their dress, by their dwelling, by those to whom they serve. As if they were written characters, they throughout all things are writing the story of humility.” (quote from THE GOSPEL OF MATTHEW, HOMILY 72.3)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA