TỪ BỎ LÀ ĐƯỜNG NÊN THÁNH Nếu ai quan tâm đến việc nên thánh, phải nhận rằng việc chiến đấu chống lại các cám dỗ liên quan đến ý riêng và xác thịt mình, hoặc liên quan đến vật chất cũng như các thứ tương quan bất chính đưa dần mình xa Chúa, quả là việc làm hết sức khó khăn và đòi hỏi sự liên tục và trường kỳ không ngừng! Chẳng hạn, chỉ cần tìm cách loại bỏ hay chừa đi một tính xấu hoặc một tội quen phạm nào đó thôi, thì cũng có thể mất cả đời rồi không chừng.
Việc nên thánh là việc cần thiết và quan trọng nhất của đời sống người Kitô hữu, vì nhờ đó họ được tham dự vào sự sống thật của Chúa và chắc chắn sẽ được hưởng vinh quang Nước Trời. Một trong những việc làm để nên thánh, đó là biết từ bỏ chính mình và những tương quan liên hệ để trao hiến cuộc sống cho Chúa. Chúa Giêsu xác định rõ ràng điều này như sau: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta.” (Lc 14: 26-27)
Thoáng đọc qua điều Chúa Giêsu dạy, người ta có cảm tưởng điều Ngài đòi hỏi chỉ dành riêng cho các môn đệ và những ai theo Chúa một cách đặc biệt. Chẳng hạn, việc bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em, đòi kẻ theo Chúa phải dứt khoát để làm môn đệ như các học trò chọn đi theo Thầy (việc làm thường xảy ra thời Chúa Giêsu như khi một số người chọn đi theo một Rabbi nào đó). Tuy nhiên, những đòi hỏi khác của Chúa Giêsu, như vác thập giá của mình và bỏ luôn cả mạng sống mình để theo Chúa, thì lại dành cho tất cả mọi người muốn theo Ngài.
Tất cả những đòi hỏi này khi mới nghe xem ra có vẻ khắt khe và khó khăn quá! Nhưng trong thực tế cuộc sống, nó thường xảy ra cho bất cứ lựa chọn nào, vì khi chọn cái này thì phải bỏ cái khác, nếu muốn điều chọn lựa đó hoàn hơn hơn. Như thế, việc chọn theo Chúa để được sống với Ngài và được hưởng phúc trường sinh, thì việc này xứng đáng cho ta chọn lựa. Và khi đã chọn rồi, thì việc từ bỏ các tương quan khác, kể cả chính mình và cuộc sống, sẽ trở nên dễ dàng hơn. Thí dụ, khi tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật vì muốn chọn và yêu Chúa, thì việc từ bỏ ý riêng mình và những thú vui khác sẽ trở nên dễ dàng.
Nhưng vì việc từ bỏ là việc đặc thù của con đường nên thánh, nên sẽ đòi hỏi người Kitô hữu phải chiến đấu không ngừng với mọi cám dỗ làm họ xa Chúa. Việc từ bỏ chính mình và vác thập giá chính là con đường Chúa Kitô đã đi qua, và cũng là con đường cứu độ cho những ai biết từ bỏ để theo Chúa. Bắt đầu chọn hôm nay và ghé vai vác thánh giá của mình, sẽ cảm nhận và chia sẻ được tình yêu và sự sống của Chúa, Đấng yêu thương và bỏ mình vì chúng ta.
Lm. Raphael Xuân Nguyên
Chúa Nhật 23 Thường Niên Năm C
BÀI ĐỌC I: Kn 9, 13-18
“Ai có thể suy tưởng được sự Thiên Chúa muốn”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Ai trong loài người có thể biết được ý định của Thiên Chúa? Hay ai có thể suy tưởng được sự Thiên Chúa muốn? Vì những ý tưởng của loài hay chết thì mập mờ, và những dự định của chúng tôi đều không chắc chắn. Vì xác hay hư nát làm cho linh hồn ra nặng nề, và nhà bụi đất làm cho lý trí hay lo lắng nhiều điều ra nặng nề.
Chúng tôi ước lượng cách khó khăn các việc dưới đất, và khó nhọc tìm thấy những sự trước mắt. Còn những sự trên trời, nào ai khám phá ra được? Ai hiểu thấu Thánh ý của Chúa, nếu Chúa không ban sự khôn ngoan, và không sai Thánh Thần Chúa từ trời cao xuống. Như thế, mọi đường lối những kẻ ở dưới đất được sửa lại ngay thẳng, và loài người học biết những sự đẹp lòng Chúa.
Vì, lạy Chúa, những ai sống đẹp lòng Chúa từ ban đầu, thì được ơn cứu độ nhờ sự khôn ngoan. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 89, 3-4. 5-6. 12-13. 14 và 17
Đáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia (c. 1).
1) Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến cho con người trở về bụi đất, Ngài phán: “Hãy trở về gốc, hỡi con người”. – Đáp.2) Chúa khiến họ trôi đi, họ như kẻ mơ màng buổi sáng, họ như cây cỏ mọc xanh tươi. Ban sáng cỏ nở hoa và xanh tốt, buổi chiều nó bị xén đi và nó héo khô. – Đáp.
3) Xin dạy chúng con biết đếm ngày giờ, để chúng con luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chớ còn để tới bao giờ? xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài. – Đáp.
4) Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng con. Xin cho chúng con được hưởng ân sủng Chúa là Thiên Chúa chúng con, sự nghiệp tay chúng con làm ra, xin Ngài củng cố, xin Ngài củng cố sự nghiệp tay chúng con làm ra. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: Plm 9b-10. 12-17
“Con hãy tiếp nhận nó không phải như một người nô lệ, nhưng như một người anh em rất thân mến”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gởi cho Philêmon.
Con thân mến, Phaolô già nua, và hiện đang bị cầm tù vì Đức Giêsu Kitô, cha nài xin con cho Ônêsimô, đứa con cha đã sinh ra trong xiềng xích.Cha trao nó lại cho con. Phần con, con hãy đón nhận nó như ruột thịt của cha. Cha cũng muốn giữ nó lại để thay con mà giúp đỡ cha trong lúc cha bị xiềng xích vì Tin Mừng. Nhưng vì chưa biết ý con, nên cha không muốn làm gì, để việc nghĩa con làm là một việc tự ý, chớ không vì ép buộc. Vì biết đâu nó xa con một thời gian để rồi con sẽ tiếp nhận muôn đời, không phải như một người nô lệ, nhưng thay vì nô lệ, thì như một người anh em rất thân mến, đặc biệt đối với cha, huống chi là đối với con, về phần xác cũng như trong Chúa. Vậy nếu con nhận cha là bạn hữu, thì xin con hãy đón nhận nó như chính mình cha vậy. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 10, 27
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 14, 25-33
“Ai không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ rằng: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta.
“Có ai trong các ngươi muốn xây tháp mà trước tiên không ngồi tính toán phí tổn cần thiết, xem có đủ để hoàn tất không? Kẻo đặt móng rồi mà không thể hoàn tất, thì mọi người xem thấy sẽ chế giễu người đó rằng: ‘Tên này khởi sự xây cất mà không hoàn thành nổi’.
“Hoặc có vua nào sắp đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên không ngồi suy nghĩ xem mình có thể đem mười ngàn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai mươi ngàn quân tiến đánh mình chăng? Bằng chẳng nổi, thì khi đối phương còn ở xa, vua ấy sai một phái đoàn đến cầu hoà. Cũng thế, bất kỳ ai trong các ngươi không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta”. Đó là lời Chúa.
[one_half]
Sunday XXIII in Ordinary Time
Gospel Lk 14,25-33
Great crowds were traveling with Jesus,
and he turned and addressed them,
“If anyone comes to me without hating his father and mother,
wife and children, brothers and sisters,
and even his own life,
he cannot be my disciple.
Whoever does not carry his own cross and come after me
cannot be my disciple.
Which of you wishing to construct a tower
does not first sit down and calculate the cost
to see if there is enough for its completion?
Otherwise, after laying the foundation
and finding himself unable to finish the work
the onlookers should laugh at him and say,
‘This one began to build but did not have the resources to finish.’
Or what king marching into battle would not first sit down
and decide whether with ten thousand troops
he can successfully oppose another king
advancing upon him with twenty thousand troops?
But if not, while he is still far away,
he will send a delegation to ask for peace terms.
In the same way,
anyone of you who does not renounce all his possessions
cannot be my disciple.”
[/one_half]
Daily Reading & Meditation
25 Now great multitudes accompanied him; and he turned and said to them, 26 “If any one comes to me and does not hate his own father and mother and wife and children and brothers and sisters, yes, and even his own life, he cannot be my disciple. 27 Whoever does not bear his own cross and come after me, cannot be my disciple. 28 For which of you, desiring to build a tower, does not first sit down and count the cost, whether he has enough to complete it? 29 Otherwise, when he has laid a foundation, and is not able to finish, all who see it begin to mock him, saying, `This man began to build, and was not able to finish.’ 31 Or what king, going to encounter another king in war, will not sit down first and take counsel whether he is able with ten thousand to meet him who comes against him with twenty thousand? 32 And if not, while the other is yet a great way off, he sends an embassy and asks terms of peace. 33 So therefore, whoever of you does not renounce all that he has cannot be my disciple.
Meditation: Why does Jesus say we must ‘hate’ our families and even ourselves? The expression ‘to hate’ often meant to ‘prefer less’. Jesus used strong language to make clear that nothing should take precedence or first place over God. God our heavenly Father created us in his image and likeness to be his sons and daughters. He has put us first in his love and concern for our welfare. Our love for him is a response to his exceeding love for us. True love is costly because it is willing to sacrifice all for the sake of the beloved. God sacrificed his Son for our sake and for our salvation. God proved his love for us by sending his only begotten Son, the Lord Jesus Christ, who offered up his life for us as the atoning sacrifice for our sins.
The cost of discipleship
Jesus willingly embraced the cross, not only out of obedience to his Father’s will, but out of a merciful love for each one of us in order to set us free from sin, Satan, and death. Jesus knew that the cross was the Father’s way for him to achieve victory and glory for our sake. He counted the cost and said ‘yes’ to his Father’s will. We, too, must ‘count the cost’ and be ready to follow the Lord Jesus in the way of the cross if we want to share in his glory and victory.
What is the ‘way of the cross’ for you and me? It means that when my will crosses with God’s will, then his will must be done. The way of the cross involves sacrifice, the sacrifice of laying down my life each and every day for Jesus’ sake. What makes such sacrifice possible and “sweet” for us is the love of God poured out for us in the blood of Jesus Christ. Paul the Apostle reminds us that “God’s love has been poured into our hearts through the Holy Spirit” (Romans 5:5). We can never give more than God. He always gives us more than we can expect or imagine. Do you allow the Holy Spirit to fill your heart with the love of God?
The wise plan ahead to avert failure and shame
What do the twin parables of the tower builder and a ruler on a war campaign have in common? Both men risk serious loss if they don’t carefully plan ahead. In a shame and honor culture people want at all costs to avoid being mocked by their community for failing to complete a task which they have begun in earnest. This double parable echoes the instruction of Proverbs: “By wisdom a house is built” and “by wise guidance you can wage a war” to ensure victory (Proverbs 24:3-6).
In Jesus’ time every landowner who could afford it walled in his orchard as a protection from intruders who might steal or destroy his produce. A tower was usually built in a corner of the wall and a guard posted especially during harvest time when thieves would likely try to make off with the goods. Starting a building-project, like a watchtower, and leaving it unfinished because of poor planning would invite the scorn of the whole village. Likewise a king who decided to wage a war against an opponent who was much stronger, would be considered foolish if he did not come up with a plan that had a decent chance of success. Counting the cost and investing wisely are necessary conditions for making a good return.
We must count the cost if we want to invest in God’s kingdom
Jesus tells his would-be disciples that they, too, must count the cost if they want to succeed as his disciples. Jesus assures success for those willing to pay the price. All it cost is everything we have – the entirety of our lives and all we possess! What does Jesus have to offer that’s worth giving up everything else? More than we can imagine! Jesus offers the gift of an abundant joy-filled life and the promise of everlasting peace and happiness with God for ever. (See the parable of the treasure hidden in the field and the pearl of great price in Matthew 13:44-45).
It’s natural to ask what will it require or cost before a commitment to invest in something of great value. Jesus was utterly honest and spared no words to tell his disciples that it would cost them dearly to follow after him and to invest in his heavenly kingdom. There can be no room for compromise or concession with God and his kingdom. We either give our lives over to him entirely or we keep them for ourselves. Paul the Apostle says, “We are not our own. We were bought with a price” ( 1 Corinthians 6:19b,20). That price is the precious blood of Jesus Christ shed for us upon the cross to redeem us from slavery to sin and death.
Who do you love first – above all else?
The love of God compels us to choose who or what will be first in our lives. To place any relationship or any possession above God is a form of idolatry. Jesus challenges his disciples to examine what they love first and foremost. Jesus’ way to glory and power is opposite the world’s way of glory, power, and success. The choice is ours, but the Lord does not leave us alone if we choose to follow him. Does the love of Christ compel you to put God first in all you do (see 2 Corinthians 5)?
“Lord Jesus, may your love transform me that I may truly desire nothing more than life with you. May you always be first in my thoughts and intentions, and in my words and actions.”
Psalm 90:1-6,12-14,16-17
1 LORD, you have been our dwelling place in all generations.
2 Before the mountains were brought forth, or ever you had formed the earth and the world, from everlasting to everlasting you are God.
3 You turn man back to the dust, and say, “Turn back, O children of men!”
4 For a thousand years in your sight are but as yesterday when it is past, or as a watch in the night.
5 You sweep men away; they are like a dream, like grass which is renewed in the morning:
6 in the morning it flourishes and is renewed; in the evening it fades and withers.
12 So teach us to number our days that we may get a heart of wisdom.
13 Return, O LORD! How long? Have pity on your servants!
14 Satisfy us in the morning with your steadfast love, that we may rejoice and be glad all our days.
16 Let your work be manifest to your servants, and your glorious power to their children.
17 Let the favor of the Lord our God be upon us, and establish the work of our hands upon us, yes, establish the work of our hands.
Daily Quote from the early church fathers: The paradox of the cross and discipleship, by Augustine of Hippo, 354-430 A.D.
“On another occasion, the Lord says, ‘Whoever comes to me and does not hate his father and mother, and wife and children, and brothers and sisters, and even his own soul, cannot be my disciple’ (Luke 14:25). As a rule, this is more upsetting to the mind of new Christians who are eager to begin at once to live in accordance with the precepts of Christ. To those who do not fully grasp its meaning, it would seem contradictory… He has condescended to call his disciples to the eternal kingdom. He also called them brothers. In the kingdom these relationships are transcended, because ‘there is neither Jew nor Greek, neither male nor female, neither slave nor freeman, but Christ is all things and in all’ (Galatians 3:28, Colossians 3:11). The Lord says, ‘For in the resurrection they will neither be married nor marry, but will be as the angels of God in heaven’ (Matthew 22:30). Whoever wishes to prepare himself now for the life of that kingdom must not hate people but those earthly relationships through which the present life is sustained, the temporary life that begins at birth and ends with death. Whoever does not hate this necessity does not yet love that other life in which there will be no condition of birth and death, the condition that makes marriages natural on earth. (excerpt from SERMON ON THE MOUNT 15.3)