ĐỔI NGÔI NGOẠN MỤC “Có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.” (Lc 13,30)
Suy niệm: “Tấm thẻ thông hành” giúp ta trở thành người đứng đầu trong Nước Trời có ghi dòng chữ sau: “Người đã chiến đấu qua cửa hẹp và hạ mình phục vụ.” Chiến đấu qua cửa hẹp là điều kiện phải có để được cứu rỗi, được vào Nước Trời. Hạ mình phục vụ là phẩm chất cần có để được làm lớn trong Nước Thiên Chúa. Cuộc chiến của ta trước hết là với cái tôi, cái bản ngã của chính mình; chiến trường là chính trong nội tâm sâu thẳm của mình. Cái tôi, cái bản ngã ấy luôn muốn bành trướng lấn át người khác, cũng như thích thoải mái, an nhàn, hưởng thụ ích kỷ, ngại con đường hẹp của thập giá. Con đường chẳng mấy ai muốn đi ấy lại là con đường sống, con đường dẫn đến thứ hạng ưu tiên trong Nước Trời.
Mời Bạn: Chẳng ai muốn mình là người đứng sau, họa chăng là khi phải lội qua con nước nguy hiểm. Mọi người ai cũng muốn được tôn lên hàng đầu nhưng lại thích đi đường tắt, đường rộng, đường vui… Còn Chúa Giêsu lại muốn ta dấn bước trên con đường hẹp Ngài đã đi, để đưa tới hạnh phúc, vinh quang. Bạn có muốn tin và bước đi trên con đường này cùng với Ngài không?
Sống Lời Chúa: “Theo ai nên cẩn thận.” Đó là lời khuyên của bậc thức giả. Chúa cũng muốn ta đặt trọn cuộc đời ta cho Ngài bởi chỉ nơi Ngài ta mới có thể được cứu thoát.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy con muốn theo Ngài thì phải bước vào con đường hẹp, muốn làm đầu thì phải phục vụ, phải làm người rốt hết. Xin cho con kiên vững đến cùng trên con đường hẹp này, để con được sự sống hạnh phúc vĩnh cửu như Chúa hứa.
Chúa Nhật XXI Thường Niên Năm C
BÀI ĐỌC I: Is 66, 18-21 “Chúng dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: “Ta đã biết các việc làm và tư tưởng của chúng; Ta đến quy tụ mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ: chúng sẽ đến và nhìn thấy vinh quang của Ta. Ta sẽ đặt nơi chúng một dấu lạ, Ta sẽ sai một số trong những người được giải thoát đến các dân ngoài biển, bên Phi châu và Lyđia, là những dân thiện xạ, đến Ý-đại-lợi và Hy-lạp, đến những hòn đảo xa xăm, đến với những kẻ chưa nghe nói về Ta, và chưa thấy vinh quang của Ta. Chúng sẽ rao giảng cho các dân biết vinh quang của Ta, sẽ dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến như của lễ dâng cho Chúa, họ cỡi ngựa, đi xe, đi võng, cỡi la, cỡi lạc đà, đến núi thánh của Ta là Giêrusalem, khác nào con cái Israel mang của lễ trong chén tinh sạch vào nhà Chúa, Chúa phán như thế. Trong những dân đó, Ta sẽ chọn các tư tế, các thầy Lêvi: Chúa phán như vậy”.ĐVì chưng lời Chúa rằng: Cũng như Ta tạo thành trời mới, đất mới đứng vững trước mặt Ta thế nào, thì dòng dõi ngươi và danh tánh các ngươi sẽ vững bền như vậy”. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 116, 1. 2
Đáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).
1) Toàn thể chư dân, hãy khen ngợi Chúa! Hết thảy các nước, hãy chúc tụng Người. – Đáp.
2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng tôi thực là mãnh liệt, và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: Dt 12, 5-7, 11-13 “Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, anh em đã quên lời yên ủi tôi nói với anh em, như nói với những người con rằng: “Hỡi con, con chớ khinh thường việc Chúa sửa dạy, và đừng nản chí khi Người quở trách con; vì Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến, và đánh đòn kẻ mà Người chọn làm con”. Trong khi được sửa dạy, anh em hãy bền chí. Thiên Chúa xử sự với anh em như con cái: vì có người con nào mà cha không sửa phạt. Ngày nay, hẳn ai cũng coi việc sửa dạy là nỗi buồn khổ, hơn là nguồn vui, nhưng sau này, nó sẽ mang lại hoa quả bình an công chính cho những ai được sửa dạy. Vì thế, anh em hãy nâng đỡ những bàn tay bủn rủn và những đầu gối rụng rời. Đường anh em đi, anh em hãy bạt cho thẳng, để người què khỏi bị trẹo chân, nhưng được an lành. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! – Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 13, 22-30 “Người ta sẽ từ đông chí tây đến dự tiệc trong nước Chúa”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?” Nhưng Người phán cùng họ rằng: “Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được. Khi chủ nhà đã vào và đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu tới’. Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: ‘Chúng tôi đã ăn uống trước mặt ngài và ngài đã giảng dạy giữa các công trường chúng tôi’. Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi tự đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta’. Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết sẽ nên sau hết”. Đó là lời Chúa.
[one_half]
Gospel LK 13,22-30
Jesus passed through towns and villages,
teaching as he went and making his way to Jerusalem.
Someone asked him,
“Lord, will only a few people be saved?”
He answered them,
“Strive to enter through the narrow gate,
for many, I tell you, will attempt to enter
but will not be strong enough.
After the master of the house has arisen and locked the door,
then will you stand outside knocking and saying,
‘Lord, open the door for us.’
He will say to you in reply,
‘I do not know where you are from.
And you will say,
‘We ate and drank in your company and you taught in our streets.’
Then he will say to you,
‘I do not know where you are from.
Depart from me, all you evildoers!’
And there will be wailing and grinding of teeth
when you see Abraham, Isaac, and Jacob
and all the prophets in the kingdom of God
and you yourselves cast out.
And people will come from the east and the west
and from the north and the south
and will recline at table in the kingdom of God.
For behold, some are last who will be first,
and some are first who will be last.”[/one_half]
Daily Reading & Meditation
Sunday (August 21): Do not risk being shut out Scripture: Luke 13:22-30 22 He went on his way through towns and villages, teaching, and journeying toward Jerusalem. 23 And some one said to him, “Lord, will those who are saved be few?” And he said to them, 24 “Strive to enter by the narrow door; for many, I tell you, will seek to enter and will not be able. 25 When once the householder has risen up and shut the door, you will begin to stand outside and to knock at the door, saying, `Lord, open to us.’ He will answer you, `I do not know where you come from.’ 26 Then you will begin to say, `We ate and drank in your presence, and you taught in our streets.’ 27 But he will say, `I tell you, I do not know where you come from; depart from me, all you workers of iniquity!’ 28 There you will weep and gnash your teeth, when you see Abraham and Isaac and Jacob and all the prophets in the kingdom of God and you yourselves thrust out. 29 And men will come from east and west, and from north and south, and sit at table in the kingdom of God. 30 And behold, some are last who will be first, and some are first who will be last.”
Meditation: What does the image of a door say to us about the kingdom of God? Jesus’ story about the door being shut to those who come too late suggests they had offended their host and deserved to be excluded. It was customary for teachers in Jesus’ time to close the door on tardy students and not allow them back for a whole week in order to teach them a lesson in discipline and faithfulness.
Who will be invited to enter God’s kingdom?
Jesus told this story in response to the question of who will make it to heaven – to God’s kingdom of everlasting peace and eternal life. Many rabbis held that all Israel would be saved and gain entry into God’s kingdom, except for a few blatant sinners who excluded themselves! After all, they were specially chosen by God when he established a covenant relationship with them.Jesus surprised his listeners by saying that one’s membership as a people who have entered into a covenant relationship with God does not automatically mean entry into the everlasting kingdom of God. Second, Jesus asserts that many from the Gentile (non-Jewish) nations would enter God’s kingdom. God’s invitation is open to Jew and Gentile alike.
Jesus is the door to the kingdom of heaven
But Jesus warns that we can be excluded if we do not strive to enter by the narrow door. What did Jesus mean by this expression? The door which Jesus had in mind was himself. I am the door; if any one enters by me, he will be saved (John 10:9). God sent his only begotten Son, the Lord Jesus Christ, to open the way for us to have full access to the throne of God grace (favor and blessing) and mercy (pardon for our sins). Through Jesus’ victory on the cross he has freed us from slavery to sin and hurtful desires and addictions, and he has made us sons and daughters of God and citizens of his heavenly kingdom. We are free now to choose which kingdom we will serve – the kingdom of truth and light ruled by God’s wisdom or the kingdom of falsehood and darkness ruled by Satan and the world system or society of people who are opposed to God and his laws.Following the Lord requires effort and commitment on our part
If we want to enter God’s kingdom and receive our full inheritance which is stored up for us in heaven, then we must follow the Lord Jesus in his way of the cross through a willing renunciation of our own will for his will – our own life for his life – our own way for his way.Why did Jesus say we must strive to enter his kingdom of righteousness and peace? The word strive can also be translated as agony. To enter the kingdom of God we must struggle against every force or power of opposition – even the temptation to remain indifferent, apathetic, or compromising in our faith and personal trust in Jesus, our hope in holding firm to the promises of Jesus, and our uncompromising love for God above all else (the “love that has been poured into our hearts through the gift of the Spirit which has been given to us” (Romans 5:5).
The Lord is with us to strengthen us in our trials and struggles
The good news is that we do not struggle alone. God is with us and his grace is sufficient! As we strive side by side for the faith of the Gospel (Philippians 1:27) Jesus assures us of complete victory! Do you trust in God’s grace and help, especially in times of testing and temptation?“Lord Jesus, may I never doubt your guiding presence and mercy towards me. Through the gift of your Spirit fill me with courage and persevering faith to trust you in all things and every circumstance I find myself in. Give me the strength to cling to your promises when the world around me begins to shake or crumble. And when my love and zeal begin to waver, fan it into a flame of consuming love and dedication for you who are my All.”
Psalm 117:1-2
1 Praise the LORD, all nations! Extol him, all peoples!
2 For great is his steadfast love toward us; and the faithfulness of the LORD endures for ever. Praise the LORD!Daily Quote from the early church fathers: To enter the narrow door, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)
“‘Wide is the door, and broad the way that brings down many to destruction.’ What are we to understand by its broadness? …A stubborn mind will not bow to the yoke of the law [the commandments of God]. This life is cursed and relaxed in all carelessness. Thrusting from it the divine law and completely unmindful of the sacred commandments, wealth, vices, scorn, pride and the empty imagination of earthly pride spring from it. Those who would enter in by the narrow door must withdraw from all these things, be with Christ and keep the festival with him.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 99)