Suy Niệm: Ðược chứng kiến phép lạ hóa bánh ra nhiều, người Do thái cho rằng Ðức Giêsu là vị ngôn sứ của thời cuối cùng. Vị ngôn sứ được sai đến để giải phóng dân tộc và phục hồi sức mạnh nước Israel. Họ muốn tôn Ðức Giêsu làm vua với mục đích để Ngài bảo đảm đời sống cho họ bằng những phép lạ tương tự. Nhưng Ðức Giêsu lánh đi, Ngài muốn cho thấy Ngài được Thiên Chúa sai đến thế gian không phải để làm chính trị nhưng để cứu vớt con người, dẫn đưa họ về Thiên Chúa. Phép lạ cho thấy Ðức Giêsu thương con người. Ngài cứu chữa phần hồn, dưỡng nuôi phần xác.
Cầu Nguyện : Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã hóa bánh để nuôi dân Do thái. Ngày nay, Chúa cũng ban chính Thịt Máu Chúa để nuôi dưỡng linh hồn chúng con. Xin cho chúng con ý thức được đó là một ân huệ lớn lao mà Chúa dành cho chúng ta. Xin giúp mỗi người trong gia đình chúng con, giáo xứ chúng con biết siêng năng nước Chúa để được lãnh nhận sức sống của Chúa. Ðó mới là hạnh phúc đích thực mà Chúa đem lại cho chúng con. Chúng con không đòi phép lạ nào khác mới tôn phục Chúa, vì hằng ngày chúng con vẫn được chiêm ngắm một phép lạ cao cả là Bí tích Thánh Thể. Chúa vẫn hiện diện và nuôi sống chúng con. Amen
Chúa Nhật 17 Thường Niên – Năm B
Bài Ðọc I: 2 V 4, 42-44 “Họ ăn xong mà hãy còn dư”.
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, có một người từ Baal-salisa mang đến dâng cho Êlisê, người của Thiên Chúa, bánh đầu mùa, hai mươi chiếc bánh mạch nha và lúa mì đầu mùa. Người của Thiên Chúa liền nói: “Xin dọn cho dân chúng ăn”. Ðầy tớ của người trả lời: “Tôi dọn bấy nhiêu cho một trăm người ăn sao?” Nhưng người ra lệnh: “Cứ dọn cho dân chúng ăn, vì Chúa phán như sau: ‘Người ta ăn rồi mà sẽ còn dư'”. Ðoạn người dọn cho họ ăn mà còn dư đúng như lời Chúa phán. Ðó là lời Chúa.
.
Ðáp Ca: Tv 144, 10-11. 15-16. 17-18 Ðáp: Lạy Chúa, Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho chúng con được no nê (c. 16).
Xướng: 1) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. – Ðáp.
2) Muôn loài để mắt cậy trông vào Chúa, và Ngài ban lương thực cho chúng đúng theo giờ. Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho mọi sinh vật được no nê. – Ðáp.
3) Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. Chúa gần gũi những kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm. – Ðáp.
Bài Ðọc II: Ep 4, 1-6 “Chỉ có một thân thể, một Chúa, một đức tin và một phép rửa”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, tôi là tù nhân trong Chúa, tôi khuyên anh em hãy ăn ở xứng đáng với ơn kêu gọi anh em đã lãnh nhận. Anh em hãy hết lòng khiêm nhượng, hiền hậu, nhẫn nại, chịu đựng nhau trong đức ái; hãy lo bảo vệ sự hợp nhất tinh thần, lấy bình an hoà thuận làm dây ràng buộc.
Chỉ có một thân thể và một tinh thần, cũng như anh em đã được kêu gọi đến cùng một niềm hy vọng. Chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép rửa. Chỉ có một Thiên Chúa là Cha hết mọi người, Ðấng vượt trên hết mọi người, hoạt động nơi mọi người, và ở trong mọi người. Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 15, 15b Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết“. – Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 1-15 “Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới.
Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: “Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”. Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn.
Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng được phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã ăn no nê, Người bảo các môn đệ: “Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi”. Họ thu lại được mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.
Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Ðấng tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình. Ðó là lời Chúa.
LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến,
Khi xưa, Chúa Giê-su đã làm phép lạ để nuôi sống đám đông đi theo Người. Ngày nay, Người cũng tiếp tục nuôi sống chúng ta qua Bí tích Thánh Thể. Với ước mong được cộng tác với Chúa để làm nên những phép lạ trong cuộc sống hiện tại, chúng ta cùng sốt sắng dâng lời nguyện xin:
- Chúa Giêsu nhìn thấy dân chúng thì chạnh lòng thương. Xin cho các vị Mục tử trong Hội thánh, luôn theo gương Chúa Giê-su/ biết lắng nghe nhu cầu của dân Chúa và biết dùng tình yêu thương của người mục tử nhân lành/ để dẫn dắt dân Chúa sống công chính và bình an.
- “Anh em hãy sống cho xứng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em”. Xin cho các nhà lãnh đạo quốc gia và những người đứng đầu các tổ chức xã hội, luôn sống xứng đáng với chức vụ họ được trao phó, hết lòng cống hiến tài năng đã được ban cho/ để xây dựng một xã hội công bằng, huynh đệ.
- “Cứ phát cho người ta ăn”. Xin cho mọi người biết sống quảng đại hiệp thông, biết thực hành tiết kiệm để chia sẻ cơm áo cho người nghèo, và tận dụng thời giờ cũng như những khả năng Chúa ban để giúp đỡ anh chị em đồng loại.
- Chúa ban cho con người khối óc và con tim để làm phép lạ cho anh chị đồng loại. Xin cho mỗi người chúng ta biết vận dụng khả năng Chúa ban/ để làm những phép lạ giữa đời thường bằng việc lắng nghe, yêu thương, tha thứ, cảm thông, và sẵn sàng sẻ chia những gì mình có.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, khi xưa Chúa đã đoái thương và làm phép lạ khi thấy dân chúng bơ vơ đói khát không người chăn dắt. Hôm nay, xin Chúa cho tất cả chúng con có một tâm hồn nhạy cảm như Chúa/ để nhận ra những nhu cầu của tha nhân, và mau mắn cộng tác với Chúa để phép lạ được xảy ra/ qua việc trao ban niềm vui và tình thương cho tha nhân/ bằng đời sống hy sinh quên mình vì tình yêu. Chúa là Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời.
Gospel Jn 6: 1-15
A large crowd followed him,
because they saw the signs he was performing on the sick.
Jesus went up on the mountain,
and there he sat down with his disciples.
The Jewish feast of Passover was near.
When Jesus raised his eyes
and saw that a large crowd was coming to him,
he said to Philip,
“Where can we buy enough food for them to eat?”
He said this to test him,
because he himself knew what he was going to do.
Philip answered him,
“Two hundred days?’ wages worth of food would not be enough
for each of them to have a little.'”
One of his disciples,
Andrew, the brother of Simon Peter, said to him,
“There is a boy here who has five barley loaves and two fish;
but what good are these for so many?”
Jesus said, “Have the people recline.”
Now there was a great deal of grass in that place.
So the men reclined, about five thousand in number.
Then Jesus took the loaves, gave thanks,
and distributed them to those who were reclining,
and also as much of the fish as they wanted.
When they had had their fill, he said to his disciples,
“Gather the fragments left over,
so that nothing will be wasted.”
So they collected them,
and filled twelve wicker baskets with fragments
from the five barley loaves
that had been more than they could eat.
When the people saw the sign he had done, they said,
“This is truly the Prophet, the one who is to come into the world.”
Since Jesus knew that they were going to come and carry him off
to make him king,
he withdrew again to the mountain alone.
Daily Reading & Meditation
1 After this Jesus went to the other side of the Sea of Galilee, which is the Sea of Tiberias. 2 And a multitude followed him, because they saw the signs which he did on those who were diseased. 3 Jesus went up on the mountain, and there sat down with his disciples. 4 Now the Passover, the feast of the Jews, was at hand. 5 Lifting up his eyes, then, and seeing that a multitude was coming to him, Jesus said to Philip, “How are we to buy bread, so that these people may eat?” 6 This he said to test him, for he himself knew what he would do. 7 Philip answered him, “Two hundred denarii would not buy enough bread for each of them to get a little.” 8 One of his disciples, Andrew, Simon Peter’s brother, said to him, 9 “There is a lad here who has five barley loaves and two fish; but what are they among so many?” 10 Jesus said, “Make the people sit down.” Now there was much grass in the place; so the men sat down, in number about five thousand. 11 Jesus then took the loaves, and when he had given thanks, he distributed them to those who were seated; so also the fish, as much as they wanted. 12 And when they had eaten their fill, he told his disciples, “Gather up the fragments left over, that nothing may be lost.” 13 So they gathered them up and filled twelve baskets with fragments from the five barley loaves, left by those who had eaten. 14 When the people saw the sign which he had done, they said, “This is indeed the prophet who is to come into the world!” 15 Perceiving then that they were about to come and take him by force to make him king, Jesus withdrew again to the mountain by himself.
Meditation: Can anything on this earth truly satisfy the deepest longing and hunger we experience for God? A great multitude had gathered to hear Jesus, no doubt because they were hungry for the word of life. Jesus’ disciples wanted to send them away at the end of the day because they did not have the resources to feed them. They even complained how much money it would take to feed such a large crowd – at least six month’s wages! Jesus, the Bread of Life, took the little they had – five loaves and two fish – and giving thanks to his heavenly Father, distributed to all until they were satisfied of their hunger.
Jesus is the true bread from heaven that gives us abundant life
The people of Israel had been waiting for the prophet whom Moses had promised: The Lord your God will raise up for you a prophet like me from among you, from your brethren – him shall you heed (Deuteronomy 18:15). The signs which Jesus did, including the miraculous feeding of the five thousand signified that God has indeed sent him as the anointed Prophet and King. Jesus’ feeding of the five thousand is the only miracle that is repeated in all four Gospel accounts. What is the significance of this particular miracle? The miraculous feeding of such a great multitude pointed to God’s provision of manna in the wilderness for the people of Israel under Moses’ leadership (Exodus 16). This daily provision of food in the barren wilderness foreshadowed the true heavenly bread which Jesus would offer his followers.
The food that makes us live for ever in Jesus Christ
Jesus makes a claim which only God can make: He is the true bread of heaven that can satisfy the deepest hunger we experience. The sign of the multiplication of the loaves when the Lord says the blessing, breaks, and distributes through his disciples prefigures the superabundance of the unique bread of his Eucharist or Lord’s Supper. When we receive from the Lord’s table we unite ourselves to Jesus Christ, who makes us sharers in his body and blood. Ignatius of Antioch (35-107 A.D.) calls it the “one bread that provides the medicine of immortality, the antidote for death, and the food that makes us live for ever in Jesus Christ” (Ad Eph. 20,2). This supernatural food is healing for both body and soul and strength for our journey heavenward.
When you approach the Table of the Lord, what do you expect to receive? Healing, pardon, comfort, and rest for your soul? The Lord has much more for us, more than we can ask or imagine. The principal fruit of receiving the Eucharist at the Lord’s Table is an intimate union with Jesus Christ, our Divine Healer and Savior. As bodily nourishment restores lost strength, so the Eucharist strengthens us in charity and enables us to break with disordered attachments to creatures and to be more firmly rooted in the love of Christ. Do you hunger for the “bread of life”?
The Lord alone can satisfy the deepest longing of our heart
The feeding of the five thousand shows the remarkable generosity of God and his great kindness towards us. When God gives, he gives abundantly. He gives more than we need for ourselves so that we may have something to share with others, especially those who lack what they need. God takes the little we have and multiplies it for the good of others. Do you trust in God’s provision for you and do you share freely with others, especially those who are in need?
“Lord Jesus, you satisfy the deepest longing of our heart and you feed us with the finest of wheat (Psalm 81:16). Fill me with gratitude and give me a generous heart that I may freely share with others what you have given to me.”
Psalm 145:10-13,17-18
10 All your works shall give thanks to you, O LORD, and all your saints shall bless you!
11 They shall speak of the glory of your kingdom, and tell of your power,
12 to make known to the sons of men your mighty deeds, and the glorious splendor of your kingdom.
13 Your kingdom is an everlasting kingdom, and your dominion endures throughout all generations. The LORD is faithful in all his words, and gracious in all his deeds.
17 The LORD is just in all his ways, and kind in all his doings.
18 The LORD is near to all who call upon him, to all who call upon him in truth.
Daily Quote from the early church fathers: God enables us, by Leo the Great, 400-461 A.D.
“In rendering service to the grace of God, we are not only made subject to our King through obedience but are even joined to him through the will. If we are of one mind with him (willing what he wills, disapproving of what he disapproves), he himself will bring us victory in all our battles. He who has given the ‘will’ will bestow also the ability. In this way can we ‘cooperate’ with his works, speaking that prophetic utterance in the exultation of faith: ‘The Lord is my light and my salvation. Whom shall I fear? The Lord is the defender of my life. Of whom shall I be afraid?‘” (excerpt from Sermon 26,4,2)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA