Suy Niệm: Qua đoạn Tin Mừng trên, ta thấy cả hai việc chữa lành đều do được chạm tới Chúa. Đức Giêsu là Thiên Chúa. Ngài có uy quyền trên mọi thế lực: Bệnh tật và cả sự chết nữa.
Nhờ lòng tin của Giairô mà con gái ông được cứu sống, và cũng nhờ lòng tin vào Đức Giêsu mà người đàn bà bị băng huyết được chữa lành. Niềm tin, lòng khiêm nhường của Giairô và người đàn bà đã cho họ được điều họ mong ước.
Cầu Nguyện : Lạy Chúa Giêsu, mỗi khi chúng con được rước Chúa, chúng con được chạm tới Chúa. Ước chi mọi tật nguyền trong chúng con được lành mạnh. Chúng con dâng hiến Chúa trọn con người chúng con. Xin Chúa ở cùng chúng con luôn mãi. Amen.
Chúa Nhật 13 Thường Niên – Năm B
Thiên Chúa không tạo dựng sự chết, chẳng vui mừng khi người sống phải chết. Người tác thành mọi sự cho có. Người tạo dựng mọi sự trên mặt đất đều lành mạnh, chúng không có nọc độc sự chết, và không có địa ngục ở trần gian.
Vì chưng, công chính thì vĩnh cửu và bất tử. Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, để sống vĩnh viễn. Nhưng bởi ác quỷ ghen tương, nên tử thần đột nhập vào thế gian: kẻ nào thuộc về nó thì bắt chước nó. Đó là lời Chúa.
Đáp Ca: Tv 29, 2 và 4. 5-6. 11-12a và 13b
Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con (c. 2a).
Xướng: 1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Chúa đã đưa linh hồn con thoát xa âm phủ; Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ. – Đáp.
2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Ngài, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. – Đáp.
3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con. Lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con; Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời. – Đáp.
Bài Đọc II: 2 Cr 8, 7. 9. 13-15 “Sự dư thừa của anh em bù đắp lại sự thiếu thốn của những anh em nghèo khó”.
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, cũng như anh em vượt trổi về mọi mặt: về lòng tin, về hùng biện, về sự hiểu biết, về mọi hình thức nhiệt thành, cũng như về lòng bác ái của anh em, thì anh em cũng phải vượt trổi trong việc phúc đức này.
Vì anh em biết lòng quảng đại của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta: mặc dù giàu sang, Người đã nên thân phận nghèo khó, để nhờ việc nghèo khó của Người, anh em nên giàu có. Nhưng không lẽ để cho kẻ khác được thư thái, mà anh em phải túng thiếu, nhưng phải làm sao cho đồng đều. Trong hoàn cảnh hiện tại, sự dư giả của anh em bù đắp lại chỗ thiếu thốn của họ, để sự dư giả của họ bù đắp lại sự thiếu thốn của anh em, hầu có sự đồng đều như lời đã chép rằng: “Kẻ được nhiều, thì cũng không dư; mà kẻ có ít, cũng không thiếu”. Đó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 6, 64b và 69b Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống; Chúa có những lời ban sự sống đời đời. – Alleluia.
Phúc Âm: Mc 5, 21-43 “Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
{Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?’!” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.}
Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn. Đó là lời Chúa.
LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là nguồn mạch sự sống, Người không ngừng ban sự sống và hạnh phúc cho con người. Trong tâm tình ngợi khen và cảm tạ, chúng ta cùng tha thiết dâng lời cầu xin:
- “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.” Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi thành phần trong Hội Thánh, được dồi dào sức sống của Chúa Phục Sinh, và luôn nhiệt tâm chu toàn sứ mạng Chúa trao bằng đời sống cầu nguyện và dấn thân phục vụ.
- “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.” Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi người đang sống trong một thế giới tục hóa và hưởng thụ hôm nay, nhận biết rằng: chỉ khi tin vào Chúa, con người mới có thể tìm được sự sống viên mãn và hạnh phúc đích thực mà lòng họ khát mong tìm kiếm.
- Ðức Kitô đã mang lấy thân phận nghèo khó, để chúng ta nên giàu có. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi kitô hữu, luôn ý thức trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô trong tinh thần nghèo khó và đời sống thực thi bác ái, hầu đem lại hạnh phúc cho mọi người chung quanh.
- Đức Giêsu nói với ông trưởng hội đường: “Ðừng sợ, hãy cứ tin.” Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn biết tin tưởng chạy đến với Chúa mỗi khi gặp gian nan thử thách, để được Người chữa lành mọi bệnh tật xác hồn, và ban muôn ân sủng cho chúng ta mỗi ngày trong cuộc sống.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin nhận lời chúng con cầu nguyện và giúp chúng con luôn kiên vững trong niềm tin, để mai sau được cùng với Đức Kitô chiến thắng sự chết và khải hoàn bước vào cõi sống đời đời. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Gospel Mk 5,21-43
When Jesus had crossed again in the boat
to the other side,
a large crowd gathered around him, and he stayed close to the sea.
One of the synagogue officials, named Jairus, came forward.
Seeing him he fell at his feet and pleaded earnestly with him, saying,
“My daughter is at the point of death.
Please, come lay your hands on her
that she may get well and live.”
He went off with him,
and a large crowd followed him and pressed upon him.
There was a woman afflicted with hemorrhages for twelve years.
She had suffered greatly at the hands of many doctors
and had spent all that she had.
Yet she was not helped but only grew worse.
She had heard about Jesus and came up behind him in the crowd
and touched his cloak.
She said, “If I but touch his clothes, I shall be cured.”
Immediately her flow of blood dried up.
She felt in her body that she was healed of her affliction.
Jesus, aware at once that power had gone out from him,
turned around in the crowd and asked, “Who has touched my clothes?”
But his disciples said to Jesus,
“You see how the crowd is pressing upon you,
and yet you ask, ‘Who touched me?'”
And he looked around to see who had done it.
The woman, realizing what had happened to her,
approached in fear and trembling.
She fell down before Jesus and told him the whole truth.
He said to her, “Daughter, your faith has saved you.
Go in peace and be cured of your affliction.”
While he was still speaking,
people from the synagogue official’s house arrived and said,
“Your daughter has died; why trouble the teacher any longer?”
Disregarding the message that was reported,
Jesus said to the synagogue official,
“Do not be afraid; just have faith.”
He did not allow anyone to accompany him inside
except Peter, James, and John, the brother of James.
When they arrived at the house of the synagogue official,
he caught sight of a commotion,
people weeping and wailing loudly.
So he went in and said to them,
“Why this commotion and weeping?
The child is not dead but asleep.”
And they ridiculed him.
Then he put them all out.
He took along the child’s father and mother
and those who were with him
and entered the room where the child was.
He took the child by the hand and said to her, “Talitha koum,”
which means, “Little girl, I say to you, arise!”
The girl, a child of twelve, arose immediately and walked around.
At that they were utterly astounded.
He gave strict orders that no one should know this
and said that she should be given something to eat.[/one_half]
Daily Reading & Meditation
25 And there was a woman who had had a flow of blood for twelve years, 26 and who had suffered much under many physicians, and had spent all that she had, and was no better but rather grew worse. 27 She had heard the reports about Jesus, and came up behind him in the crowd and touched his garment. 28 For she said, “If I touch even his garments, I shall be made well.”29 And immediately the hemorrhage ceased; and she felt in her body that she was healed of her disease. 30 And Jesus, perceiving in himself that power had gone forth from him, immediately turned about in the crowd, and said, “Who touched my garments?” 31 And his disciples said to him, “You see the crowd pressing around you, and yet you say, `Who touched me?'” 32 And he looked around to see who had done it. 33 But the woman, knowing what had been done to her, came in fear and trembling and fell down before him, and told him the whole truth. 34 And he said to her, “Daughter, your faith has made you well; go in peace, and be healed of your disease.”
35 While he was still speaking, there came from the ruler’s house some who said, “Your daughter is dead. Why trouble the Teacher any further?” 36 But ignoring what they said, Jesus said to the ruler of the synagogue, “Do not fear, only believe.” 37 And he allowed no one to follow him except Peter and James and John the brother of James. 38 When they came to the house of the ruler of the synagogue, he saw a tumult, and people weeping and wailing loudly. 39 And when he had entered, he said to them, “Why do you make a tumult and weep? The child is not dead but sleeping.” 40 And they laughed at him. But he put them all outside, and took the child’s father and mother and those who were with him, and went in where the child was. 41 Taking her by the hand he said to her, “Talitha cumi”; which means, “Little girl, I say to you, arise.”42 And immediately the girl got up and walked (she was twelve years of age), and they were immediately overcome with amazement. 43 And he strictly charged them that no one should know this, and told them to give her something to eat.
Meditation: Do you approach the Lord Jesus with expectant faith or with skeptical doubt? People in desperate or helpless circumstances were not disappointed when they sought Jesus out. What drew them to Jesus? Was it hope for a miracle or a word of comfort in their affliction? What did the elderly woman who had suffered miserably for twelve years expect Jesus to do for her? And what did a grieving father expect Jesus to do for his beloved daughter who was at the point of death? Jesus gave hope where there seemed to be no human cause for it because his hope was directed to God. He spoke words of hope to the woman (Take heart, daughter!) to ignite the spark of faith in her (your faith has made you well!).
Ephrem the Syrian (306-373 AD), an early church Scripture scholar and author of hymns and commentaries, reflected on the miracle of the woman who was healed of her flow of blood:
“Glory to you, hidden Son of God, because your healing power is proclaimed through the hidden suffering of the afflicted woman. Through this woman whom they could see, the witnesses were enabled to behold the divinity that cannot be seen. Through the Son’s own healing power his divinity became known. Through the afflicted women’s being healed her faith was made manifest. She caused him to be proclaimed, and indeed was honored with him. For truth was being proclaimed together with its heralds. If she was a witness to his divinity, he in turn was a witness to her faith… He saw through to her hidden faith, and gave her a visible healing.”
Jesus also gave supernatural hope to a father who had just lost a beloved child. It took considerable courage and risk for the ruler of a synagogue to openly go to Jesus and to invite the scorn of his neighbors and kin. Even the hired mourners laughed scornfully at Jesus. Their grief was devoid of any hope. Nonetheless, Jesus took the girl by the hand and delivered her from the grasp of death. Peter Chrysologus (400-450 AD), an early church father who was renowned for his preaching at Ravena, comments on this miracle:
“This man was a ruler of the synagogue, and versed in the law. He had surely read that while God created all other things by his word, man had been created by the hand of God. He trusted therefore in God that his daughter would be recreated, and restored to life by that same hand which, he knew, had created her… He [Jesus] who laid hands on her to form her from nothing, once more lays hands upon her to reform her from what had perished.”
In both instances we see Jesus’ personal concern for the needs of others and his readiness to heal and restore life. In Jesus we see the infinite love of God extending to each and every individual as he gives freely and wholly of himself to each person he meets. Do you approach the Lord with confident expectation that he will hear your request and act?
“Lord Jesus, you love each of us individually with a unique and personal love. Touch my life with your saving power, heal and restore me to fullness of life. Help me to give wholly of myself in loving service to others.”
Psalm 30:1-5,10-12
1 I will extol you, O LORD, for you have drawn me up, and have not let my foes rejoice over me.
2 O LORD my God, I cried to you for help, and you have healed me.
3 O LORD, you have brought up my soul from Sheol, restored me to life from among those gone down to the Pit.
4 Sing praises to the LORD, O you his saints, and give thanks to his holy name.
5 For his anger is but for a moment, and his favor is for a lifetime. Weeping may tarry for the night, but joy comes with the morning.
10 Hear, O LORD, and be gracious to me! O LORD, be my helper!”
11 You have turned for me my mourning into dancing; you have loosed my sackcloth and girded me with gladness,
12 that my soul may praise you and not be silent. O LORD my God, I will give thanks to you for ever.
Daily Quote from the early church fathers: The long-suffering of parents, by Peter Chrysologus (400-450 AD)
“Let us, if it is pleasing to you, speak for a moment of the pains and anxieties which parents take upon themselves and endure in patience out of love and affection for their children. Here, surrounded by her family and by the sympathy and affection of her relations, a daughter lies upon her bed of suffering. She is fading in body. Her father’s mind and spirit are worn with grief. She is suffering the inward pangs of her sickness. He, unwashed, unkempt, is absorbed wholly in sorrow. He suffers and endures before the eyes of the world. She is sinking into the quiet of death… Alas! why are children indifferent to these things! Why are they not mindful of them? Why are they not eager to make a return to their parents for them? But the love of parents goes on nevertheless; and whatever parents bestow upon their children, God, the parent of us all, will duly repay.” (excerpt from SERMON 33.2)\
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA