Suy Niệm: Chúa chữa lành và bảo họ đến trình diện tư tế. Người Samari được khỏi, quay lại, quỳ xuống tạ ơn chúa. Chúa thắc mắc cả mười người không được sạch cả sao mà chỉ có một người ngoại đạo quay trở lại cám ơn. Chúa nói với anh: “Đứng dậy về đi! Lòng tin anh đã cứu chừa anh. “
Không thiếu lần ta nhận được ơn này, ơn kia, nhưng nhiều khi quên cảm tạ Đấng ban ơn. Đã đành, người thi ân không cầu báo, nhưng việc cảm tạ cũng là một cử chi tốt đẹp của con cái hiếu thảo,đáng làm.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, Hồng ân Chúa ban lớn lao nhất trong đời, là được chịu Thanh tẩy. được là thành viên trong Giáo hội Công giáo Chúa lập. Qua việc phụng tự, khi đón nhận Nhiệm tích Chúa lập, chúng con được Chúa ban ân sủng dồi dào, để sống theo đường ngay thẳng, công chính. Chúng con tri ân Chúa. Xin Chúa luôn nhắc nhở chúng con biết tri ân Chúa hằng ngày. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
Chúa Nhật 28 Thường Niên, Năm C
Bài Ðọc I: 2 V 5, 14-17 “Naaman trở lại gặp người của Thiên Chúa và ông tuyên xưng Chúa”.
Bài trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, Naaman, quan lãnh binh của vua xứ Syria, xuống tắm bảy lần ở sông Giođan như lời tiên tri, người của Thiên Chúa dạy, da thịt ông lại trở nên tốt như da thịt của đứa trẻ, và ông được sạch.
Sau đó, ông và đoàn tuỳ tùng trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ðến nơi, ông đứng trước mặt người của Thiên Chúa và nói: “Thật tôi biết không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel. Vì thế, tôi xin ông nhận lấy phần phúc của tôi tớ ông”.
Tiên tri trả lời rằng: “Có Chúa hằng sống, tôi đang đứng trước mặt Người: Thật tôi không dám nhận đâu”. Naaman cố nài ép, nhưng tiên tri không nghe. Naaman nói thêm rằng: “Tuỳ ý ông, nhưng tôi xin ông ban phép cho tôi, là đầy tớ của ông, được chở một ít đất vừa sức hai con la chở được, vì từ nay ngoài Chúa, tôi tớ của ông sẽ chẳng dâng của lễ toàn thiêu hoặc hy lễ cho thần minh nào khác”. Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4 Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người trước mặt chư dân (c. 2b).
Xướng: 1) Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. – Ðáp.
2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. – Ðáp.
3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca! – Ðáp.
Bài Ðọc II: 2 Tm 2, 8-13 “Nếu chúng ta kiên tâm chịu đựng, chúng ta sẽ cùng thống trị với Ðức Kitô”.
Bài trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, con hãy nhớ rằng Chúa Giêsu Kitô bởi dòng dõi Ðavít, đã từ cõi chết sống lại, theo như Tin Mừng cha rao giảng. Vì Tin Mừng đó mà cha phải đau khổ đến phải chịu xiềng xích như một kẻ gian ác, nhưng lời của Thiên Chúa đâu có bị xiềng xích! Vì thế, cha cam chịu mọi sự vì những kẻ được tuyển chọn, để họ được hưởng ơn cứu độ cùng với vinh quang trên trời trong Ðức Giêsu Kitô.
Ðây cha nói thật: Nếu chúng ta cùng chết với Người, thì chúng ta cùng sống với Người. Nếu chúng ta kiên tâm chịu đựng, chúng ta sẽ cùng thống trị với Người. Nếu chúng ta chối bỏ Người, thì Người cũng sẽ chối bỏ chúng ta. Nếu chúng ta không tin Người, Người vẫn trung thành, vì Người không thể chối bỏ chính mình Người. Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Lc 19, 38 Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến! Bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời! – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 17, 11-19 “Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia, thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi”. Thấy họ, Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế”. Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người, mà người ấy lại là người xứ Samaria.
Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: “Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này”. Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: “Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Ðó là lời Chúa.
LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Lòng Biết Ơn là ân sủng Chúa ban, để chúng ta sống tốt tương quan với Chúa và với tha nhân. Trong tâm tình biết ơn, chúng ta cùng dâng lời khẩn nguyện:
- Lòng biết ơn là trí nhớ của trái tim. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị mục tử trong Hội Thánh, luôn nhớ lại tình yêu và ân huệ Chúa ban, hầu sẵn sàng gắn bó với Chúa trong tâm tình biết ơn, để đời sống của các ngài trở nên lời chứng sống động cho thế giới hôm nay về những điều các ngài rao giảng.
- “Tôi cam chịu mọi sự để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho tất cả các tín hữu, luôn biết sẵn lòng chịu mọi đau khổ vì Danh Đức Kitô, hầu mang lại hoa trái thiêng liêng cho chính mình và cho những người xung quanh.
- “Đứng dậy về đi, lòng tin của anh đã cứu chữa anh” Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các tội nhân và các bệnh nhân, luôn tin tưởng, phó thác vào tình yêu thương xót của Chúa; nhờ đó, đời sống của họ được an vui hạnh phúc hơn.
- “Một người thấy mình được khỏi, liền quay trở lại lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa” Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn biết sống tâm tình tạ ơn Chúa và biết ơn nhau bằng nụ cười và lời “cám ơn” chân thành, để cộng đoàn chúng ta luôn được nồng thắm tình Chúa và tình người.
Chủ tế: Lạy Chúa, chúng con mắc nợ tình yêu sáng tạo và cứu độ của Chúa trong mỗi phút giây. Xin thắp lên trong chúng con tâm tình biết ơn, để chúng con luôn khao khát yêu mến và kiếm tìm Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Gospel 17: 11-19
As Jesus continued his journey to Jerusalem,
he traveled through Samaria and Galilee.
As he was entering a village, ten lepers met him.
They stood at a distance from him and raised their voices, saying,
“Jesus, Master! Have pity on us!”
And when he saw them, he said,
“Go show yourselves to the priests.”
As they were going they were cleansed.
And one of them, realizing he had been healed,
returned, glorifying God in a loud voice;
and he fell at the feet of Jesus and thanked him.
He was a Samaritan.
Jesus said in reply,
“Ten were cleansed, were they not?
Where are the other nine?
Has none but this foreigner returned to give thanks to God?”
Then he said to him, “Stand up and go;
your faith has saved you.”[/one_half]
Daily Reading & Meditation Sunday (October 9): “He fell at Jesus’ feet giving thanks“
Scripture: Luke 17:11-19
11 On the way to Jerusalem he was passing along between Samaria and Galilee. 12 And as he entered a village, he was met by ten lepers, who stood at a distance 13 and lifted up their voices and said, “Jesus, Master, have mercy on us.” 14 When he saw them he said to them, “Go and show yourselves to the priests.” And as they went they were cleansed. 15 Then one of them, when he saw that he was healed, turned back, praising God with a loud voice; 16 and he fell on his face at Jesus’ feet, giving him thanks. Now he was a Samaritan. 17 Then said Jesus, “Were not ten cleansed? Where are the nine? 18 Was no one found to return and give praise to God except this foreigner?” 19 And he said to him, “Rise and go your way; your faith has made you well.”
Meditation:What can adversity teach us about the blessing of thanksgiving and the healing power of love and mercy? The Book of Proverbs states: A friend loves at all times; and a brother is born for adversity (Proverbs 17:17). When adversity strikes you find out who truly is your brother, sister, and friend. The Gospel records an unusual encounter between two peoples who had been divided for centuries. The Jews and Samaritans had no dealings with one another even though Samaria was located in the central part of Judea. Both peoples were openly hostile whenever their paths crossed. In this Gospel narrative we see one rare exception – a Samaritan leper in company with nine Jewish lepers. Sometimes adversity forces people to drop their barriers or to forget their prejudices. When this band of Jewish and Samaritan lepers saw Jesus they made a bold request. They didn’t ask for healing, but instead asked for mercy.
Mercy is heartfelt sorrow at another’s misfortune
The word mercy literally means “sorrowful at heart”. But mercy is something more than compassion, or heartfelt sorrow at another’s misfortune. Compassion empathizes with the sufferer. But mercy goes further – it removes suffering. A merciful person shares in another’s misfortune and suffering as if it were his or her own. And such a person will do everything in his or her power to dispel that misery.
Mercy is also connected with justice. Thomas Aquinas (1225-1274), a great teacher and scripture scholar, said that mercy “does not destroy justice, but is a certain kind of fulfillment of justice. ..Mercy without justice is the mother of dissolution; (and) justice without mercy is cruelty.” Pardon without repentance negates justice.
God’s mercy brings healing of mind, heart, and body
So what is the significance of these ten lepers asking for mercy? They know they are in need of healing, not just physical, but spiritual healing as well. They approach Jesus with contrition and faith because they believe that he can release the burden of guilt and suffering and make restoration of body and soul possible. Their request for mercy is both a plea for pardon and release from suffering. Jesus gives mercy to all who ask with faith and contrition.
Why did only one leper out of ten return to show gratitude? Gratefulness, another word which expresses gratitude of heart and a thankful disposition, is related to grace – which means the release of loveliness. Gratitude is the homage of the heart which responds with graciousness in expressing an act of thanksgiving. The Samaritan approached Jesus reverently and gave praise to God.
Ingratitude leads to lack of love and kindness, and intolerance towards others
If we do not recognize and appreciate the mercy and help shown to us we will be ungrateful and unkind towards others. Ingratitude is forgetfulness or a poor return for kindness received. Ingratitude easily leads to lack of charity and intolerance towards others, as well as to other vices, such as complaining, grumbling, discontentment, pride, and presumption. How often have we been ungrateful to our parents, pastors, teachers, and neighbors? Do you express gratitude to God for his abundant help and mercy towards you and are you gracious, kind, and merciful towards your neighbor in their time of need and support?
“Lord Jesus, may I never fail to recognize your loving kindness and mercy towards me. Fill my heart with compassion and thanksgiving, and free me from ingratitude and discontentment. Help me to count my blessings with a grateful heart and to give thanks in all circumstances.”
Psalm 98:1-4
1 O sing to the LORD a new song, for he has done marvelous things! His right hand and his holy arm have gotten him victory.
2 The LORD has made known his victory, he has revealed his vindication in the sight of the nations.
3 He has remembered his steadfast love and faithfulness to the house of Israel. All the ends of the earth have seen the victory of our God.
4 Make a joyful noise to the LORD, all the earth; break forth into joyous song and sing praises!
Daily Quote from the early church fathers: Cleansing of the ten lepers, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)
“Why did [Jesus] not say, ‘I will, be cleansed,’ as he did in the case of another leper (Luke 5:13), instead of commanding them to show themselves to the priests? It was because the law gave directions to this effect to those who were delivered from leprosy (Leviticus 14:2). It commanded them to show themselves to the priests and to offer a sacrifice for their cleansing. He commanded them to go as being already healed so that they might bear witness to the priests, the rulers of the Jews and always envious of his glory. They testified that wonderfully and beyond their hope, they had been delivered from their misfortune by Christ’s willing that they should be healed. He did not heal them first but sent them to the priests, because the priests knew the marks of leprosy and of its healing.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILIES 113-16)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA