Suy Niệm – Chúa Nhật 13 Thường Niên – Ngày 26 Tháng 6 – Năm C

Spread the love

Suy Niệm: Thầy trò Chúa tiến về Giêrusalem, dọc đường tạt vào một làng thuộc Samari, nhưng họ không đón tiếp. Thinh lình có người tiến ra muốn theo Chúa, Chúa bảo anh: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng con Người không có chỗ tựa đầu một người khác xin theo Chúa, nhưng xin về chôn cất cha mới chết; người nữa xin theo Chúa nhưng xin về từ biệt gia đình bạn bè. Chúa chẳng nhận ai cả, vì họ chưa hoàn toàn dứt khoát hiện tại.

Muốn theo Chúa, phải đoạn tuyệt quá khứ bỏ hết mọi sự theo Chúa, không vấn vương bất cứ thứ gì, phải tâm niệm: đi theo Chúa là đi con đường Chúa đi qua: vác thập giá mình đi theo Chúa, vì phần thưởng Chúa hứa cho người theo Chúa, rao giảng Tin Mừng, không ở trần thế này, nhưng trên chốn vĩnh phúc đời đời Nhà Cha.

Cầu Nguyện:  Lạy Chúa, bước theo Chúa, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, tuy chúng con không phú quý giàu sang, tiền mun, bạc triệu, nhưng chắc chắn chúng con có đời sống thanh bình, hằng ngày dùng đnhư Kinh Lạy Cha Chúa dạy. Người làm việc tông đồ rao giảng Tin Mừng, không bao giờ bị thiếu thốn, phải chạy đầu nọ đầu kia kiếm sống, nhưng luôn có Chúa kề bên, an ủi giúp đỡ. Xin Chúa nhận lời chúng con.
[one_half].
Bài Ðọc I: 1 V 19, 16b. 19-21  “Êlisê đi theo Êlia”.

Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Êlia rằng: “Êlisê, con ông Saphát, người Abel-Mêhula, ngươi hãy xức dầu phong y làm tiên tri thế ngươi”.

Êlia ra đi tìm gặp Êlisê con ông Saphát, đang cày ruộng với mười hai cặp bò, chính ông đang dẫn cày cặp thứ mười hai. Khi Êlia đến trước ông, thì đặt áo choàng mình trên ông. Lập tức ông bỏ bò lại và chạy theo Êlia mà nói rằng: “Tôi xin đi hôn cha mẹ tôi, rồi tôi theo ngài”. Êlia nói với ông: “Ngươi đi đi, rồi trở lại, ta có làm gì ngươi đâu?” Êlisê rời Êlia, rồi bắt một đôi bò làm thịt, lấy cày làm củi đốt quay thịt cho dân ăn. Ðoạn ông đi theo làm đầy tớ Êlia.  Ðó là lời Chúa.


Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và 5. 7-8. 9-10. 11   Ðáp: Lạy Chúa, Chúa là phần gia nghiệp của con (c. 5a).

Xướng: 1) Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa.
Con thưa cùng Chúa: Ngài là Chúa tể con;
Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con,
chính Ngài nắm giữ vận mạng của con.

2) Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo,
đó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya.
Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con,
vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng.

3) Bởi thế lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ,
ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn,
vì Chúa chẳng bỏ rơi linh hồn con trong Âm phủ,
cũng không để thánh nhân của Ngài thấy điều hư nát.

4) Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh,
sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan,
sự khoái lạc bên tay hữu Chúa tới muôn đời.

Bài Ðọc II: Gl 4, 31b – 5, 1. 13-18 “Anh em được kêu gọi để được tự do”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.

Anh em thân mến, chính để chúng ta được tự do mà Ðức Kitô đã giải thoát chúng ta. Anh em hãy đứng vững, đừng để bị đặt dưới ách nô lệ một lần nữa.

Hỡi anh em, anh em được tự do, nhưng đừng lấy nê tự do mà sống theo xác thịt; trái lại, anh em hãy lấy bác ái của Thánh Thần mà phục vụ lẫn nhau. Vì chưng, tất cả lề luật tóm lại trong lời này: “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi”. Nhưng nếu anh em cắn xé và phân thây nhau, anh em hãy coi chừng kẻo huỷ diệt nhau. Tôi nói điều này là: Anh em hãy sống theo thần trí, và đừng tìm thoả mãn theo đam mê xác thịt nữa. Vì đam mê xác thịt thì chống thần trí, và thần trí thì chống lại xác thịt; giữa đôi bên có sự chống đối nhau, khiến anh em không thi hành được những điều anh em mong muốn. Nhưng nếu anh em được thần trí hướng dẫn, anh em không còn sống dưới lề luật nữa.   Ðó là lời Chúa.

Alleluia: 1 Sm 3, 9  Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 9, 51-62 “Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem. Dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến, không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác.

Ðang khi đi đường có kẻ thưa Người rằng: “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Người bảo một kẻ khác rằng: “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã”. Nhưng Người đáp: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.   Ðó là lời Chúa.

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

Chúa Giêsu mời gọi chúng ta làm môn đệ Chúa. Chúng ta quyết tâm theo Chúa và tha thiết cầu nguyện.

1. Hội thánh có sứ mạng thay thế Chúa Giêsu kêu gọi mọi người dấn thân theo Chúa. Xin cho các vị Mục Tử trong Hội Thánh nhiệt thành chu toàn sứ mạng, bằng lời rao giảng và bằng mọi phương thế hữu hiệu Chúa ban.

Xướng: Chúng con cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!

2. Chúa Giêsu cương quyết lên Giêrusalem chịu chết chuộc tội loài người. Xin cho các thành phần dân Chúa can đảm hy sinh vác thánh giá theo Chúa, để hiệp công cứu rỗi với Chúa.

Xướng: Chúng con cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!

3. Con người ngày càng dùng bạo lực khủng bố giết hại lẫn nhau, gây biết bao thảm cảnh cho đồng loại. Xin cho mọi người biết thương yêu tha thứ nhau, để đem lại an vui hạnh phúc cho nhau.

Xướng: Chúng con cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!

4. Muốn làm môn đệ Chúa, phải từ bỏ mọi sự mà theo Chúa. Xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta dứt khoát từ bỏ những gì còn vướng mắc trên đường theo Chúa.

Xướng: Chúng con cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!

Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, Chúa thương gọi chúng con theo làm môn đệ Chúa để được sống muôn đời. Chúng con hết lòng cám ơn Chúa. Xin thương giúp chúng con hy sinh từ bỏ những gì cản trở chúng con trên bước đường theo Chúa.[/one_half]
[one_half]

Gospel Lk 9,51-62

When the days for Jesus’ being taken up were fulfilled,
he resolutely determined to journey to Jerusalem,
and he sent messengers ahead of him.
On the way they entered a Samaritan village
to prepare for his reception there,
but they would not welcome him
because the destination of his journey was Jerusalem.
When the disciples James and John saw this they asked,
“Lord, do you want us to call down fire from heaven
to consume them?”
Jesus turned and rebuked them, and they journeyed to another village.

As they were proceeding on their journey someone said to him,
“I will follow you wherever you go.”
Jesus answered him,
“Foxes have dens and birds of the sky have nests,
but the Son of Man has nowhere to rest his head.”

And to another he said, “Follow me.”
But he replied, “Lord, let me go first and bury my father.”
But he answered him, “Let the dead bury their dead.
But you, go and proclaim the kingdom of God.”
And another said, “I will follow you, Lord,
but first let me say farewell to my family at home.”
To him Jesus said, “No one who sets a hand to the plow
and looks to what was left behind is fit for the kingdom of God.”[/one_half]

Daily Reading & Meditation   Sunday (June 26): No one who looks back

Scripture:Luke 9:51-62  (alternate reading for the Feast of the Apostles Peter and Paul: Matthew 16:13-19)

51 When the days drew near for him to be received up, he set his face to go to Jerusalem. 52 And he sent messengers ahead of him, who went and entered a village of the Samaritans, to make ready for him; 53 but the people would not receive him, because his face was set toward Jerusalem. 54 And when his disciples James and John saw it, they said, “Lord, do you want us to bid fire come down from heaven and consume them?” 55 But he turned and rebuked them. 56 And they went on to another village. 57 As they were going along the road, a man said to him, “I will follow you wherever you go.” 58 And Jesus said to him, “Foxes have holes, and birds of the air have nests; but the Son of man has nowhere to lay his head.” 59 To another he said, “Follow me.” But he said, “Lord, let me first go and bury my father.” 60 But he said to him, “Leave the dead to bury their own dead; but as for you, go and proclaim the kingdom of God.” 61 Another said, “I will follow you, Lord; but let me first say farewell to those at my home.” 62 Jesus said to him, “No one who puts his hand to the plow and looks back is fit for the kingdom of God.”

Meditation:Are you surprised to see two of Jesus’ disciples praying for the destruction of a Samaritan village? The Jews and Samaritans had been divided for centuries. Jewish pilgrims who passed through Samaritan territory were often treated badly and even assaulted. Jesus did the unthinkable for a Jew. He not only decided to travel through Samaritan territory at personal risk, but he also asked for hospitality in one of their villages!

Jesus faced rejection and abuse in order to reconcile us with God and one another
Jesus’ offer of friendship was rebuffed. Is there any wonder that the disciples were indignant and felt justified in wanting to see retribution done to this village? Wouldn’t you respond the same way? Jesus, however, rebukes his disciples for their lack of toleration. Jesus had “set his face toward Jerusalem” to die on a cross that Jew, Samaritan and Gentile might be reconciled with God and be united as one people in Christ.

Jesus seeks our highest good – friend and enemy alike
Tolerance is a much needed virtue today. But aren’t we often tolerant for the wrong thing or for the wrong motive? Christian love seeks the highest good of both one’s neighbor and one’s enemy. When Abraham Lincoln was criticized for his courtesy and tolerance towards his enemies during the American Civil War, he responded: “Do I not destroy my enemies when I make them my friends?” How do you treat those who cross you and cause you trouble? Do you seek their good rather than their harm?

Jesus explains the cost of following as his disciple
When the Lord calls us to follow him he gives us the grace to put aside everything that might keep us from doing his will. Loyalty to Jesus requires sacrifice, letting go of my will for God’s will. A would-be disciple responded by saying, I must first go and bury my father, that is, go back home and take care of him until he died.   Jesus certainly did not mean that we should refuse to care for others, especially our parents in their old age. His startling statement, however, made clear that God must always be first in our lives. If we love him above all, then everything else will fall into its proper place and time.

Jesus surprised his disciples by telling that they must not look back but keep their focus on the goal set for their lives – full happiness and union with God. A plowman who looked back caused his furrow to be crooked. Likewise, if we keep looking back to what we left behind, our path in following God will likely go off course and we’ll miss what God has for us. When the going is rough or the way ahead looks uncertain, we are tempted to look back to the “good old days” or to look for “greener turf”. Are you resolved to keep your eyes fixed on Jesus and to “stay the course” in following him to the end?
.
“Take, O Lord, and receive my entire liberty, my memory, my understanding, and my whole will. All that I am and all that I possess you have given me. I surrender it all to you to be disposed of according to your will. Give me only your love and your grace – with these I will be rich enough and will desire nothing more.” (Prayer of Ignatius Loyola, 1491-1556)

Psalm 16:1-2,5,7-11

1 Preserve me, O God, for in you I take refuge.
2 I say to the LORD, “You are my Lord; I have no good apart from you.”
5 The LORD is my chosen portion and my cup; you hold my lot.
7 I bless the LORD who gives me counsel; in the night also my heart instructs me.
8 I keep the LORD always before me; because he is at my right hand, I shall not be moved.
9 Therefore my heart is glad, and my soul rejoices; my body also dwells secure.
10 For you do not give me up to Sheol, or let your godly one see the Pit.
11 You show me the path of life; in your presence there is fullness of joy, in your right hand are pleasures for evermore.

Daily Quote from the early church fathers: Jesus’ disciples must bear insult and suffering patiently, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)

“It would be false to affirm that our Savior did not know what was about to happen, because he knows all things. He knew, of course, that the Samaritans would not receive his messengers. There can be no doubt of this. Why then did he command them to go before him? It was his custom to benefit diligently the holy apostles in every possible way, and because of this, it was his practice sometimes to test them… What was the purpose of this occurrence? He was going up to Jerusalem, as the time of his passion was already drawing near. He was about to endure the scorn of the Jews. He was about to be destroyed by the scribes and Pharisees and to suffer those things that they inflicted upon him when they went to accomplish all of violence and wicked boldness. He did not want them to be offended when they saw him suffering. He also wanted them to be patient and not to complain greatly, although people would treat them rudely. He, so to speak, made the Samaritans’ hatred a preparatory exercise in the matter. They had not received the messengers… For their benefit, he rebuked the disciples and gently restrained the sharpness of their wrath, not permitting them to grumble violently against those who sinned. He rather persuaded them to be patient and to cherish a mind that is unmovable by anything like this.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 56)