Suy Niệm – Chúa Nhật 3 Phục Sinh – Ngày 1 Tháng 5 Năm C – Daily Mass TV Thánh Lễ Online

Spread the love

TÌNH YÊU CHÂN THÀNH   Ông Phê-rô buồn vì Chúa hỏi tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: Hãy chăm sóc chiên của Thầy.” (Ga 21,17)

Suy niệm: Ai mà không buồn khi bị hỏi đi hỏi lại cùng một câu hỏi như vậy? Hoặc vì người nghe lơ đãng; hoặc người nghe không tin hay không chấp nhận câu trả lời. Nhưng ở đây, Chúa Giê-su không hề muốn Phê-rô phải xấu hổ. Ngài nghe rất rõ câu trả lời chân thành của ông, nhưng muốn ông xác tín và quyết tâm lại lòng trung thành và sự phục vụ của ông. Thực vậy, tình yêu dành cho Chúa phải được diễn tả sống động trong việc vâng nghe và chăm sóc đoàn chiên theo gương Chúa. Nếu Phê-rô yêu Chúa, thì ông hãy vác thánh giá như Chúa. Nếu Phê-rô yêu Chúa, ông hãy chăm sóc đoàn chiên, cách riêng những con chiên yêu đuối, thương tích, lạc đàn. Nếu Phê-rô yêu Chúa, ông hãy hy sinh mạng sống vì đoàn chiên. Tình yêu phải được bày tỏ trong khiêm tốn, trong hiến tế và trong phục vụ.

Cầu nguyện: Lạy Cha, xin cho con yêu Cha hơn yêu bản thân con và yêu Cha chỉ vì Cha… Con không coi khổ đau như một tai họa hay một điều vô lý, nhưng như một dấu chỉ cho thấy con đang thuộc về Cha mãi mãi.     (Karl Rahner)

Chúa Nhật 3 Phục Sinh  Năm C

 BÀI ĐỌC I: Cv 5, 27b-32. 40b-41  “Chúng tôi là chứng nhân các lời đó cùng với Thánh Thần”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, thầy thượng tế hỏi các tông đồ rằng: “Ta đã ra lệnh cấm các ngươi nhân danh ấy mà giảng dạy. Thế mà các ngươi đã giảng dạy giáo lý các ngươi khắp cả Giêrusalem; các ngươi còn muốn làm cho máu người đó lại đổ trên chúng tôi ư?” Phêrô và các tông đồ trả lời rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người ta. Thiên Chúa cha ông chúng ta đã cho Đức Giêsu sống lại, Đấng mà các ông đã giết khi treo Người trên thập giá. Thiên Chúa đã dùng quyền năng tôn Ngài làm thủ lãnh và làm Đấng Cứu Độ, để ban cho Israel được ăn năn sám hối và được ơn tha tội. Chúng tôi là nhân chứng các lời đó cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã ban cho mọi kẻ vâng lời Người!” Họ ra lệnh đánh đòn các tông đồ và tuyệt đối cấm không được nhân danh Đức Giêsu mà giảng dạy nữa, đoạn tha các ngài về. Vậy các ngài ra khỏi công nghị, lòng hân hoan vì thấy mình xứng đáng chịu sỉ nhục vì Danh Đức Giêsu.  Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 29, 2 và 4. 5 và 6. 11 và 12a và 13b   Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con (c. 2a).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng:

1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Ngài đã đưa linh hồn con thoát xa Âm phủ, Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ. – Đáp.

2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Chúa, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. Chiều hôm có gặp cảnh lệ rơi, nhưng sáng mai lại được mừng vui hoan hỉ.- Đáp.

3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con, lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con; lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: Kh 5, 11-14 “Chiên Con đã bị giết, xứng đáng lãnh nhận quyền năng, … vinh quang và lời chúc tụng”.

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.

Tôi là Gioan, đã thấy và nghe tiếng các thiên thần đông đảo vòng quanh ngai vàng, tiếng các sinh vật và các vị kỳ lão; số họ đông hằng ngàn hằng vạn, họ lớn tiếng tung hô rằng: “Chiên Con đã bị giết, xứng đáng lãnh nhận quyền năng, phú quý, khôn ngoan, sức mạnh, danh dự, vinh quang và lời chúc tụng”. Tôi lại nghe mọi thọ tạo trên trời, trên đất, dưới đất, trên biển và dưới biển, tung hô rằng: “Chúc Đấng ngự trên ngai và chúc Chiên Con được ca tụng, danh dự, vinh quang, quyền năng đến muôn đời”. Bốn sinh vật thưa: “Amen”, và hai mươi bốn vị kỳ lão sấp mặt xuống và thờ lạy Đấng hằng sống muôn đời.     Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 10, 27  Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta”. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Ga 21, 1-14 hoặc 1-19  “Chúa Giêsu đến, cầm bánh và cá trao cho họ ăn”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, lúc các môn đệ đang ở bờ biển Tibêria, Chúa Giêsu lại hiện đến. Công việc đã xảy ra như sau: “Simon-Phêrô, Tôma (cũng gọi là Điđymô), Nathanael quê tại Cana xứ Galilêa, các con ông Giêbêđê, và hai môn đệ khác nữa đang ở với nhau. Simon Phêrô bảo: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông kia nói rằng: “Chúng tôi cùng đi với ông”. Mọi người ra đi xuống thuyền. Nhưng đêm ấy các ông không bắt được con cá nào. Lúc rạng đông, Chúa Giêsu hiện đến trên bờ biển, nhưng các môn đệ không biết là Chúa Giêsu. Người liền hỏi: “Này các con, có gì ăn không?” Họ đồng thanh đáp: “Thưa không”. Chúa Giêsu bảo: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì sẽ được”. Các ông liền thả lưới và hầu không kéo nổi lưới lên, vì đầy cá. Người môn đệ Chúa Giêsu yêu liền nói với Phêrô: “Chính Chúa đó”. Simon Phêrô nghe nói là Chúa, liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo, vì không còn xa đất bao nhiêu, chỉ độ hai trăm thước tay.

Khi các ông lên bờ, thấy có sẵn lửa than, trên để cá và bánh. Chúa Giêsu bảo: “Các con hãy mang cá mới bắt được lại đây”. Simon Phêrô xuống thuyền kéo lưới lên bờ. Lưới đầy toàn cá lớn; tất cả được một trăm năm mươi ba con. Dầu cá nhiều đến thế, nhưng lưới không rách. Chúa Giêsu bảo rằng: “Các con hãy lại ăn”. Không ai trong đám ngồi ăn dám hỏi “Ông là ai?”, vì mọi người đã biết là Chúa. Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như thế. Đây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với các môn đệ khi Người từ cõi chết sống lại.

Vậy khi các Ngài đã điểm tâm xong, Chúa Giêsu hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba: “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.     Đó là lời Chúa

[one_half]

Third Sunday of Easter    Gospel Jn 21,1-19


GOSPEL READING: John 21:1-19

1 After this Jesus revealed himself again to the disciples by the Sea of Tiberias; and he revealed himself in this way. 2 Simon Peter, Thomas called the Twin, Nathanael of Cana in Galilee, the sons of Zebedee, and two others of his disciples were together. 3 Simon Peter said to them, “I am going fishing.” They said to him, “We will go with you.” They went out and got into the boat; but that night they caught nothing. 4 Just as day was breaking, Jesus stood on the beach; yet the disciples did not know that it was Jesus. 5 Jesus said to them, “Children, have you any fish?” They answered him, “No.” 6 He said to them, “Cast the net on the right side of the boat, and you will find some.” So they cast it, and now they were not able to haul it in, for the quantity of fish.
7 That disciple whom Jesus loved said to Peter, “It is the Lord!” When Simon Peter heard that it was the Lord, he put on his clothes, for he was stripped for work, and sprang into the sea. 8 But the other disciples came in the boat, dragging the net full of fish, for they were not far from the land, but about a hundred yards off. 9 When they got out on land, they saw a charcoal fire there, with fish lying on it, and bread. 10 Jesus said to them, “Bring some of the fish that you have just caught.” 11 So Simon Peter went aboard and hauled the net ashore, full of large fish, a hundred and fifty-three of them; and although there were so many, the net was not torn. 12 Jesus said to them, “Come and have breakfast.” Now none of the disciples dared ask him, “Who are you?” They knew it was the Lord. 13 Jesus came and took the bread and gave it to them, and so with the fish. 14 This was now the third time that Jesus was revealed to the disciples after he was raised from the dead.
15 When they had finished breakfast, Jesus said to Simon Peter, “Simon, son of John, do you love me more than these?” He said to him, “Yes, Lord; you know that I love you.” He said to him, “Feed my lambs.” 16 A second time he said to him, “Simon, son of John, do you love me?” He said to him, “Yes, Lord; you know that I love you.” He said to him, “Tend my sheep.” 17 He said to him the third time, “Simon, son of John, do you love me?” Peter was grieved because he said to him the third time, “Do you love me?” And he said to him, “Lord, you know everything; you know that I love you.” Jesus said to him, “Feed my sheep. 18 Truly, truly, I say to you, when you were young, you girded yourself and walked where you would; but when you are old, you will stretch out your hands, and another will gird you and carry you where you do not wish to go.” 19 (This he said to show by what death he was to glorify God.) And after this he said to him, “Follow me.”

Meditation: Why didn’t the apostles immediately recognize the Risen Lord Jesus when he greeted them at the Sea of Tiberias (also called the lake of Gennesaret or Galilee)? John gives us a clue. He states that Peter had decided to return to his home district of Galilee, very likely so he could resume his fishing career. Peter was discouraged and didn’t know what to do after the tragedy of Jesus’ death! He went back to his previous job as a fisherman out of uncertainty for his future. Six of the other apostles followed him back to Galilee.

The Lord Jesus renews Peter’s faith and calling – and ours as well
Why did Jesus choose to reveal himself to the apostles at the Sea of Galilee – and right after they had spent a whole night of futile fishing? The Risen Lord was waiting on the shore for Peter and the other apostles. When their boat drew near the shore, Jesus questioned them and then gave a command to lower their nets into the sea. When their nets began to burst at the great haul of fish, John, the beloved disciple, recognized that it was the Lord who was speaking to them. Peter then immediately leaped from the boat and ran to the Lord. Do you run to the Lord Jesus when you meet setbacks and disappointments, and when you faith is being put to the test? The Lord Jesus is always ready to renew us in faith and to give each of us fresh hope in his promises for us.

Why did Jesus perform this miraculous catch of fish after his third resurrection appearance to the apostles? By looking back to the first miracle of the great catch of fish, we can recognize the significance of Jesus repeating this miracle again for his apostles. The first miracle took place at the beginning of Jesus’ ministry in Galilee when the Lord called Peter to leave all and follow him. After Peter had fished all night and caught nothing, Jesus commanded him to lower his nets (see Luke 5:4-11). When his nets began to break under the weight of the great haul, Jesus then spoke to Peter and gave him a new calling and mission – from now on he would be “catching people” for the kingdom of God (Luke 5:10). Jesus repeats this miracle for Peter to remind him that he must continue his mission of “catching people” and “making disciples” for the kingdom of Christ.

Skeptics who disbelieve the resurrection accounts say the disciples only saw a vision of Jesus. The Gospels, however, give us a vivid picture of the reality of the resurrected and glorified body of the Lord Jesus. Jesus went out of his way to offer his disciples various proofs of his physical resurrection – that he is real and true flesh, not just a spirit or imaginary ghost.

Do you love me more than anything else?
In his third appearance to the apostles, Jesus prepared a breakfast for them and ate with them. Peter’s prompt response to draw near to the Lord and eat breakfast with him stands in sharp contrast to his previous denial and distancing himself from his Master during the night of Jesus’ arrest and trial. Why did Jesus question Peter’s love and loyalty three times in front of the other disciples? It must have caused Peter pain and sorrow since he had publicly denied Jesus three times previously. Now Peter, full of remorse and humility, unequivocally stated that he loved his Lord and Master and was willing to serve him whatever it might cost.

When Jesus asked Peter “do you love me more than these?” he may have pointed to the boats, nets and other fishing companions. He may have challenged Peter to let go of his career as a fisherman for the task of shepherding the people whom Christ would call to be his disciples. Jesus may have also pointed to the other apostles and to Peter’s previous boast: “Though they all fall away because of you, I will never fall away” (Matthew 26:33). Peter now makes no boast or comparison but humbly responds: “You know I love you.”

The Lord wants to renew our minds and rekindle our hearts with his transforming love
The Lord Jesus calls each one of us, even in our personal struggles, weakness, and sin, to draw near to him as our merciful Healer and Savior. He invites us to choose him as our Lord and to love him above all else. What can hold us back from giving him our undivided love and unqualified loyalty (Romans 8:38-39)? Nothing but our own sinful pride and stubborn will, and blind fear can hold us back from receiving his gracious forgiveness, loving-kindness, and faithful love. God’s abundant grace (favor and blessing) is a free and unmerited gift, far beyond what we deserve or could possibly hope to obtain through our own means. We can never outmatch God in generosity and goodness. He loved us first and our love for him is a response to his exceeding grace (unmerited favor) and mercy.

Saint Augustine of Hippo (354-430 AD) wrote in his famous confession a remarkable prayer of thanksgiving and love:

“Late have I loved you, O Beauty so ancient and so new. Late have I loved you! …You shone your Self upon me to drive away my blindness. You breathed your fragrance upon me… and in astonishment I drew my breath…now I pant for you! I tasted you, and now I hunger and thirst for you. You touched me! – and I burn to live within your peace. “ (Confessions 10:27)

The Lord Jesus wants to personally draw near to each one of us and he knocks every day on the door of our hearts and he waits for our response (Revelation 3:20). Do you recognize the Lord’s presence with you and do you listen for his voice as he speaks to you in your heart and through the word of God in the Sacred Scriptures? The Lord is ever ready to help us grow in the knowledge of his great love for us and in the exceeding richness of his mercies and goodness towards us. Ask the Lord Jesus to rekindle your love for him and to transform your life through the power and action of the Holy Spirit who dwells within you.

Lord Jesus, inflame my heart with your merciful love and remove everything that is unkind, ungrateful, unloving and unholy, and that is not in accord with your will. May I always seek to love you above all else and follow you wherever you wish to lead me.

Psalm 30:1-5,10-12

1 I will extol you, O LORD, for you have drawn me up, and have not let my foes rejoice over me.
2 O LORD my God, I cried to you for help, and you have healed me.
3 O LORD, you have brought up my soul from Sheol, restored me to life from among those gone down to the Pit.
4 Sing praises to the LORD, O you his saints, and give thanks to his holy name.
5 For his anger is but for a moment, and his favor is for a lifetime. Weeping may tarry for the night, but joy comes with the morning.
10 Hear, O LORD, and be gracious to me! O LORD, be my helper!”
11 You have turned for me my mourning into dancing; you have loosed my sackcloth and girded me with gladness,
12 that my soul may praise you and not be silent. O LORD my God, I will give thanks to you for ever.

Daily Quote from the Early Church Fathers: Jesus’ question to Peter, by Augustine of Hippo, 354-430 A.D.

“Christ rose again in the flesh, and Peter rose in the spirit because, when Christ died in his passion, Peter died by his denial. Christ the Lord was raised from the dead, and out of his love he raised Peter. He questioned him about the love he was confessing and entrusted him with his sheep. After all, what benefit could Peter confer on Christ by the mere fact of his loving Christ? If Christ loves you, it is to your advantage, not Christ’s. And if you love Christ, it is to your advantage, not Christ’s. And yet Christ the Lord wanted to indicate how people ought to show that they love Christ. And he made it plain enough by entrusting him with his sheep. ‘Do you love me?’ ‘I do’ ‘Feed my sheep.’ All this once, all this a second time, all this a third time. Peter made no other reply than that he loved him. The Lord asked no other question but whether he loved him. When Peter answered, our Lord did nothing else but entrust his sheep to him.”(excerpt from Sermon 229n)

Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày

ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA