Suy Niệm: Tường thuật của Thánh sử Luca cho chúng ta nhận định: những người bị án tử, những người bị người đời chê ghét, hận thù, chưa hẳn họ đã mang những tội lỗi đáng nhận hậu quả ấy, nhưng hãy tự xét mình khi gặp những trường hợp bi ai như vậy, thay vì gật gù cho việc xảy ra là đúng, cứ thản nhiên sống an nhàn, không kiểm tra, rà soát lại đời sống mình để cải hoá, và sống thiện hơn, hầu tránh hoạ diệt vong ập đến không hay.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết trầm suy, cầu nguyện để nhận ra những gì chúng con đang làm là tốt hay xấu, hầu kịp thời sửa chữa sai phạm, ăn năn hối hận. Chúng con biết Chúa nhân từ, sẵn sàng tha thứ và chờ chúng con ăn năn hối cải. Chúng con không thể tự nhìn ra những sai phạm của mình, vì bị cái xà to lớn che khuất tầm nhìn của đôi mắt và lương tâm. Xin Chúa nhận lời chúng con.
[one_half].
Chúa Nhật 3 Mùa Chay – năm C
Bài Ðọc I: Xh 3, 1-8a. 13-15 “Ðấng hiện hữu sai tôi đến với anh em”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Môsê chăn chiên cho ông nhạc là Giêtrô, tư tế xứ Mađian. Ông lùa đoàn chiên qua sa mạc, đến núi Horeb là núi của Thiên Chúa. Thiên Chúa hiện ra với ông trong ngọn lửa cháy từ giữa bụi gai. Ông nhìn thấy bụi gai bốc lửa, nhưng không bị thiêu rụi. Môsê nói: “Ta hãy lại xem cảnh tượng kỳ lạ này, vì sao bụi gai không bị thiêu rụi”.
Thiên Chúa thấy ông lại xem, từ giữa bụi gai Người gọi ông: “Môsê! Môsê!” Ông thưa: “Dạ con đây!” Chúa nói: “Ngươi đừng đến gần đây. Hãy cởi dép ở chân ra, vì chỗ ngươi đang đứng là nơi thánh”. Chúa lại nói: “Ta là Thiên Chúa của Tổ phụ ngươi. Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp”. Môsê che mặt, vì không dám nhìn Thiên Chúa. Chúa nói: “Ta đã thấy dân Ta phải khổ cực ở Ai-cập. Ta đã nghe tiếng chúng kêu than kẻ đốc công áp bức. Ta biết nỗi đau khổ của chúng, nên Ta xuống cứu chúng thoát khỏi tay người Ai-cập và đưa ra khỏi đất ấy đến miền đất tốt tươi rộng lớn, đất tràn trề sữa và mật”.
Môsê thưa với Thiên Chúa rằng: “Này con sẽ đến với con cái Israel và bảo họ: Thiên Chúa của tổ phụ anh em đã sai tôi đến với anh em. Nếu họ hỏi con: “Tên Người là gì?”, con sẽ nói sao với họ?” Thiên Chúa nói với Môsê: “Ta là Ðấng Tự Hữu”. Chúa nói: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này: “Ðấng Tự Hữu sai tôi đến với anh em”.
Thiên Chúa lại nói với Môsê: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này: “Thiên Chúa của tổ phụ anh em, Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp sai tôi đến với anh em”. Ðó là danh Ta cho đến muôn đời, đó là danh Ta phải ghi nhớ qua mọi thế hệ”. Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 6-7. 8 và 11 – Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).
Xướng: 1) Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người. – Ðáp.
2) Người đã thứ tha cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội đầu ngươi bằng mão từ bi, ân sủng. – Ðáp.
3) Chúa thi hành những sự việc công minh, và trả lại quyền lợi cho những người bị ức. Người tỏ cho Môsê được hay đường lối, tỏ công cuộc Người cho con cái Israel. – Ðáp.
4) Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan nhân. Nhưng cũng như trời xanh cao vượt trên trái đất, lòng nhân Người còn siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người. – Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Cr 10, 1-6. 10-12 “Ðời sống dân chúng đối với Môsê trong hoang địa được viết ra để răn bảo chúng ta”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, tôi không muốn để anh em không hay biết điều này, là tất cả cha ông chúng ta đã được ở dưới áng mây, đi ngang qua biển và tất cả nhờ Môsê mà được thanh tẩy, dưới áng mây và trong lòng biển; tất cả đã ăn cùng một thức ăn thiêng liêng, và uống cùng một thức uống thiêng liêng. Thật vậy, tất cả đã uống nước phát xuất từ tảng đá thiêng liêng đi theo họ: tảng đá ấy chính là Chúa Kitô. Tuy nhiên, không phải phần đông trong họ đã sống đẹp lòng Chúa, vì họ đã bị gục ngã trong hoang địa.
Bao nhiêu sự kiện đó nêu gương cho chúng ta, để chúng ta đừng chiều theo những dục vọng xấu xa như những người đó đã chiều theo. Anh em đừng lẩm bẩm kêu trách như một số người trong bọn họ đã làm, và đã vong mạng bởi tay một sứ thần huỷ diệt. Những việc đó đã xảy đến cho họ để làm gương, và đã được ghi chép để răn bảo chúng ta là những người đang sống trong thời đại cuối cùng. Thế nên, ai tưởng mình đang đứng vững, hãy ý tứ kẻo ngã. Ðó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc Âm: 2 Cr 6, 2 Này là lúc thuận tiện, này là ngày cứu độ.
Phúc Âm: Lc 13, 1-9 “Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn với máu các vật họ tế sinh. Ngài lên tiếng bảo: “Các ngươi tưởng rằng mấy người xứ Galilê bị ngược đãi như vậy là những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy”.
Ngài nói với họ dụ ngôn này: “Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến tìm quả ở cây đó mà không thấy, ông liền bảo người làm vườn rằng: “Kìa, ba năm nay ta đến tìm quả cây vả này mà không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm gì!” Nhưng anh ta đáp rằng: “Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi”. Ðó là lời Chúa.
[/one_half]
[one_half]
Gospel Lk 13, 1-9
Some people told Jesus about the Galileans
whose blood Pilate had mingled with the blood of their sacrifices.
Jesus said to them in reply,
“Do you think that because these Galileans suffered in this way
they were greater sinners than all other Galileans?
By no means!
But I tell you, if you do not repent,
you will all perish as they did!
Or those eighteen people who were killed
when the tower at Siloam fell on them—
do you think they were more guilty
than everyone else who lived in Jerusalem?
By no means!
But I tell you, if you do not repent,
you will all perish as they did!”
And he told them this parable:
“There once was a person who had a fig tree planted in his orchard,
and when he came in search of fruit on it but found none,
he said to the gardener,
‘For three years now I have come in search of fruit on this fig tree
but have found none.
So cut it down.
Why should it exhaust the soil?’
He said to him in reply,
‘Sir, leave it for this year also,
and I shall cultivate the ground around it and fertilize it;
it may bear fruit in the future.
If not you can cut it down.’”
[/one_half]
Daily Reading & Meditation Sunday (March 20): “Unless you repent you will perish“
Gospel Reading: Luke 13:1-9 (alternate reading for Year A: John 4:5-42)
1 There were some present at that very time who told him of the Galileans whose blood Pilate had mingled with their sacrifices. 2 And he answered them, “Do you think that these Galileans were worse sinners than all the other Galileans, because they suffered thus? 3 I tell you, No; but unless you repent you will all likewise perish. 4 Or those eighteen upon whom the tower in Siloam fell and killed them, do you think that they were worse offenders than all the others who dwelt in Jerusalem? 5 I tell you, No; but unless you repent you will all likewise perish.” 6 And he told this parable: “A man had a fig tree planted in his vineyard; and he came seeking fruit on it and found none. 7 And he said to the vinedresser, `Lo, these three years I have come seeking fruit on this fig tree, and I find none. Cut it down; why should it use up the ground?’ 8 And he answered him, `Let it alone, sir, this year also, till I dig about it and put on manure. 9 And if it bears fruit next year, well and good; but if not, you can cut it down.'”
Old Testament Reading: Exodus 3:1-8,13-15
1 Moses was keeping the flock of his father-in-law Jethro, the priest of Midian; he led his flock beyond the wilderness, and came to Horeb, the mountain of God. 2 There the angel of the LORD appeared to him in a flame of fire out of a bush; he looked, and the bush was blazing, yet it was not consumed. 3 Then Moses said, “I must turn aside and look at this great sight, and see why the bush is not burned up.” 4 When the LORD saw that he had turned aside to see, God called to him out of the bush, “Moses, Moses!” And he said, “Here I am.” 5 Then he said, “Come no closer! Remove the sandals from your feet, for the place on which you are standing is holy ground.” 6 He said further, “I am the God of your father, the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob.” And Moses hid his face, for he was afraid to look at God.
7 Then the LORD said, “I have observed the misery of my people who are in Egypt; I have heard their cry on account of their taskmasters. Indeed, I know their sufferings, 8 and I have come down to deliver them from the Egyptians, and to bring them up out of that land to a good and broad land, a land flowing with milk and honey, to the country of the Canaanites, the Hittites, the Amorites, the Perizzites, the Hivites, and the Jebusites.13 Then Moses said to God, “If I come to the people of Israel and say to them, `The God of your fathers has sent me to you,’ and they ask me, `What is his name?’ what shall I say to them?” 14 God said to Moses, “I AM WHO I AM.” And he said, “Say this to the people of Israel, `I AM has sent me to you.'” 15 God also said to Moses, “Say this to the people of Israel, `The LORD, the God of your fathers, the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob, has sent me to you’: this is my name for ever, and thus I am to be remembered throughout all generations.
Meditation: What causes suffering or affliction and what does God want to teach us through it? The people of Israel suffered greatly under the oppressive rule of Egypt for more than 400 years. Did they suffer unjustly or was God angry with them? God was faithful to his people Israel even in the midst of their affliction and ill treatment by their Egyptian taskmaster. God in his mercy did not forget them nor forsake them. Throughout their long history of exile and suffering God made them strong and they grew in number. God listened to their plea for mercy and freedom. And God raised up a savior for them, called Moses, whom he taught and tested in the wilderness until he was ready to hear and obey God’s call.
The fire of God’s purifying love and deliverance
When Moses came near the mountain of God at Horeb (which is also named Sinai), God made his presence and will known to Moses through an extraordinary sign – a bush inflamed with a fierce fire that did not harm or destroy the bush. This burning bush was a sign of God’s presence and power to save his people from destruction. The fire of God’s presence always demonstrates his purifying love and mercy that burns away sin and refashions us in his holiness and righteousness (moral goodness). Just as gold is tested through fire, God tests and purifies his people and fills them with the fire of his love and holiness.
When Jesus preached the coming of God’s kingdom of peace and righteousness to his people, he called them to repent and believe in the gospel – the good news of pardon, peace, and new life in the Holy Spirit. His numerous signs and miracles demonstrated the power of God’s kingdom breaking into the lives of all who turned to Jesus with faith and obedience. Many recognized that Jesus was the Messiah whom God had promised would come and do even greater signs and wonders than Moses has done.
Jesus addresses the issue of suffering and sin
Jesus on a number of occasions warned the people turn away from sin before it was too late to repent and receive God’s mercy and pardon. Luke recounts two current disasters which Jesus addressed with the people. The first incident occurred in the temple at Jerusalem. Pilate, who was the Roman governor of Jerusalem at the time, ordered his troops to slaughter a group of Galileans who had come up to Jerusalem to offer sacrifice in the Temple. We do not know what these Galileans did to incite Pilate’s wrath, nor why Pilate chose to attack them in the holiest of places for the Jews, in their temple at Jerusalem. For the Jews, this was political barbarity and sacrilege at its worst!
The second incident which Jesus addressed was a natural disaster, a tower in Jerusalem which unexpectedly collapsed, killing 18 people. The Jews often associated such calamities and disasters as a consequence of sin. Scripture does warn that sin can result in calamity! Though the righteous fall seven times, and rise again; the wicked are overthrown by calamity (Proverbs 24:16).
The time for repentance and forgiveness is right now!
The real danger and calamity which Jesus points out is that an unexpected disaster or a sudden death does not give us time to repent of our sins and to prepare ourselves to meet the Judge of heaven and earth. The Book of Job reminds us that misfortune and calamity can befall both the righteous and the unrighteous alike. Jesus gives a clear warning – take responsibility for your actions and moral choices and put sin to death today before it can destroy your heart, mind, soul, and body as well. Unrepentant sin is like a cancer which corrupts us from within. If it is not eliminated through repentance – asking God for forgiveness and for his healing grace – it leads to a spiritual death which is far worse than physical destruction.
The sign of the barren fig tree
Jesus’ parable of the barren fig trees illustrates his warning about the consequences of allowing sin and corruption to take root in our hearts and minds. Fig trees were a common and important source of food for the people of Palestine. A fig tree normally matured within three years, producing plentiful fruit. If it failed, it was cut down to make room for more healthy trees. A decaying fig tree and its bad fruit came to symbolize for the Jews the consequence of spiritual corruption caused by evil deeds and unrepentant sin.
The unfruitful fig tree symbolized the outcome of Israel’s indifference and lack of response to God’s word of repentance and restoration. The prophets depicted the desolation and calamity of Israel’s fall and ruin – due to her unfaithfulness to God – as a languishing fig tree (see Joel 1:7,12; Habbakuk 3:17; and Jeremiah 8:13). Jeremiah likened good and evil rulers and members of Israel with figs that were either good for eating or rotten and wasteful (Jeremiah 24:2-8). Jesus’ parable depicts the patience of God, but it also contains a warning that we should not presume upon God’s patience and mercy. God’s judgment will come in due course – very soon or later.
Why God judges
Why does God judge his people? He judges to purify and cleanse us of all sin that we might grow in his holiness and righteousness. And he disciplines us for our own good, to inspire a godly fear and reverence for him and his word. God is patient, but for those who persistently and stubbornly rebel against him and refuse to repent and change their course, there is the consequence that they will lose both their soul and body to hell. Are God’s judgments unjust or unloving? When God’s judgments are revealed in the earth, the inhabitants of the world learn righteousness (Isaiah 26:9). To pronounce God’s judgment on sin is much less harsh than what will happen if those who sin are not warned to repent and turn back to God.
Don’t tolerate sin
God, in his mercy, gives us time to get right with him, but that time is now. We must not assume that there is no hurry. A sudden and unexpected death leaves one no time to prepare to settle one’s accounts when he or she must stand before the Lord on the day of judgment. Jesus warns us that we must be ready at all times. Tolerating sinful habits and excusing unrepentant sin and wrongdoing will result in bad fruit, painful discipline, and spiritual disease that leads to death and destruction. The Lord in his mercy gives us both grace (his gracious help and healing) and time to turn away from sin, but that time is right now. If we delay, even for a day, we may discover that grace has passed us by and our time is up. Do you hunger for the Lord’s righteousness (moral goodness) and holiness?
“Lord Jesus, increase my hunger for you that I may grow in righteousness and holiness. May I not squander the grace of the present moment to say “yes” to you and to your will and plan for my life.”
Psalm 103:1-8,11
1 Bless the LORD, O my soul; and all that is within me, bless his holy name!
2 Bless the LORD, O my soul, and forget not all his benefits,
3 who forgives all your iniquity, who heals all your diseases,
4 who redeems your life from the Pit, who crowns you with steadfast love and mercy,
5 who satisfies you with good as long as you live so that your youth is renewed like the eagle’s.
6 The LORD works vindication and justice for all who are oppressed.
7 He made known his ways to Moses, his acts to the people of Israel.
8 The LORD is merciful and gracious, slow to anger and abounding in steadfast love.
11 For as the heavens are high above the earth, so great is his steadfast love toward those who fear him
Daily Quote from the early church fathers: The Lord’s three visits through the Patriarchs, Prophets, and the Gospel, by Augustine of Hippo, 354-430 A.D.
“The Lord also has something very fitting to say about a fruitless tree, ‘Look, it is now three years that I have been coming to it. Finding no fruit on it, I will cut it down, to stop it blocking up my field.’ The gardener intercedes… This tree is the human race. The Lord visited this tree in the time of the patriarchs, as if for the first year. He visited it in the time of the law and the prophets, as if for the second year. Here we are now; with the gospel the third year has dawned. Now it is as though it should have been cut down, but the merciful one intercedes with the merciful one. He wanted to show how merciful he was, and so he stood up to himself with a plea for mercy. ‘Let us leave it,’ he says, ‘this year too. Let us dig a ditch around it.’ Manure is a sign of humility. ‘Let us apply a load of manure; perhaps it may bear fruit.’ Since it does bear fruit in one part, and in another part does not bear fruit, its Lord will come and divide it. What does that mean, ‘divide it’? There are good people and bad people now in one company, as though constituting one body.” (excerpt from Sermon 254.3)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày
ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA