Lễ Rạng Đông – Chúa Giáng Sinh – Ngày 25 Thánh 12 – Năm C

Spread the love

 THIÊN CHÚA Ở CÙNG CHÚNG TA    Những người chăn chiên bảo nhau: “Nào ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra như Chúa đã tỏ cho ta biết.” (Lc 2,15)

Suy niệm: Bầu khí ngày lễ Giáng Sinh rộn ràng khắp nơi với âm vang rộn rã của những ca khúc mùa Giáng Sinh, cùng với đủ mọi sắc mầu tươi vui nơi phố xá, nhà thờ. Những hang đá nơi nhà thờ hay tư gia được trang trí lộng lẫy và xa hoa với những đèn màu nhấp nháy, kim tuyến lấp lánh. Nhưng cánh đồng Bê-lem năm ấy thì khác hẳn. Một đêm như mọi đêm. Vạn vật chìm trong tĩnh lặng. Con người say ngủ trong sự bình thản thờ ơ. Chỉ có những người chăn chiên khiêm hạ mới nhìn thấy ánh sáng kỳ diệu từ trời, và mới nghe được “tin mừng trọng đại”: “Một Đấng Cứu độ đã sinh ra… Người là Đấng Ki-tô, là Đức Chúa.” Ngài đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng đón nhận (Ga 1,11); chỉ những ai nghèo hèn, bé nhỏ, có quả tim rộng mở mới có thể nhận biết và đón tiếp Ngài.

Mời Bạn: Bạn thấy mình đang đóng vai trò nào trong mầu nhiệm Giáng Sinh: bạn là mục đồng, đạo sĩ, hay bạn là dân chúng, là Hê-rô-đê? Mời bạn mặc lấy tâm tình của các mục đồng vội vã lên đường “xem sự việc xảy ra như Chúa đã tỏ cho biết”, nghĩa là biết khám phá những dấu chỉ sự hiện diện và lời mời gọi của Chúa được bày tỏ cách này hay cách khác trong cuộc sống của mình. Và dưới ánh sáng đó, bạn hãy đáp lại bằng thái độ mau mắn dấn thân phục vụ tha nhân. Hãy cảm nghiệm mối tương quan rất riêng tư giữa bạn và Hài Nhi nằm trong máng cỏ, bạn sẽ cảm nhận một điều gì rất mới trong tâm hồn mình.

Sống Lời Chúa: Dành ít phút lắng đọng trước hang đá, cảm nghiệm tình thương Chúa trong đời bạn.

Cầu nguyện: Hát bài ca Giáng Sinh.

LỄ GIÁNG SINH    Lễ Rạng Đông

[one_half]
BÀI ĐỌC I:  Is 62, 11-12   “Này đây Đấng Cứu Độ ngươi đến”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Đây Chúa làm cho nghe thấy tận cùng cõi trái đất rằng: Hãy nói với thiếu nữ Sion: Này đây Đấng Cứu Độ ngươi đến. Người đem theo phần thưởng với Người và sự nghiệp trước mặt Người. Những người được Chúa cứu chuộc, người ta sẽ gọi họ là dân thánh. Còn ngươi, ngươi sẽ được gọi là thành quý chuộng, thành không bị bỏ rơi.  Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA:  Tv 96, 1 và 6. 11-12    Đáp:  Hôm nay sự sáng chiếu giãi trên chúng ta, và Chúa đã giáng sinh cho chúng ta.

1) Chúa hiển trị, địa cầu hãy nhảy mừng, hải đảo muôn ngàn, hãy mừng vui! Trời xanh loan truyền sự công minh Chúa, và chư dân được thấy vinh hiển của Người.     – Đáp.

2) Sáng sủa bừng lên cho người hiền đức, và niềm hoan hỉ cho kẻ lòng ngay. Người hiền đức, hãy mừng vui trong Chúa, và hãy ca tụng thánh danh Người!     – Đáp.

BÀI ĐỌC II:  Tt  3, 4-7    “Chúa đã cứu độ chúng ta theo lượng từ bi Người”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Titô.

Khi Đấng Cứu Thế, Chúa chúng ta,  đã tỏ lòng từ tâm và nhân ái của Người, thì không phải do những việc công chính chúng ta thực hiện, nhưng do lòng từ bi của Người, mà Người đã cứu độ chúng ta, bằng phép rửa tái sinh và sự canh tân của Thánh Thần, Đấng mà Người đã đổ xuống tràn đầy trên chúng ta qua Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ chúng ta, để một khi được công chính hoá bởi ân sủng của Ngài, trong hy vọng, chúng ta được thừa kế sự sống đời đời, trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.  Đó là lời Chúa.

ALLELUIA:   Lc 2, 14    Alleluia, alleluia! – Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm. – Alleluia.

PHÚC ÂM:  Lc 2, 15-20    “Các mục tử đã gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi các thiên thần biến đi, thì các mục tử nói với nhau rằng: “Chúng ta sang Bêlem và coi xem sự việc đã xảy ra  mà Chúa đã cho chúng ta được biết”. Rồi họ hối hả tới nơi và gặp thấy Maria,  Giuse và Hài Nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ đã hiểu ngay lời đã báo về Hài Nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ.

Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những sự việc đó, và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa  về tất cả mọi điều họ đã nghe và xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.  Đó là lời Chúa.[/one_half]

[one_half]

Lk 2:15-20

When the angels went away from them to heaven,
the shepherds said to one another,
“Let us go, then, to Bethlehem
to see this thing that has taken place,
which the Lord has made known to us.”
So they went in haste and found Mary and Joseph,
and the infant lying in the manger.
When they saw this,
they made known the message
that had been told them about this child.
All who heard it were amazed
by what had been told them by the shepherds.
And Mary kept all these things,
reflecting on them in her heart.
Then the shepherds returned,
glorifying and praising God
for all they had heard and seen,
just as it had been told to them.

[/one_half]

Daily Reading & Meditation

 Christmas Dawn (December 25): The shepherds glorified God for all they had seen

Scripture: Luke 2:15-20  (alternate readings from: Matthew 1:1-25; Luke 2:1-14; John 1:1-5,9-14)

When the angels went away from them into heaven, the shepherds said to one another, “Let us go over to Bethlehem and see this thing that has happened, which the Lord has made known to us.” 16 And they went with haste, and found Mary and Joseph, and the babe lying in a manger. 17 And when they saw it they made known the saying which had been told them concerning this child; 18 and all who heard it wondered at what the shepherds told them. 19 But Mary kept all these things, pondering them in her heart. 20 And the shepherds returned, glorifying and praising God for all they had heard and seen, as it had been told them.

Meditation: Have you read the news today – the “good news” of Jesus Christ, the Son of God and son of Mary who was born for us and for our salvation. The word gospel literally means good news! Jesus’ birth in Bethlehem fulfilled the prophecy that the Messiah would descend from David and be born in David’s city, Bethlehem (Isaiah 9:6-7, 11:1-2; Micah 5:2-4).

The first to hear the good news of the savior’s birth were not the rulers and religious leaders of Israel who were robed in riches and power. The angels first came to  those who were humble and ready to receive the newborn king who was born in poverty and was now lying in a manger made for animals. Just as God had chosen and anointed David, a lowly shepherd of Bethlehem to become the shepherd king of Israel, so Jesus, likewise chose the path of humility and lowliness in coming to Israel as the good shepherd king who would lay down his life for their sake and salvation. After the angels had sung their hymn of glory in the presence of the shepherds, the shepherds made haste to adore the newborn king and sing their hymn of glory as well.

Many of the early church fathers have written hymns and homilies in praise of the Incarnation. John the Monk, an 8th century writer, in his Hymn of the Nativity, sings of the great exchange in the mystery and wonder of the Incarnation – God becoming man in order to bring man to heaven:

Heaven and earth are united today, for Christ is born! Today God has come upon earth, and humankind gone up to heaven. Today, for the sake of humankind, the invisible one is seen in the flesh. Therefore let us glorify him and cry aloud: glory to God in the highest, and on earth peace bestowed by your coming, Savior: glory to you! Today in Bethlehem, I hear the angels: glory to God in the highest! Glory to him whose good pleasure it was that there be peace on earth! The Virgin is now more spacious than the heavens. Light has shone on those in darkness, exalting the lowly who sing like the angels: Glory to God in the highest! Beholding him [Adam] who was in God’s image and likeness fallen through transgression, Jesus bowed the heavens and came down, without change taking up his dwelling in a virgin womb, that he might refashion Adam fallen in corruption, and crying out: glory to your epiphany, my Savior and my God! [Stichera (hymn) of the Nativity of the Lord]

Why was it necessary for the Word of God to become flesh? We needed a savior who could reconcile us with God. Throughout the ages Christians have professed the ancient Nicene Creed: “He became man for our sake and for the sake of our salvation.” The eternal Word became flesh for us so he could offer his life as an atoning sacrifice for the sins of the world through the shedding of his blood on the cross. The Word became flesh to show us the infinite love and tender mercy of God for us sinners.

In the feast of Christmas we celebrate present realities – Jesus Christ our redeemer who reigns in heaven and who also lives and reigns in our hearts through the gift and working of the Holy Spirit. And we commemorate past events – the birth of the newborn Messiah King and his manifestation to Israel and to the gentile nations. We thank and bless God for the way in which he has saved us from the power of sin and the curse of death and destruction by sending his son to ransom us and give us pardon and abundant life through the gift and working of the Holy Spirit. Today we celebrate the birthday of our King and Savior, the Lord Jesus Christ.

God wants to fill our hearts anew with joy and gratitude for the greatest gift he could possibly give us – his beloved Son Jesus. What can we give thanks for in this great feast of the Incarnation? We can praise and thank God our Father for the fact that the Son of God freely and joyfully assumed a human nature in order to accomplish our salvation in it. Jesus came to release the captives from slavery to sin and to open the gates of paradise once again. This day the Holy Spirit invites us to make haste – as the shepherds of Bethlehem did – to adore Jesus our King and Messiah. The Lord Jesus Christ  is our eternal good shepherd who guides and cares for us unceasingly and who gives us abundant everlasting life and union with the triune God – Father, Son, and Holy Spirit.

This day the whole community of heaven joins with all believers of good will on earth in a jubilant song of praise for the good news proclaimed by the angels on Christmas eve: Behold, I bring you good news of a great joy which will come to all the people, for to you is born this day in the city of David a Savior, who is Christ the Lord (Luke 2:10-11).

The joy of Christmas is not for a day or a season. It is an eternal joy, a joy that no one can take from us because it is the joy of Jesus Christ himself made present in our hearts through the Holy Spirit who dwells within us (see Romans 5:2-5). The Lord gives us a supernatural joy which no pain nor sorrow can diminish, and which neither life nor death can take away. Do you know the joy of your salvation in Jesus Christ?

“Lord our God, with the birth of your Son, the Lord Jesus Christ, your glory breaks on the world. As we celebrate his first coming, give us a foretaste of the joy that you will grant us when the fulness of his glory has filled the earth.”

Psalm 97:1-6, 11-12

1 The LORD reigns; let the earth rejoice; let the many coast lands be glad!
2 Clouds and thick darkness are round about him; righteousness and justice are the foundation of his throne.
3 Fire goes before him, and burns up his adversaries round about.
4 His lightnings lighten the world; the earth sees and trembles.
5 The mountains melt like wax before the LORD, before the Lord of all the earth.
6 The heavens proclaim his righteousness; and all the peoples behold his glory.
11 Light dawns for the righteous, and joy for the upright in heart.
12 Rejoice in the LORD, O you righteous, and give thanks to his holy name!

Daily Quote from the early church fathers: The shepherds are the first proclaimers of the Gospel, by Bede the Venerable, 672-735 A.D.

“The shepherds did not keep silent about the hidden mysteries that they had come to know by divine influence. They told whomever they could. Spiritual shepherds in the church are appointed especially for this, that they may proclaim the mysteries of the Word of God and that they may show to their listeners that the marvels which they have learned in the Scriptures are to be marveled at.” (excerpt from HOMILIES ON THE GOSPELS 1.7)