Suy Niệm – CN 32 Thường Niên – C – November 06

Spread the love

  THIÊN CHÚA CỦA KẺ SỐNG  “Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.” (Lc 20,36)

Suy niệm: Sinh lão bệnh tử, cái vòng sinh diệt của kiếp người. Cái nhìn của nhân loại chung chung là thế. Nhờ Lời Chúa, chúng ta được mặc khải rằng, sau cái chết còn có phán xét: hoặc chết đời đời hoặc sống mãi mãi. Ngày xưa, những người nhóm Xa-đốc không tin có sự sống lại, đến chất vấn Chúa. Chúa đã trả lời cho họ rằng: Những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết…, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Thiên Chúa là Đấng hằng sống, luôn hiện diện sống động. Thiên Chúa không phải là Chúa của sự chết. Vì thế, ngày sau, phần thưởng Chúa ban cho chúng ta là được sống lại. Phần thưởng đó dành cho những ai biết sống với Chúa và đặt niềm tín thác vào Chúa.

Mời Bạn: Có sinh ra thì ắt có chết đi. Thế nhưng, con cái sự sống lại không bao giờ chết nữa, vì họ nên một với Chúa Giê-su Ki-tô phục sinh, Đấng hằng sống. Vậy, đời sống của bạn đang nên một với Chúa Giê-su đấy chứ? Nếu thế, chắc chắn bạn đang có sự sống không chỉ ở đời này mà còn đời sau.

Sống Lời Chúa: Cổ võ, bảo vệ, tham gia những chương trình phò sự sống và khuyên nhủ nhau quan tâm đến sự sống linh hồn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa vì Chúa ban sự sống cho chúng con. Chúa còn ban thưởng cho chúng con được sống như thiên thần trong đời sau nữa. Xin cho chúng con nỗ lực sống sự sống của Chúa ban hôm nay và nuôi dưỡng sự sống này cho đến ngày chúng con được gặp Chúa và gặp nhau trên Nước Trời. Tạ ơn Chúa. 

 

Chúa Nhật 32 Thường Niên Năm C

 

BÀI ĐỌC I:  2 Mcb 7, 1-2. 9-14 

“Vua vũ trụ sẽ làm cho chúng tôi được sống lại trong cuộc sống đời đời”.
Trích sách Macabê quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, có bảy anh em bị bắt làm một với mẹ mình, và bị vua cho đánh bằng roi da và roi gân bò, bắt ép ăn thịt heo mà lề luật đã cấm. Nhưng người anh cả của chúng tâu vua rằng: “Bệ hạ còn hỏi han và muốn dò xét chúng tôi làm chi? Chúng tôi sẵn sàng chịu chết hơn là phạm đến lề luật Thiên Chúa đã truyền cho tổ phụ chúng tôi”.

Khi sắp thở hơi cuối cùng, người con thứ hai tâu vua rằng: “Hỡi vua độc ác kia, vua chỉ cất mất mạng sống chúng tôi ở đời này, nhưng Vua vũ trụ sẽ làm cho chúng tôi, là những kẻ đã chết vì lề luật của Người, được sống lại trong cuộc sống đời đời”.Sau khi người con thứ hai chết, thì đến người con thứ ba chịu cực hình, tên lý hình bảo cậu le lưỡi, cậu liền le lưỡi, dõng dạc giang hai tay ra và nói một cách tin tưởng rằng: “Tôi được Trời ban cho các phần thân thể này, nhưng giờ đây vì lề luật của Thiên Chúa, tôi khinh chê chúng, bởi tôi trông cậy rằng Người sẽ ban lại cho tôi các phần thân thể ấy”. Nhà vua và những kẻ tuỳ tùng của ông lấy làm bỡ ngỡ thấy lòng mạnh bạo của cậu trẻ coi các cực hình như không.

Người con thứ ba chết rồi, thì người ta bắt người con thứ tư chịu cùng một cực hình. Lúc sắp chết, cậu nói rằng: “Thà chịu chết do tay người đời mà trông cậy Thiên Chúa sẽ cho sống lại thì hơn: Phần vua, vua sẽ không được sống lại để sống đời đời đâu”.  Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA:  Tv 16, 1. 5-6. 8b và 15

Đáp:  Lạy Chúa, khi thức giấc, con no thỏa nhìn chân dung Chúa (c. 15b).

1) Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con, xin để ý đến lời con kêu cứu, lắng tai nghe tiếng con thốt ra tự cặp môi chân thành.     – Đáp.

2) Bước con đi bám chặt đường lối của Ngài, chân con đã không hề xiêu té. Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con, lạy Chúa, xin lắng tai về bên con, xin nghe rõ tiếng con.     – Đáp.

3) Xin che chở con trong bóng cánh của Ngài. Phần con, nhờ công chính, sẽ được thấy thiên nhan, khi thức giấc, con no thỏa nhìn chân dung Chúa.     – Đáp.
BÀI ĐỌC II:   2 Tx 2, 15 – 3, 5   (Hl 2, 16  –  3, 5)

“Chúa làm cho lòng anh em bền vững trong mọi việc làm và lời nói tốt lành”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.

Anh em thân mến, nguyện xin Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, và Thiên Chúa là Cha chúng ta, Đấng đã thương yêu chúng ta và dùng ân sủng của Người mà ban cho chúng ta sự an ủi đời đời và lòng cậy trông tốt lành, xin Người khuyên bảo và làm cho lòng anh em bền vững trong mọi việc làm và lời nói tốt lành.

Anh em thân mến, ngoài ra, xin anh em hãy cầu nguyện cho chúng tôi, để lời Thiên Chúa chóng lan tràn và được vinh hiển như việc đã thể hiện nơi anh em, và để chúng tôi thoát khỏi tay những kẻ lầm lạc và xấu xa: vì không phải hết mọi người đều có lòng tin. Nhưng Thiên Chúa là Đấng trung thành, Người sẽ làm cho anh em được kiên vững và gìn giữ anh em khỏi sự dữ. Chúng tôi tin tưởng anh em trong Chúa: những điều chúng tôi truyền dạy, anh em hiện đang thi hành và sẽ còn thi hành. Nguyện xin Chúa hướng lòng anh em đến tình yêu Thiên Chúa và lòng kiên nhẫn của Đức Kitô.  Đó là lời Chúa.

 

ALLELUIA:  Lc 21, 36

Alleluia, alleluia! – Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người. – Alleluia.

 

PHÚC ÂM:   Lc 20, 27-38 

“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: Nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ goá đó, để cho anh mình có kẻ nối giòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào; sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy? vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ”.

Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống cho Chúa”.  Đó là lời Chúa.Hoặc bài vắn này:   Lc 20, 27. 34-38

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người. Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống cho Chúa”. Đó là lời Chúa.

 

[one_half]

Gospel Lk 20: 27-38

Some Sadducees, those who deny that there is a resurrection,
came forward and put this question to Jesus, saying,
“Teacher, Moses wrote for us,
If someone’s brother dies leaving a wife but no child,
his brother must take the wife
and raise up descendants for his brother.

Now there were seven brothers;
the first married a woman but died childless.
Then the second and the third married her,
and likewise all the seven died childless.
Finally the woman also died.
Now at the resurrection whose wife will that woman be?
For all seven had been married to her.”
Jesus said to them,
“The children of this age marry and remarry;
but those who are deemed worthy to attain to the coming age
and to the resurrection of the dead
neither marry nor are given in marriage.
They can no longer die,
for they are like angels;
and they are the children of God
because they are the ones who will rise.
That the dead will rise
even Moses made known in the passage about the bush,
when he called out ‘Lord, ‘
the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob;
and he is not God of the dead, but of the living,
for to him all are alive.”

[/one_half]

Daily Reading & Meditation

 Sunday (November 6): “All live to him”

Scripture:  Luke 20:27-38

27 There came to him some Sadducees, those who say that there is no resurrection, 28 and they asked him a question, saying, “Teacher, Moses wrote for us that if a man’s brother dies, having a wife but no children, the man must take the wife and raise up children for his brother. 29 Now there were seven brothers; the first took a wife, and died without children; 30 and the second 31 and the third took her, and likewise all seven left no children and died.  32 Afterward the woman also died. 33 In the resurrection, therefore, whose wife will the woman be? For the seven had her as wife.”

34 And Jesus said to them, “The sons of this age marry and are given in marriage; 35 but those who are accounted worthy to attain to that age and to the resurrection from the dead neither marry nor are given in marriage, 36 for they cannot die any more, because they are equal to angels and are sons of God, being sons of the resurrection. 37 But that the dead are raised, even Moses showed, in the passage about the bush, where he calls the Lord the God of Abraham and the God of  Isaac and the God of Jacob. 38 Now he is not God of the dead, but of the living; for all live to him.”

Meditation: Is your life earth-bound or heaven-bound? The Sadducees had one big problem – they could not conceive of heaven beyond what they could see with their naked eyes! Aren’t we often like them? We don’t recognize spiritual realities because we try to make heaven into an earthly image. The Sadducees came to Jesus with a test question to make the resurrection look ridiculous. The Sadducees, unlike the Pharisees, did not believe in immortality, nor in angels or evil spirits. Their religion was literally grounded in an earthly image of heaven.

The Scriptures give witness – we will rise again to immortal life
Jesus retorts by dealing with the fact of the resurrection. The scriptures give proof of it. In Exodus 3:6, when God manifests his presence to Moses in the burning bush, the Lord tells him that he is the God of Abraham, Isaac, and Jacob. He shows that the patriarchs who died hundreds of years previously were still alive in God. Jesus defeats their arguments by showing that God is a living God of a living people. God was the friend of Abraham, Isaac, and Jacob when they lived. That friendship could not cease with death. As Psalm 73:23-24 states: “I am continually with you; you hold my right hand. You guide me with your counsel, and afterward you will receive me to glory.” 

The ultimate proof of the resurrection is the Lord Jesus and his victory over death when he rose from the tomb. Before Jesus raised Lazarus from the dead, he exclaimed:  “I am the resurrection and the life; he who believes in me, though he die, yet shall he live, and whoever lives and believes in me shall never die.  Do you believe this?” (John 11:25). Jesus asks us the same question. Do you believe in the resurrection and in the promise of eternal life with God?

Jesus came to restore Paradise and everlasting life for us
The Holy Spirit reveals to us the eternal truths of God’s unending love and the life he desires to share with us for all eternity. Paul the Apostle, quoting from the prophet Isaiah (Isaiah 64:4; 65:17) states: “What no eye has seen, nor ear heard, nor the heart of man conceived, what God has prepared for those who love him,” God has revealed to us through the Spirit (1 Corinthians 2:9-10). The promise of paradise – heavenly bliss and unending life with an all-loving God – is beyond human reckoning. We have only begun to taste the first-fruits! Do you live now in the joy and hope of the life of the age to come?

“May the Lord Jesus put his hands on our eyes also, for then we too shall begin to look not at what is seen but at what is not seen. May he open the eyes that are concerned not with the present but with what is yet to come, may he unseal the heart’s vision, that we may gaze on God in the Spirit, through the same Lord, Jesus Christ, whose glory and power will endure throughout the unending succession of ages.” (Prayer of Origen, 185-254 AD)

Psalm 17:1,6-9,15

1 Hear a just cause, O LORD; attend to my cry! Give ear to my prayer from lips free of deceit!
6 I call upon you, for you will answer me, O God; incline your ear to me, hear my words.
7 Wondrously show your mercies, O savior of those who seek refuge from their adversaries at your right hand.
8 Keep me as the apple of the eye; hide me in the shadow of your wings,
9 from the wicked who despoil me, my deadly enemies who surround me.
15 As for me, I shall behold your face in righteousness; when I awake, I shall be satisfied with beholding your form.

Daily Quote from the early church fathers: Jesus cites Moses to affirm the resurrection, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)

“The Savior also demonstrated the great ignorance of the Sadducees by bringing forward their own leader Moses, who was clearly acquainted with the resurrection of the dead. He set God before us saying in the bush, ‘I am the God of Abraham, and the God of Isaac and the God of Jacob’ (Exodus 3:6). Of whom is he God, if, according to their argument, these have ceased to live? He is the God of the living. They certainly will rise when his almighty right hand brings them and all that are on the earth there. For people not to believe that this will happen is worthy perhaps of the ignorance of the Sadducees, but it is altogether unworthy of those who love Christ. We believe in him who says, ‘I am the resurrection and the life’ (John 11:25). He will raise the dead suddenly, in the twinkling of an eye, and at the last trumpet. It shall sound, the dead in Christ shall rise incorruptible, and we shall be changed (1 Corinthians 15:52). For Christ our common Savior will transfer us into incorruption, glory and to an incorruptible life.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 136)