CÓ MỘT NGƯỜI TÊN DA-KÊU… Sau khi vào Giê-ri-khô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy. Và kìa có một người tên là Da-kêu… (Lc 19,1-2)
Suy niệm: Từ xa xưa cho tới thời Chúa Giê-su, Giê-ri-khô vẫn luôn là một thành phố lớn, nhờ vị trí nằm trên tuyến giao thông huyết mạch từ Giê-ru-sa-lem đi qua đồng bằng sông Gio-đan trù phú, nối với vùng bên kia sông, nơi tập trung mọi con đường buôn bán của toàn thế giới cận đông thời ấy. Giê-ri-khô, thành phố giàu có, buôn bán sầm uất mà sử gia Joseph Flavius mô tả là “mập béo nhất miền Pa-lét-tin”. Chúa Giê-su đang đi ngang đó, giữa một đám đông cuồng nhiệt xô bồ. Thế mà Chúa vẫn biết đấy! Chúa biết “có một người tên là Da-kêu”, đang vắt vẻo trên một cành cây chờ Ngài đi ngang qua, chỉ để nhìn thấy Ngài một chút xíu… Ngài đã gọi đúng tên ông, và còn lưu lại nhà ông nữa chứ. Thế là Ngài đã tìm lại được những gì đã mất.
Mời Bạn: Ngày nay, tình trạng đô thị hoá đang nở rộ với tốc độ phi mã. Đồng ruộng trước đây, nay trở thành phố xá. Càng ngày sẽ càng hiếm cảnh “nhà nàng ở cạnh nhà tôi; cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn”! Thay vào đó là những ngôi nhà kín cổng cao tường. Ngay trong các chung cư, từ căn hộ này sang căn hộ kia có khi là cả một thế giới khác biệt. Da-kêu đại diện cho những người đang bị chìm mất trong khung cảnh đô thị ngày nay: những người đi học xa, những người ở quê nhập cư lên thành phố làm việc… Bạn có nhận ra họ không? Họ cần được nhận biết, cảm thông, hội nhập…
Sống Lời Chúa: Bạn có người quen lên thành phố làm việc? Bên cạnh bạn có người láng giềng ở quê mới lên? Bạn làm một việc gì đó tốt đẹp cho họ đi chứ.
Cầu nguyện: Đọc một kinh Lạy Cha cầu nguyện cho những người nhập cư.
Chúa Nhật 31 Thường Niên – Năm C
BÀI ĐỌC I: Kn 11, 23 – 12, 2 (Hl 11, 22 – 12, 1)
“Chúa thương xót mọi loài, vì Chúa yêu thương mọi tạo vật”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Lạy Chúa, trước mặt Chúa, cả vũ trụ ví như hạt gạo trên đĩa cân, và như hạt sương sa trên mặt đất trước lúc rạng đông. Nhưng Chúa thương xót mọi loài, vì Chúa có thể tác tạo mọi sự, và nhắm mắt làm ngơ trước tội lỗi loài người để họ ăn năn sám hối. Chúa yêu thương mọi tạo vật, và không ghét bỏ bất cứ vật gì Chúa đã tác thành: vì nếu Chúa ghét bỏ một vật gì, thì Người đâu có tác tạo nó.
Nếu Chúa không ưng, thì làm sao một vật có thể tồn tại được? Hoặc vật gì Chúa không kêu gọi, thì làm sao nó duy trì được? Nhưng Chúa dung thứ hết mọi loài: vì chúng thuộc về Chúa. Lạy Chúa, Chúa yêu thương các linh hồn.
Ôi lạy Chúa, thần trí của Chúa tốt lành và hiền hậu đối với mọi loài là dường nào! Vì thế, lạy Chúa, Chúa từ từ sửa phạt những kẻ lầm lạc, khuyên răn và dạy bảo những kẻ phạm lỗi, để họ từ bỏ tội ác mà tin theo Chúa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 144, 1-2. 8-9. 10-11. 13cd-14
Đáp: Lạy Chúa, lạy Thiên Chúa, con sẽ chúc tụng danh Chúa tới muôn đời (x. c. 1).
1) Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa, con sẽ ca khen Chúa, và con sẽ chúc tụng danh Chúa tới muôn đời. Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa, và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. – Đáp.2) Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa. – Đáp.
3) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài.- Đáp.4) Chúa trung thành trong mọi lời Ngài phán, và thánh thiện trong mọi việc Ngài làm. Chúa nâng đỡ hết thảy những ai sa ngã, và cho mọi kẻ khòm lưng đứng thẳng lên. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: 2 Tx 1, 11 – 2, 2
“Danh Chúa được vinh hiển trong anh em, và anh em được vinh hiển trong Người”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.
Anh em thân mến, chúng tôi hằng cầu nguyện cho anh em: Thiên Chúa chúng ta đoái thương làm cho anh em nên xứng đáng ơn Chúa kêu gọi anh em, và xin Người dùng quyền phép mà kiện toàn những ý định ngay lành do lòng tốt của anh em và công việc của lòng tin anh em, để danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, được vinh hiển trong anh em, và anh em được vinh hiển trong Người, do ân sủng của Thiên Chúa, Chúa chúng ta, và của Chúa Giêsu Kitô.
Anh em thân mến, nhân về ngày trở lại của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, và về sự chúng ta tập họp bên cạnh Người, chúng tôi nài xin anh em chớ vội để mình bị giao động tinh thần, và đừng hoảng sợ bởi có ai nói tiên tri, hoặc bởi lời rao giảng hay bởi thư từ nào được coi như do chúng tôi gởi đến, mà nói như thể ngày Chúa gần đến. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 19, 1-10
“Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó.Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: “Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi”. Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: “Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi”.
Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: “Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn”. Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: “Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất”. Đó là lời Chúa.
[one_half]
Gospel Lk 19: 1-10
At that time, Jesus came to Jericho and intended to pass through the town.
Now a man there named Zacchaeus,
who was a chief tax collector and also a wealthy man,
was seeking to see who Jesus was;
but he could not see him because of the crowd,
for he was short in stature.
So he ran ahead and climbed a sycamore tree in order to see Jesus,
who was about to pass that way.
When he reached the place, Jesus looked up and said,
“Zacchaeus, come down quickly,
for today I must stay at your house.”
And he came down quickly and received him with joy.
When they all saw this, they began to grumble, saying,
“He has gone to stay at the house of a sinner.”
But Zacchaeus stood there and said to the Lord,
“Behold, half of my possessions, Lord, I shall give to the poor,
and if I have extorted anything from anyone
I shall repay it four times over.”
And Jesus said to him,
“Today salvation has come to this house
because this man too is a descendant of Abraham.
For the Son of Man has come to seek
and to save what was lost.”[/one_half]
Daily Reading & Meditation
Sunday (October 30): “Zacchaeus received Jesus joyfully”
Scripture: Luke 19:1-10
1 He entered Jericho and was passing through. 2 And there was a man named Zacchaeus; he was a chief tax collector, and rich. 3 And he sought to see who Jesus was, but could not, on account of the crowd, because he was small of stature. 4 So he ran on ahead and climbed up into a sycamore tree to see him, for he was to pass that way. 5 And when Jesus came to the place, he looked up and said to him, “Zacchaeus, make haste and come down; for I must stay at your house today.” 6 So he made haste and came down, and received him joyfully. 7 And when they saw it they all murmured, “He has gone in to be the guest of a man who is a sinner.” 8 And Zacchaeus stood and said to the Lord, “Behold, Lord, the half of my goods I give to the poor; and if I have defrauded any one of anything, I restore it fourfold.” 9 And Jesus said to him, “Today salvation has come to this house, since he also is a son of Abraham. 10 For the Son of man came to seek and to save the lost.”
Meditation: What would you do if Jesus knocked on your door and said, “I must stay at your home today”? Would you be excited or embarrassed? Jesus often “dropped-in” at unexpected times and he often visited the “uninvited” – the poor, the lame, and even public sinners like Zacchaeus, the tax collector! Tax collectors were despised and treated as outcasts, no doubt because they over-charged people and accumulated great wealth at the expense of others.
Zacchaeus was a chief tax collector and was much hated by all the people. Why would Jesus single him out for the honor of staying at his home? Zacchaeus needed God’s merciful love and forgiveness. In his encounter with Jesus he found more than he imagined possible. He shows the depth of his repentance by deciding to give half of his goods to the poor and to use the other half for making restitution for fraud. Zacchaeus’ testimony included more than words. His change of heart resulted in a change of life, a change that the whole community could experience as genuine.
Faith welcomes Christ in our heart and home
Saint Augustine of Hippo (354-430 AD) urges us to climb the sycamore tree like Zacchaeus that we might see Jesus and embrace his cross for our lives:
Zacchaeus climbed away from the crowd and saw Jesus without the crowd getting in his way. The crowd laughs at the lowly, to people walking the way of humility, who leave the wrongs they suffer in God’s hands and do not insist on getting back at their enemies. The crowd laughs at the lowly and says, ‘You helpless, miserable clod, you cannot even stick up for yourself and get back what is your own.’ The crowd gets in the way and prevents Jesus from being seen. The crowd boasts and crows when it is able to get back what it owns. It blocks the sight of the one who said as he hung on the cross, ‘Father, forgive them, because they do not know what they are doing… He ignored the crowd that was getting in his way. He instead climbed a sycamore tree, a tree of ‘silly fruit.’ As the apostle says, ‘We preach Christ crucified, a stumbling block indeed to the Jews, [now notice the sycamore] but folly to the Gentiles.’ Finally, the wise people of this world laugh at us about the cross of Christ and say, ‘“What sort of minds do you people have, who worship a crucified God?’ What sort of minds do we have? They are certainly not your kind of mind. ‘The wisdom of this world is folly with God.’ No, we do not have your kind of mind. You call our minds foolish. Say what you like, but for our part, let us climb the sycamore tree and see Jesus. The reason you cannot see Jesus is that you are ashamed to climb the sycamore tree.
Let Zacchaeus grasp the sycamore tree, and let the humble person climb the cross. That is little enough, merely to climb it. We must not be ashamed of the cross of Christ, but we must fix it on our foreheads, where the seat of shame is. Above where all our blushes show is the place we must firmly fix that for which we should never blush. As for you, I rather think you make fun of the sycamore, and yet that is what has enabled me to see Jesus. You make fun of the sycamore, because you are just a person, but ‘the foolishness of God is wiser than men.’[Sermon 174.3.]
The Lord Jesus is always ready to make his home with each one of us. Do you make room for him in your heart and in every area of your life?
“Lord Jesus, come and stay with me. Fill my life with your peace, my home with your presence, and my heart with your praise. Help me to show kindness, mercy, and goodness to all, even to those who cause me ill-will or harm.”
Psalm 145:1-2,8-11
1 I will extol you, my God and King, and bless your name for ever and ever.
2 Every day I will bless you, and praise your name for ever and ever.
8 The LORD is gracious and merciful, slow to anger and abounding in steadfast love.
9 The LORD is good to all, and his compassion is over all that he has made.
10 All your works shall give thanks to you, O LORD, and all your saints shall bless you!
11 They shall speak of the glory of your kingdom, and tell of your power,
12 to make known to the sons of men your mighty deeds, and the glorious splendor of your kingdom.
13 Your kingdom is an everlasting kingdom, and your dominion endures throughout all generations. The LORD is faithful in all his words, and gracious in all his deeds.
14 The LORD upholds all who are falling, and raises up all who are bowed down.
Daily Quote from the early church fathers: To see Christ, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)
“Come and let us see what was the method of Zacchaeus’s conversion. He desired to see Jesus and therefore climbed into a sycamore tree, and so a seed of salvation sprouted within him. Christ saw this with the eyes of deity. Looking up, he also saw Zacchaeus with the eyes of humanity, and since it was his purpose for all to be saved, he extends his gentleness to him. To encourage him, he says, ‘Come down quickly.’ Zacchaeus searched to see Christ, but the multitude prevented him, not so much that of the people but of his sins. He was short of stature, not merley in a bodily point of view but also spiritually. He could not see him unless he were raised up from the earth and climbed into the sycamore, by which Christ was about to pass. The story contains a puzzle. In no other way can a person see Christ and believe in him except by climbing up into the sycamore, by making foolish his earthly members of fornication, uncleanness, etc.” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 127)