Suy Niệm – Chúa Nhật 30 Thường Niên C – October 23

Spread the love

ĐỂ ĐƯỢC CHÚA XÓT THƯƠNG  “Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống…” (Lc 18,14)

Suy niệm: Chúng ta không khó để nhận ra những hình thức quảng cáo hiện nay qua những kỷ lục như đòn bánh tét dài nhất hay những tô phở lớn nhất… chỉ là sự khoa trương và thổi phồng sự thật. Nếu quảng cáo là đem đến sự hiểu biết về một sản phẩm, thì đa phần đang thổi phồng giá trị và cả sự lừa dối bằng những hình thức bắt mắt và những mối lợi tưởng dễ dàng. Con người chúng ta thường bị cám dỗ kiêu ngạo và tự mãn bởi những việc mình làm hay công đức mình nghĩ đã lập được. Chúng ta quên mất thân phận thật của chính mình: Thân phận con người nhiều giới hạn, yếu đuối và tội lỗi. Những gì được ban cho là do bởi Tình Yêu, sự thật chúng ta chỉ là tội nhân và cần được lòng thương của Chúa cứu vớt.

Mời Bạn: Kiêu ngạo là một mối tội lớn của con người, đã làm cắt đứt mối tương quan con người với Thiên Chúa là Chủ trong thân phận của một thụ tạo. Chúng ta được mời gọi luôn luôn có thái độ khiêm tốn và thống hối để nhận ra thân phận tội lỗi của mình, để nhờ đó nhận được lòng xót thương của Thiên Chúa. Vì “Lời cầu nguyện trong sự khiêm nhường sẽ nhận được lòng xót thương của Thiên Chúa” (ĐTC Phanxicô).

Sống Lời Chúa: Xét mình để thấy hành vi nào hôm nay mình đã sống khoe khoang, giả hình và kiêu ngạo. Quyết tâm ăn năn dốc lòng chừa, khiêm tốn xin Chúa tha thứ cho lỗi lầm ấy và đến với Bí tích Hòa Giải.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết khiêm tốn để nhận ra mình yếu đuối và tội lỗi. Con có là gì hay làm được gì cũng do bởi Chúa, để con biết mình luôn được yêu thương và sống xứng đáng với tình yêu thương ấy.

CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN – NĂM  C

BÀI ĐỌC I:   Hc 35, 15b-17. 20-22a  (Hl 12-14. 16-18)
“Lời cầu nguyện của người khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây”.
Trích sách Huấn Ca.

Chúa là quan án, Người không xem sao vinh quang loài người. Chúa không vì nể kẻ nghịch với người nghèo khó, và Người nhậm lời kẻ bị áp bức kêu cầu. Người không khinh rẻ kẻ mồ côi khẩn nguyện, cũng không khinh rẻ người goá bụa, khi nó bày tỏ lời than van.
Nỗi hồn đắng cay, của lễ được nhận, và tiếng kêu oan kíp thấu tầng mây. Lời cầu nguyện của kẻ khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây: nó sẽ không yên lòng cho đến khi lời nguyện nó đến nơi, và nó chẳng rút lui cho đến khi Đấng Tối Cao đoái nhìn. Chúa sẽ không trì hoãn, Người sẽ xét đoán những người công chính và sẽ ra lời phán quyết.  Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA:  Tv  33, 2-3. 17-18. 19 và 28
Đáp:  Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe (c. 7a).

1) Tôi chúc tụng Thiên Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Thiên Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.     – Đáp.

2) Thiên Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai. Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ, Người cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo.     – Đáp.

3) Thiên Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát. Thiên Chúa cứu chữa linh hồn tôi tớ của Người, và phàm ai tìm đến nương tựa nơi Người, người đó sẽ không phải đền bồi tội lỗi.     – Đáp.

 

BÀI ĐỌC II:  2 Tm 4, 6-8. 16-18
“Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.

Con thân mến, phần cha, cha đã già yếu, giờ ra đi của cha đã gần rồi. Cha đã chiến đấu trong trận chiến chính nghĩa, đã chạy đến cùng đường và đã giữ vững đức tin. Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha. Và trong ngày đó, Chúa là Đấng phán xét chí công sẽ trao lại cho cha mũ triều thiên ấy; nhưng không phải cho cha mà thôi, mà còn cho những kẻ yêu mến trông đợi Người xuất hiện.

Lần đầu tiên cha đứng ra biện hộ cho cha, thì chẳng ai bênh đỡ cha, trái lại mọi người đều bỏ mặc cha: xin chớ chấp tội họ. Nhưng Chúa đã phù hộ cha và ban sức mạnh cho cha, để nhờ cha mà lời rao giảng được hoàn tất, và tất cả các Dân ngoại được nghe: vậy cha đã thoát khỏi miệng sư tử. Chúa đã giải thoát cha khỏi mọi sự dữ và cứu lấy cha để đưa vào nước Người trên trời. Nguyện chúc Người được vinh quang muôn đời! Amen.
Đó là lời Chúa.

 

ALLELUIA:  Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.

 

PHÚC ÂM:  Lc 18, 9-14
“Người thu thuế ra về được khỏi tội”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những ai hay tự hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi’. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực và nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội’. Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.  Đó là lời Chúa.

 

[one_half]

Gospel Lk 18: 9-14

Jesus addressed this parable

to those who were convinced of their own righteousness

and despised everyone else.

“Two people went up to the temple area to pray;

one was a Pharisee and the other was a tax collector.

The Pharisee took up his position and spoke this prayer to himself,

‘O God, I thank you that I am not like the rest of humanity —

greedy, dishonest, adulterous — or even like this tax collector.

I fast twice a week, and I pay tithes on my whole income.’

But the tax collector stood off at a distance

and would not even raise his eyes to heaven

but beat his breast and prayed,

‘O God, be merciful to me a sinner.’

I tell you, the latter went home justified, not the former;

for whoever exalts himself will be humbled,

and the one who humbles himself will be exalted.”
[/one_half]

Daily Reading & Meditation

Sunday (October 23): “God, be merciful to me a sinner!”Gospel Reading:  Luke 18:9-14

9 He also told this parable to some who trusted in themselves that they were righteous and despised others: 10 “Two men went up into the temple to pray, one a Pharisee and the other a tax collector. 11 The Pharisee stood and prayed thus with himself, `God, I thank you that I am not like other men, extortioners, unjust, adulterers, or even  like this tax collector. 12 I fast twice a week, I give tithes of all that I get.’ 13 But the tax collector, standing far off, would not even lift up his eyes to heaven, but beat his breast, saying, `God, be merciful to me a sinner!’ 14 I tell you, this man went down to his house justified rather than the other; for every one who exalts himself will be humbled, but he who  humbles himself will be exalted.”

Meditation: How can we know if our prayer is pleasing to God or not? The prophet Hosea, who spoke in God’s name, said: “I desire steadfast love and not sacrifice” (Hosea 6:6). The prayers and sacrifices we make to God mean nothing to him if they do not spring from a heart of love for God and for one’s neighbor. How can we expect God to hear our prayers if we do not approach him with humility and with a contrite heart that seeks mercy and forgiveness? We stand in constant need of God’s grace and help. That is why Scripture tells us that “God opposes the proud, but gives grace to the humble” (James 4:6; Proverbs 3:34).God hears the prayer of the humble
Jesus reinforced this warning with a vivid story of two people at prayer. Why did the Lord accept one person’s prayer and reject the other’s prayer? Luke gives us a hint: despising one’s neighbor closes the door to God’s heart. Expressing disdain and contempt for others is more than being mean-minded. It springs from the assumption that one is qualified to sit in the seat of judgment and to publicly shame those who do not conform to our standards and religious practices. Jesus’ story caused offense to the religious-minded Pharisees who regarded “tax collectors” as unworthy of God’s grace and favor. How could Jesus put down a “religious person” and raise up a “public sinner”?

Jesus’ parable speaks about the nature of prayer and our relationship with God. It does this by contrasting two very different attitudes towards prayer. The Pharisee, who represented those who take pride in their religious practices, exalted himself at the expense of others. Absorbed with his own sense of self-satisfaction and self-congratulation, his boastful prayer was centered on his good religious practices rather than on God’s goodness, grace, and pardon. Rather than humbling himself before God and asking for God’s mercy and help, this man praised himself while despising those he thought less worthy. The Pharisee tried to justify himself before God and before those he despised; but only God can justify us. The tax collector, who represented those despised by religious-minded people, humbled himself before God and begged for mercy. His prayer was heard by God because he had true sorrow for his sins. He sought God with humility rather than with pride.

The humble recognize their need for God’s mercy and help
This parable presents both an opportunity and a warning. Pride leads to self-deception and spiritual blindness. True humility helps us to see ourselves as we really are in God’s eyes and it inclines us to seek God’s help and mercy. God dwells with the humble of heart who recognize their own sinfulness and who acknowledge God’s mercy and saving grace. I dwell in the high and holy place, and also with him who is of a contrite and humble spirit (Isaiah 57:15). God cannot hear us if we boast in ourselves and despise others. Do you humbly seek God’s mercy and do you show mercy to others, especially those you find difficult to love and to forgive?

“Lord Jesus, may your love and truth transform my life – my inner thoughts, intentions, and attitudes, and my outward behavior, speech, and actions. Where I lack charity, kindness, and forbearance, help me to embrace your merciful love and to seek the good of my neighbor, even those who cause me ill-favor or offense. May I always love as you have loved and forgive others as you have forgiven.”

Psalm 34:2-3,17-19,22

2 My soul makes its boast in the LORD; let the afflicted hear and be glad.
3 O magnify the LORD with me, and let us exalt his name together!
17 When the righteous cry for help, the LORD hears, and delivers them out of all their troubles.
18 The LORD is near to the brokenhearted, and saves the crushed in spirit.
19 Many are the afflictions of the righteous; but the LORD delivers him out of them all.
22 The LORD redeems the life of his servants; none of those who take refuge in him will be condemned.Daily Quote from the early church fathers: The medicine of repentance, by Augustine of Hippo, 354-430 A.D.

“How useful and necessary a medicine is repentance! People who remember that they are only human will readily understand this. It is written, ‘God resists the proud, but gives grace to the humble’ (1 Peter 5:5, James 4:6, Job 22:29, Proverbs 3:34). The Pharisee was not rejoicing so much in his own clean bill of health as in comparing it with the diseases of others. He came to the doctor. It would have been more worthwhile to inform him by confession of the things that were wrong with himself instead of keeping his wounds secret and having the nerve to crow over the scars of others. It is not surprising that the tax collector went away cured, since he had not been ashamed of showing where he felt pain.” (excerpt from Sermon 351.1)