Suy Niệm – CN 24 Thường Niên – Sept. 11, năm C

Spread the love

CHIÊM NGẮM LÒNG THƯƠNG XÓT    Đức Giê-su nói: “Trên trời ai nấy sẽ vui mừng, vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”(Lc 15,10)

Suy niệm: Trong bối cảnh của Năm Thánh Lòng Thương Xót, ba dụ ngôn của Tin Mừng hôm nay như một chùm ánh sáng làm nổi bật hình ảnh ba chiều của Lòng Thương Xót. 1. Niềm mong ước của Lòng Thương Xót là không để mất một ai trong những tạo vật mà Thiên Chúa đã dựng nên giống hình ảnh Ngài, cho dù nó có nhỏ bé mấy đi nữa. 2. Lòng Thương Xót chứa đựng một quyền năng vô biên thúc đẩy Chúa ra đi tìm kiếm cho bằng được những người tội lỗi, lạc xa tình Chúa để đưa họ trở về với Ngài. 3. Lòng Thương Xót hoá thành Niềm Vui viên mãn khi những người con cái Chúa “đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”

Mời Bạn: Lòng Thương Xót của Chúa tuôn tràn lai láng trên chúng ta để rồi chúng ta lại trao ban lòng thương xót ấy cho anh chị em của mình. Mời bạn chiêm ngắm Đức Ki-tô chịu đóng đinh là “dung nhan Lòng Thương Xót” để mô phỏng, đồng hoá những “nét” thương xót ấy trong tâm hồn của bạn.

Chia sẻ: Tính vô cảm đã tiêm nhiễm vào lối sống Kitô hữu ngày nay như thế nào? Bạn cho một ví dụ chứng minh.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày khắc hoạ vào tâm hồn mình một “nét” thương xót của Đức Ki-tô bằng cách thực hiện ba điều tâm niệm này: – luôn muốn điều tốt đẹp nhất cho tha nhân; – sống bao dung nhẫn nại; – và tha thứ không giới hạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô là gương mặt hữu hình của Chúa Cha vô hình, Đấng biểu lộ quyền năng của Ngài bằng sự tha thứ và lòng thương xót. Xin làm cho chúng con trở thành gương mặt hữu hình của Lòng Thương Xót Chúa trên trái đất này. (theo Kinh Năm Thánh)

 

 

Chúa Nhật 24 Thường Niên

 

BÀI ĐỌC I:  Xh 32, 7-11. 13-14

“Chúa đã nguôi cơn giận, không thực hiện điều dữ mà Người đe doạ phạt dân Người”.
Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ngươi hãy đi xuống; dân mà ngươi dẫn ra khỏi đất Ai-cập đã phạm tội. Chúng đã sớm bỏ đường lối Ta đã chỉ dạy cho chúng, chúng đã đúc tượng bò con và sấp mình thờ lạy nó; chúng đã dâng lên nó của lễ hiến tế và nói rằng: “Hỡi Israel, này là Thiên Chúa ngươi, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập”. Chúa phán cùng Môsê: “Ta thấy rõ dân này là một dân cứng cổ. Ngươi hãy để Ta làm, Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ với chúng và sẽ huỷ diệt chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi trở nên tổ phụ một dân tộc vĩ đại”.

Môsê van xin Chúa là Thiên Chúa của ông rằng: “Lạy Chúa, tại sao Chúa nổi cơn thịnh nộ với dân mà Chúa đã dùng quyền lực và cánh tay hùng mạnh đưa ra khỏi đất Ai-cập? Xin Chúa nhớ đến Abraham, Isaac và Israel tôi tớ Chúa, vì chính Chúa đã thề hứa rằng: “Ta sẽ làm cho con cháu các ngươi sinh sản ra nhiều như sao trên trời. Ta sẽ ban cho con cháu các ngươi toàn cõi xứ này như lời Ta đã hứa, và các ngươi sẽ chiếm hữu xứ này mãi mãi”. Chúa đã nguôi cơn giận, không thực hiện điều dữ mà Người đe doạ phạt dân Người.  Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA:  Tv 50, 3-4. 12-13. 17 và 19

Đáp:  Tôi sẽ chỗi dậy và đi về cùng cha tôi (Lc 15, 18).

1)  Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng nhân hậu Chúa, xoá tội con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch lâng tội ác.    – Đáp.

2) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con.    – Đáp.

3) Lạy Chúa, xin mở môi con, miệng con sẽ loan truyền lời ca khen. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát, lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát khiêm cung.    – Đáp.
BÀI ĐỌC II:  1 Tm 1, 12-17

“Đức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian để cứu độ những người tội lỗi”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.

Cha cảm tạ Đấng đã ban sức mạnh cho cha là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, vì Người đã kể cha là người trung tín, khi đặt cha thi hành chức vụ: dù trước kia cha là kẻ nói phạm thượng, bắt đạo và kiêu căng, nhưng cha đã được Thiên Chúa thương xót, vì cha vô tình làm những sự ấy trong lúc cha chưa tin. Nhưng ân sủng của Chúa chúng ta đã tràn lan dồi dào cùng với đức tin và đức mến trong Đức Giêsu Kitô.

Lời nói chân thật và đáng tiếp nhận mọi đàng là: Đức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian này để cứu độ những người tội lỗi, trong số ấy, cha là người thứ nhất. Vì thế, cha được hưởng nhờ ơn thương xót, là Đức Giêsu Kitô tỏ ra tất cả lòng khoan dung trong cha trước hết, để nêu gương cho những ai sẽ tin vào Người hầu được sống đời đời.

Danh dự và vinh quang (xin dâng về) Thiên Chúa độc nhất, hằng sống, vô hình, là Vua muôn đời. Amen!  Đó là lời Chúa.
ALLELUIA:  Ga 14, 23

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. – Alleluia.
PHÚC ÂM:   Lc 15, 1-10    (hoặc 1-32)

“Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: “Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!” Cũng vậy, Tôi bảo các ông: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải.

“Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: ‘Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất’. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải”.Người lại phán rằng: “Người kia có hai con trai. Đứa em đến thưa cha rằng: ‘Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con’. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó muốn hồi tâm lại và tự nhủ: “Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: ‘Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha’. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: ‘Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa’. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: ‘Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy’. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.

“Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: ‘Đó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ’. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: ‘Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn, còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó’.”Nhưng người cha bảo: ‘Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy'”. Đó là lời Chúa.

 

 

[one_half]
Gospel LK 15:1-10

Tax collectors and sinners were all drawing near to listen to Jesus,
but the Pharisees and scribes began to complain, saying,
“This man welcomes sinners and eats with them.”
So to them he addressed this parable.
“What man among you having a hundred sheep and losing one of them
would not leave the ninety-nine in the desert
and go after the lost one until he finds it?
And when he does find it,
he sets it on his shoulders with great joy
and, upon his arrival home,
he calls together his friends and neighbors and says to them,
‘Rejoice with me because I have found my lost sheep.’
I tell you, in just the same way
there will be more joy in heaven over one sinner who repents
than over ninety-nine righteous people
who have no need of repentance.

“Or what woman having ten coins and losing one
would not light a lamp and sweep the house,
searching carefully until she finds it?
And when she does find it,
she calls together her friends and neighbors
and says to them,
‘Rejoice with me because I have found the coin that I lost.’
In just the same way, I tell you,
there will be rejoicing among the angels of God
over one sinner who repents.”[/one_half]

 

Daily Reading & Meditation

Sunday (September 11): “Your brother was lost and is found”Scripture: Luke 15:1-32

1 Now the tax collectors and sinners were all drawing near to hear him.2 And the Pharisees and the scribes murmured, saying, “This man receives sinners and eats with them.” 3 So he told them this parable: 4 “What man of you, having a hundred sheep, if he has lost one of them, does not leave the ninety-nine in the wilderness, and go after the one which is lost, until he finds it? 5 And when he has found it, he lays it on his shoulders, rejoicing. 6 And when he comes home, he calls together his friends and his neighbors, saying to them, `Rejoice with me, for I have found my sheep which was lost.’ 7 Just so, I tell you, there will be more joy in heaven over one sinner who repents than over ninety-nine righteous persons who need no repentance. 8 “Or what woman, having ten silver coins, if she loses one coin, does not light a lamp and sweep the house and seek diligently until she finds it? 9 And when she has found it, she calls together her friends and neighbors, saying, `Rejoice with me, for I have found the coin which I had lost.’ 10 Just so, I tell you, there is joy before the angels of God over one sinner who repents.”11 And he said, “There was a man who had two sons; 12 and the younger of them said to his father, `Father, give me the share of property that falls to  me.’ And he divided his living between them. 13 Not many days later, the younger son gathered all he had and took his journey into a far country, and   there he squandered his property in  loose living. 14 And when he had spent everything, a great famine arose in that country, and he began to be in want. 15 So he went and joined himself to one of the citizens of that country, who sent him into his fields to feed swine. 16 And he would gladly have fed on the pods that the swine ate; and no one gave him anything. 17 But when he came to himself he said, `How many of my father’s hired servants have bread enough and to spare, but I perish here with hunger! 18 I will arise and go to my father, and I will say to him, “Father, I have sinned against heaven and before you; 19 I am no longer worthy to be called your son; treat me as one of your hired servants.”‘ 20 And he arose and came to his father. But while he was yet at a distance, his father saw him and had compassion, and ran and embraced  him and kissed him. 21 And the son said to him, `Father, I have sinned against heaven and before you; I am no longer worthy to be called your son.’ 22 But the father said to his servants, `Bring quickly the best robe, and put it on him; and put a ring on his hand, and shoes on his feet; 23 and bring the fatted calf and kill it, and let us eat and make merry; 24 for this my son was dead, and is alive again; he was lost, and is found.’ And they began to make merry.

25 “Now his elder son was in the field; and as he came and drew near to the house, he heard music and dancing. 26 And he called one of the servants and asked what this meant. 27 And he said to him, `Your brother has come, and your father has killed the fatted calf, because he has received him safe and sound.’ 28 But he was angry and refused to go in. His father came out and entreated him, 29 but he answered his father, `Lo, these many years I have served you, and I never disobeyed your command; yet you never gave me a kid, that I  might make merry with my friends. 30 But when this son of yours came, who has devoured your living with harlots, you killed for him the fatted calf!’ 31 And he said to him, `Son, you are always with me, and all that is mine is yours. 32 It was fitting to make merry and be glad, for this your brother was dead, and is alive; he was lost, and is found.'”

Meditation: If you lost something of great value and importance to you wouldn’t your search for it until you found it? The joy of finding a lost loved one, a precious member of your fold, and your hard earned savings to feed your hungry family are vivid illustrations which Jesus uses to describe what God’s kingdom is like. God does not rejoice in the loss of anyone. He earnestly searches for the lost until they are restored and joyfully united with the whole community of heaven. Jesus told these three parables right after the scribes and Pharisees, expressed dismay with Jesus’ close association with people of bad reputation.

Sinners were drawing near to hear Jesus
Luke in his Gospel account tells us that “tax collectors and sinners were all drawing near to hear Jesus speak” (Luke 15:1). Wealthy tax collectors were despised by the Jews because they often forced the people to pay much more than was due. And sinners, like prostitutes and adulterers, were a scandal to public decency. The scribes and Pharisees took great offense at Jesus because he went out of his way to meet with tax collectors and public sinners and he treated them like they were his friends. The Pharisees had strict regulations to avoid all contact with them, lest they incur ritual defilement. They were not to entrust money to sinners of bad repute, or have any business dealings with them, or trust them with a secret, or entrust orphans to their care, nor accompany them on a journey, nor give their daughter in marriage to any of their sons, nor invite them as guests or be their guests. They were quite shocked to see Jesus speaking with sinners and even going to their homes to eat with them.
Finding and restoring what has been lost
Why were many tax collectors and sinners drawn to Jesus? Jesus offered them forgiveness, mercy, and healing and the promise of full restoration with God the Father and the whole society of heaven – God’s kingdom of righteousness, peace, and joy. When the Pharisees began to question Jesus’ motive and practice of associating with sinners of ill-repute, Jesus responds by giving them a three-fold lesson in the parables of the lost sheep, the lost coin, and the lost son.

What is the point of Jesus’ story about a lost sheep and a lost coin? In Jesus’ time shepherds normally counted their sheep at the end of the day to make sure all were accounted for. Since sheep by their very nature are very social, an isolated sheep can quickly become bewildered and even neurotic, and become easy prey for wolves and lions. The shepherd’s grief and anxiety is turned to joy when he finds the lost sheep and restores it to the fold.

The housewife who lost a coin faced something of an economic disaster, since the value of the coin would be equivalent to her husband’s daily wage. What would she say to her husband when he returned home from work? They were poor and would suffer greatly because of the loss. Her grief and anxiety turn to joy when she finds the coin that she had misplaced.

Restoring the lost to the community of faith
Both the shepherd and the housewife “search until what they have lost is found.” Their perseverance pays off. They both instinctively share their joy with the whole community. The poor are particularly good at sharing in one anothers’ sorrows and joys. What was new in Jesus’ teaching was the insistence that lost sinners must be sought out and not merely mourned for their separation from God and the community of the just. God does not rejoice in the loss of anyone, but desires that all be saved and restored to fellowship with him. That is why the whole community of heaven rejoices when one sinner is found and restored to fellowship with God.  Seekers of the lost are much needed today. Do you persistently pray and seek after those you know who have lost their way to God?

A broken family and grieving father
Jesus told another parable about a Father who loses his son. This parable is a story in three parts. The first part of the story focuses on the restless behavior of the younger son who wants to leave home to get away from his father. He offends his father by demanding that his share of the father’s inheritance be handed over to him right away, rather than waiting for the time appointed for passing on the inheritance after the the father has either passed away or has retired from the management of the family estate.

The second part of the story focuses on the extravagant (and magnanimous) character of the father who loves his younger son very dearly and generously gives his undeserving son whatever he asks for. He yields to his son’s ill-timed request for his share of the family’s wealth. The father must have grieved over his son’s decision to leave him and go off to spend his share of the inheritance while he is still young and ill-prepared to manage such a large sum of money without getting into serious trouble and disaster. Instead of resenting his younger son’s disrespectful behavior and rejection, he maintains unbroken love for his son and longs and searches for any sign of his son’s return.

The third part of the story focuses on the older son who resents both his younger brother for running off with his portion of the inheritance and resents his father’s outrageous generosity and mercy towards the younger son.

The lost son “came to his senses”
Why did the younger son decide to return to his father’s home? Jesus said “he came to his senses” when disaster followed his reversal of fortune and loose living (Luke 15:17). He had lost all of his inheritance on wasted spending, and was barely surviving on what would have been a most shameful job for Jews – feeding swine which Jewish law regarded as unclean and unfit for eating. And to make matters worse, the younger son was now on the point of starvation since famine had struck the land. He was desperate to stay alive and avoid a painful slow death. His only hope was that his father might take pity on him and let him return home, no longer as a worthy son, but as a hired servant instead.

The foolish son who had shamefully disinherited his father, knew he no longer deserved to be treated like a son. But he also knew that his father was generous and merciful. The son who was now a poor beggar wanted to return home to beg his father’s forgiveness. Before the son could reach home, the father who had been searching daily for him, ran to meet him as soon as he recognized his presence on the road leading to his home. And then the father does the unthinkable – he treats his rebellious son, not with cold reserve, hot anger, or just condemnation, but with warm tender affection and tears of joy – and then restores him beyond his wildest dreams.

The father’s extravagant love and mercy
What is the main point or focus of the parable of the lost (prodigal) son? Is it the contrast between an obedient and a disobedient son? Or is it a contrast between  the warm reception given by a generous and forgiving father or the cold and aloof reception given by the eldest son who wanted to have nothing to do with his rebellious brother? Jesus contrasts the father’s merciful love with the eldest son’s harsh rejection of his errant brother and his refusal to join his father in welcoming his brother back home.

While the errant son had wasted his father’s money, his father, nonetheless, maintained unbroken love for his son. The son, while he was away, learned a lot about himself. And he realized that his father had given him love which he had not returned. He had yet to learn about the depth of his father’s love for him. His deep humiliation at finding himself obliged to feed on the husks of pigs and his reflection on all he had lost, led to his repentance and decision to declare himself guilty before his father.  While he hoped for reconciliation with his father, he could not have imagined a full restoration of relationship. The father did not need to speak words of forgiveness to his son; his actions spoke more loudly and clearly! The beautiful robe, the ring, and the festive banquet symbolize the new life – pure, worthy, and joyful – of each and every person who returns to their heavenly Father.The prodigal could not return to the garden of innocence, but he was welcomed and reinstated as a son. The errant son’s dramatic change from grief and guilt to forgiveness and restoration express in picture-language the resurrection from the dead, a rebirth to new abundant life from spiritual death and corruption.

The parable also contrasts mercy and forgiveness with its opposite – an unwillingness to forgive and be reconciled. The father who had been wronged, was forgiving and merciful towards the younger repentant son. But the eldest son, who had not been wronged, was unforgiving and refused to be reconciled with his brother.  His refusal to forgive turns into contempt and pride. And his resentment leads to his isolation and estrangement from the community of forgiven sinners.

In this parable Jesus gives a vivid picture of God and what God is like. God is truly generous, kind, and forgiving towards us. He does not lose hope or give up when we stray from him and his commandments. He searches our hearts to lead us in the way everlasting (Psalm 139:1, 23-24). And he always rejoices in in finding the lost and welcoming them home. Do you know the joy of the heavenly Father who welcomes you home to his kingdom of everlasting righteousness, peace, and joy in the Holy Spirit?

“Lord Jesus, may your light dispel the darkness of sin, deception, and ignorance, so that all who are lost or confused may find their way to the Father’s home and be united with him in a bond of peace and friendship. Transform my heart with your merciful love that I may point many others to the good news of joy and new life which you offer to all who put their trust in you, the Good Shepherd and Savior of the world.”

Psalm 51:1-2,10-11,15,17

1 Have mercy on me, O God, according to your steadfast love;  according to your abundant mercy blot out my transgressions.
2 Wash me thoroughly from my iniquity, and cleanse me from my sin!
10 Create in me a clean heart, O God, and put a new and right spirit within me.
11 Cast me not away from your presence, and take not your holy Spirit from me.
15 O Lord, open my lips, and my mouth shall show forth your praise.
17 The sacrifice acceptable to God is a broken spirit; a broken and contrite heart, O God, you will not despise.

Daily Quote from the early church fathers: The Father redeems his son with a kiss, by Peter Chrysologus (400-450 AD)”‘He fell on his neck and kissed him.’ This is how the father judges and corrects his wayward son and gives him not beatings but kisses. The power of love overlooked the transgressions. The father redeemed the sins of his son by his kiss, and covered them by his embrace, in order not to expose the crimes or humiliate the son. The father so healed the son’s wounds as not to leave a scar or blemish upon him. ‘Blessed are they,’ says Scripture ‘whose iniquities are forgiven, and whose sins are covered’ (Romans 4:7).” (excerpt from SERMON 3)