CHÂN DUNG ĐẤNG VÔ HÌNH Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a. Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem. (Lc 9,29-31)
Suy niệm: Thiên Chúa, Đấng vô hình, trở nên hữu hình nơi dung mạo con người của Đức Kitô, để rồi, theo qui trình ngược lại, dung mạo con người nơi Đức Kitô “đổi khác”: trở nên vinh quang, giống hình ảnh của Thiên Chúa. Muốn phục hồi dung mạo con người thành “hình ảnh của Thiên Chúa”, Chúa Kitô trải qua “quá trình xử lý ảnh” của thập giá: từ một bé thơ yếu ớt nơi hang bò lừa đến hình ảnh “con chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian”, và cuối cùng xuất hiện thật khốn cùng dưới hình hài của một tội nhân “không còn hình tượng người ta nữa”, một người bị bỏ rơi trên thập giá, trái tim bị đâm thâu. Phải trải qua tất cả những giai đoạn đó, chân dung con người nơi Đức Ki-tô mới được “hiển dung” với trọn vẹn vinh quang của Con Thiên Chúa.
Mời Bạn: Chỉ khi nào bạn biết chiêm ngắm chân dung Đức Kitô đau khổ trên thập giá, lúc đó bạn mới có thể thấy được gương mặt vinh hiển của Đức Kitô phục sinh. Và cũng bằng cách kết hợp với Đức Kitô thập giá, bạn mới được “hiển dung” với Ngài và trong Ngài.
Sống Lời Chúa: Trong giờ cầu nguyện, bạn hãy cầm chắc lấy cây thập giá, hay tấm chân dung Đức Giê-su chịu khổ nạn, bạn hãy nhìn ngắm với tất cả niềm say mê, trìu mến và hãy thưa với Chúa: Lạy Chúa Giêsu đáng mến, con say mê chân dung Chúa. Xin Chúa dùng thập giá biến đổi con mỗi ngày một nên giống Chúa hơn. Amen.
CHÚA NHẬT TUẦN 19 TN – C Lc 12,32-48
“SẮP SẴN”
“Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.” (Lc 12,40)
Suy niệm: Khẩu hiệu “Sắp Sẵn” của hướng đạo sinh không chỉ để nhắc nhở họ chuẩn bị hành trang cho một cuộc cắm trại mà còn nhắm rèn luyện một con người biết linh hoạt tháo vát trong mọi tình huống và hơn nữa luôn sẵn sàng phục vụ tha nhân. Người đầy tớ của Thiên Chúa sẵn sàng ở chỗ họ có cặp mắt biết quan sát, cặp mắt được thắp sáng bằng niềm tin và lòng mến để nhận ra người chủ nhân hậu của mình hiện diện nơi những người anh em nhỏ bé với những nhu cầu cần được yêu thương, được chia sẻ và cũng luôn sẵn sàng “xăn tay áo” dấn thân phục vụ.
Mời Bạn: Người ta thường bi thảm hoá “giờ Chúa đến” như là lúc phải nhắm mắt lìa bỏ cõi đời này. Giờ đó trước tiên là khoảnh khắc đầy niềm vui và hạnh phúc khi bạn được mời gọi phục vụ tha nhân. Điều bất ngờ về giờ sau hết của bạn sẽ không còn là bất ngờ nữa khi đời bạn luôn là cuộc đời được “sắp sẵn” để phục vụ. Bạn đã là người “hướng đạo sinh của Đức Ki-tô” luôn “sắp sẵn” để phục vụ chưa?
Sống Lời Chúa: Mỗi cuối ngày bạn đừng quên kiểm điểm: Hôm nay, tôi đã có những thiếu sót gì trong việc phục vụ? Tôi đã phục vụ một cách tận tâm hay đầy miễn cưỡng? Tôi đã bỏ qua những cơ hội phục vụ vì ngại khó, cầu an? Bạn sám hối và xin Chúa ban thêm cho bạn lòng nhiệt tâm và quảng đại.
Cầu nguyện: Nơi nào có nản chí sờn lòng, xin cho con gieo niềm hy vọng. Nơi nào có buồn sầu đau khổ, xin cho con biết đem lại niềm vui. Nơi nào có khó khăn nghèo túng, xin cho con biết chia sẻ cách vui lòng. (theo Th. Phan-xi-cô Át-xi-di)
[one_half] . [/one_half]
Chúa Nhật 19 Thường Niên
BÀI ĐỌC I: Kn 18, 6-9 “Như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng đã làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm. Dân Chúa đã mong đợi sự giải thoát những người công chính và sự tiêu diệt kẻ thù. Vì như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng kêu gọi để làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy.
Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng lên trước bài ca tụng của các tổ phụ. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 32, 1 và 12. 18-19. 20 và 22
Đáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
1) Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa; ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. – Đáp.
2) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Ngài, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Ngài, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn. – Đáp.
3) Linh hồn chúng con mong đợi Chúa, chính Ngài là Đấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: Dt 11, 1-2, 8-19
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Đấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Đấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Đấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Chính trong đức tin mà tất cả những kẻ ấy đã chết trước khi nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ đàng xa, đồng thời thú nhận rằng mình là lữ khách trên mặt đất. Những ai nói những lời như thế, chứng tỏ rằng mình đang đi tìm quê hương. Giá như họ còn nhớ đến quê hương dưới đất mà họ đã lìa bỏ, chắc họ có đủ thời giờ trở về. Nhưng hiện giờ họ ước mong một quê hương hoàn hảo hơn, tức là quê trời. Vì thế, Thiên Chúa không ngại để họ gọi mình là Thiên Chúa của họ, vì Người đã dọn sẵn cho họ một thành trì.
Nhờ đức tin, khi bị thử lòng, Abraham đã dâng Isaac. Ông hiến dâng con một mình, ông là người nhận lãnh lời hứa, là người đã được phán bảo lời này: “Chính nơi Isaac mà có một dòng dõi mang tên ngươi”. Vì ông nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền làm cho kẻ chết sống lại, do đó, ông đã đón nhận con ông như một hình ảnh. Đó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Dt 11, 1-2, 8-12
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Đấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Đấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống: không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 12, 32-48
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”. Đó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Lc 12, 35-40
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”. Đó là lời Chúa.
[one_half]
[/one_half]
Gospel LK 12:35-40
Jesus said to his disciples:
“Gird your loins and light your lamps
and be like servants who await their master’s return from a wedding,
ready to open immediately when he comes and knocks.
Blessed are those servants
whom the master finds vigilant on his arrival.
Amen, I say to you, he will gird himself,
have the servants recline at table, and proceed to wait on them.
And should he come in the second or third watch
and find them prepared in this way,
blessed are those servants.
Be sure of this:
if the master of the house had known the hour
when the thief was coming,
he would not have let his house be broken into.
You also must be prepared, for at an hour you do not expect,
the Son of Man will come.”
Daily Reading & Meditation
32 “Fear not, little flock, for it is your Father’s good pleasure to give you the kingdom. 33 Sell your possessions, and give alms; provide yourselves with purses that do not grow old, with a treasure in the heavens that does not fail, where no thief approaches and no moth destroys. 34 For where your treasure is, there will your heart be also.
35 “Let your loins be girded and your lamps burning, 36 and be like men who are waiting for their master to come home from the marriage feast, so that they may open to him at once when he comes and knocks. 37 Blessed are those servants whom the master finds awake when he comes; truly, I say to you, he will gird himself and have them sit at table, and he will come and serve them. 38 If he comes in the second watch, or in the third, and finds them so, blessed are those servants! 39 But know this, that if the householder had known at what hour the thief was coming, he would not have left his house to be broken into. 40 You also must be ready; for the Son of man is coming at an unexpected hour.”
41 Peter said, “Lord, are you telling this parable for us or for all?” 42 And the Lord said, “Who then is the faithful and wise steward, whom his master will set over his household, to give them their portion of food at the proper time? 43 Blessed is that servant whom his master when he comes will find so doing. 44 Truly, I say to you, he will set him over all his possessions. 45 But if that servant says to himself, `My master is delayed in coming,’ and begins to beat the menservants and the maidservants, and to eat and drink and get drunk, 46 the master of that servant will come on a day when he does not expect him and at an hour he does not know, and will punish him, and put him with the unfaithful. 47 And that servant who knew his master’s will, but did not make ready or act according to his will, shall receive a severe beating. 48 But he who did not know, and did what deserved a beating, shall receive a light beating. Every one to whom much is given, of him will much be required; and of him to whom men commit much they will demand the more.
Meditation: What is the greatest joy and treasure we could possibly possess? The Lord Jesus promises that those who seek God and his kingdom first will not be disappointed (Luke 12:32, Matthew 6:33). The Lord Jesus offers us the greatest treasure possible – but we must first seek it and make it our true joy and possession above all else. We naturally want to have and keep whatever we think will bring us happiness, peace, and security. Jesus offers a priceless treasure and source of abundant joy and security that is worth selling all else for.
The priceless exchange and everlasting reward
Jesus tells his followers to not be fearful or anxious about their present lives and future security (Luke 12:32). He urges them to sell their possessions and to give their money to those who need it most – especially those who have nothing to provide for their present needs and welfare (Luke 12:33). This seems to go against our natural instinct to hoard and save for the future. Why would anyone want to sell their possessions and give away their money – unless they wanted to exchange these goods for something far more precious and of greater value than all the money and possessions they could ever hope to acquire in this present life.
Jesus warns that money and possessions will not last and can be taken away at any moment by a thief or by death itself. But there is one treasure which can never be lost or destroyed because it is kept secure by God himself. What is that treasure? It is the Lord himself and his kingdom of righteousness, peace, and joy in the Holy Spirit (Romans 14:17). This treasure is worth far more than anything we could possibly acquire on our own. If you make the Lord your treasure, then you will have in your possession the greatest source of joy and lasting peace and security. The wisdom of Scripture tells us, If the Almighty is your gold and your precious silver, then you will delight yourself in the Almighty, and will turn your face toward God (Job 22:25-26). Do you know the joy and happiness of making God your one and only true treasure and security?
The Lord knocks at our door – will we answer him?
What is the meaning of the parable of the master who returns from a wedding feast to his home in the middle of the night (Luke 12:35-40)? The door to one’s house in the ancient world was usually bolted from the inside, especially at night to keep out thieves and troublemakers. It was not possible to enter from the outside without help from someone inside. Household attendants (domestic servants) who knew their master’s voice were expected to be always vigilant and prepared to unbolt the door and let him in without a moment’s delay. This required an attentive watchfulness and listening ear for any sign of the master’s approach. No distraction, not even sleep, could be allowed to interfere with the preparation for the master’s return. If the servants failed to hear the voice of their master’s return, they literally shut him out since he could not unbolt the door from the outside – only they could open the door from within and allow him to enter. Their failure to welcome and serve the master on his return brought shame and dishonor.
If the Lord Jesus knocked on your door today would you be ready and eager to receive him? He wants us to be prepared for his coming – today, tomorrow, at the hour of our departure from this life (our death), and when he comes again at the end of this present world to to judge all living and dead. The Lord will reward those who have believed in him. The Lord Jesus knocks on the door of our heart each and every day. Do we listen to his word and receive it with trust and joy. The Lord calls to each of us and he says, “Listen! I am standing and knocking at your door. If you hear my voice and open the door, I will come in and we will eat together” (Revelations 3:20). Do you hunger for the Lord and for the treasure of his kingdom?
The Lord comes to reward his faithful servants
Jesus’ parable adds an unexpected reward for those who have patiently and faithfully waited for his return. When the master reaches home from the wedding feast at a late hour of the night, he does the unthinkable for his servants who are present to welcome him. He seats his servants at his own banquet table, and then begins to personally wait on them and serve them with a rich feast of choice food and drink as a reward for their faithfulness to him (Luke 12:37). Jesus’ parable turns the world’s way of thinking upside-down. The master rewards his faithful servants by serving them himself with the best he has to offer – a royal feast fit for a king and his loyal subjects. Are you prepared to feast with the Lord at his banquet table?
Jesus’ parable has an important lesson for each one of us. Just as Jesus was faithful and ready to obey his Father in everything – even to the point of laying down his life on the cross for us, we, too are called to be faithful and obedient to the Lord’s will for our lives. How can we grow in faithfulness and obedience to the Lord? The Lord gives us his Holy Spirit who frees us from pride and fear, so we can hear the Lord and embrace his way of love and faithfulness. If we fail, the Lord will not fail us. He gives strength to the weak and to those who turn to him with trust in his mercy and help. Ask the Lord Jesus to fill you with his Holy Spirit and with a holy desire to seek the Lord and his kingdom first above all else.
“Lord Jesus, you alone are my treasure and the joy of my heart. May there be nothing in this world that holds me back from giving you my all – you are my all, my life and joy now and forever.”
Psalm 40:7-10, 16
6 Sacrifice and offering you do not desire; but you have given me an open ear. Burnt offering and sin offering you have not required.
7 Then I said, “Behold, I come; in the roll of the book it is written of me;
8 I delight to do your will, O my God; your law is within my heart.”
9 I have told the glad news of deliverance in the great congregation; Behold, I have not restrained my lips, as you know, O LORD.
10 I have not hid your saving help within my heart, I have spoken of your faithfulness and your salvation; I have not concealed your steadfast love and your faithfulness from the great congregation.
16 But may all who seek you rejoice and be glad in you; may those who love your salvation say continually, “Great is the LORD!”
Daily Quote from the early church fathers: The true meaning of ‘loins girded and lamps burning’, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)
“The girding of our loins (Luke 12:25) signifies the readiness of the mind to work hard in every thing praiseworthy. Those who apply themselves to bodily labors and are engaged in strenuous toil have their loins girded. The lamp apparently represents the wakefulness of the mind and intellectual cheerfulness. We say that the human mind is awake when it repels any tendency to slumber off into that carelessness that often is the means of bringing it into subjection to every kind of wickedness. When sunk in stupor, the heavenly light within the mind is liable to be endangered, or even already is in danger from a violent and impetuous blast of wind. Christ commands us to be awake. To this, his disciple also arouses us by saying, ‘Be awake. Be watchful’ (1 Peter 5:8). Further on, the very wise Paul also says, ‘Awake, O sleeper, and arise from the dead: and Christ shall give you light’ (Ephesians 5:14).” (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 92)