Suy Niệm – Chúa Nhật 12 Thường Niên – June 20 – Năm B

Spread the love

Suy Niệm:   Sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả – Làm chứng cho ánh sáng

   Gioan hỡi, Ngài là Môsê mới, bởi Ngài đã thấy Chúa, không phải bằng hình tượng, nhưng trong ánh rạng ngời. Gioan hỡi, Ngài là Giôsuê mới, Ngài đã chẳng qua sông Giođan, từ bờ này sang bên bờ nọ, nhưng vói nước sông Giođan, Ngài đã đưa nhân loại từ thế giới này sang một thế giói khác. Gioan hỡi, Ngài là Samuel mới, Ngài đã chẳng xức dầu cho Đavid làm vua, nhưng Ngài đã làm phép rửa cho Con Vua Đavid. Gioan hỡi, Ngài là Đavid mới, Ngài chẳng bị truy bắt bởi hôn quân Saun, nhưng lại bị Hêrôđê sai giết. Gioan hỡi, Ngài là Êlia mói, được nuôi trong hoang địa, không phải bởi bánh mì do quạ đen mang tới, nhưng bởi châu chấu với mật ông do Thiên Chúa ban cho. Gioan hỡi, Ngài là Isaia mới, Ngài đã chẳng nói rằng: “Này đây một trinh nữ, sẽ thụ thai và sinh hạ”, nhưng Ngài đã công bố ngay trước mặt toàn dân: “Này đây người trinh nữ đã sinh hạ Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian.” Gioan hôi, người được Thiên Chúa chọn, Ngài thật là diễm phúc, vì Ngài đã đặt tay trên Vị Thầy Chí Thánh, và Ngài đã nắm giữ ngọn lửa mà ánh sáng chói chang khiến cả các thiên thần cũng rùng mình run sợ! Ngài chính là sao mai, soi đường cho nhân gian, thấy ban mai đích thực.

.

Cầu Nguyện: Lạy Chúa Giêsu là Chúa Con là Đức Chúa Trời, xin cho con biết tin tưởng nơi Ngài.

 Chúa Nhật  12 Thường Niên – Năm B

[one_half].
Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả

Lễ Vọng:       Bài Ðọc I: Gr 1, 4-10

“Trước khi tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Trước khi tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta đã hiến thánh ngươi, Ta đã đặt ngươi làm tiên tri cho các dân tộc”. Và tôi đã thưa lại: “A, a, a, lạy Chúa là Thiên Chúa, con đâu có biết ăn nói, vì con còn con nít”.

Nhưng Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi đừng nói: “Con là con nít”, vì ngươi sẽ đi đến với những kẻ Ta sẽ sai ngươi đi, ngươi sẽ nói mọi điều Ta sẽ truyền dạy ngươi nói. Ngươi đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để bảo vệ ngươi”. Chúa phán như thế.

Và Chúa giơ tay sờ miệng tôi mà nói với tôi rằng: “Ðây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. Ðây hôm nay Ta ban quyền cho ngươi trên các dân tộc và trên các vương quốc, để ngươi lật đổ và đập phá, phân tán và tiêu diệt, xây dựng và vun trồng”.  Ðó là lời Chúa. 

 Ðáp Ca: Tv 70, 1-2. 3-4a. 5-6ab. 15 và 17

Ðáp: Từ trong thai mẫu, Chúa là Ðấng bảo vệ con (c. 6b).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con tìm đến nương nhờ Ngài, xin đừng để con tủi hổ muôn đời. Theo đức công minh Chúa, xin cứu nguy và giải thoát con; xin ghé tai về bên con và giải cứu. – Ðáp.

2) Xin trở nên thạch động để con dung thân, và chiến luỹ vững bền hầu cứu độ con: vì Chúa là Ðá tảng, là chiến luỹ của con. Lạy Chúa con, xin cứu con khỏi tay đứa ác. – Ðáp.

3) Bởi Ngài là Ðấng con mong đợi, thân lạy Chúa; lạy Chúa, Ngài là hy vọng của con từ hồi thanh xuân. Ngay từ trong bụng mẹ, con đã nép mình vào Chúa; từ trong thai mẫu con, Chúa là Ðấng bảo vệ con; con đã luôn luôn trông cậy vào Chúa. – Ðáp.

4) Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa công minh, và suốt ngày kể ra ơn Ngài giúp đỡ, thực con không sao mà kể cho cùng. Lạy Chúa, Chúa đã dạy con từ hồi niên thiếu, và tới bây giờ con còn kể những sự lạ của Ngài. – Ðáp.

 Bài Ðọc II: 1 Pr 1, 8-12  “Chính ơn cứu rỗi này là đối tượng các tiên tri đã nghiên cứu và tìm hiểu”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.

Anh em thân mến, anh em yêu mến Chúa Giêsu Kitô, dù không thấy Người, và anh em tin Ngài, dù bây giờ anh em cũng không thấy Người, bởi anh em tin, anh em sẽ được vui mừng vinh quang khôn tả, vì chắc rằng anh em đạt tới cứu cánh của đức tin là phần rỗi linh hồn.

Chính ơn cứu rỗi này là đối tượng các tiên tri đã nghiên cứu và tìm hiểu, khi các ngài tiên báo về ân sủng dành cho anh em: các ngài đã tìm xem coi trong thời gian nào, hoặc hoàn cảnh nào Thần Trí của Ðức Kitô chỉ cho các ngài biết phải tiên báo những khổ nạn và những vinh quang kế tiếp dành cho Ðức Kitô. Các ngài được mạc khải cho biết rằng các ngài không phải phục vụ chính mình, mà là cho anh em, trong những gì đã được loan truyền cho anh em hiện nay, do những kẻ rao giảng Tin Mừng với sự trợ giúp của Thánh Thần từ trời được sai xuống, Ðấng mà các thiên thần cũng ước ao nghiêng mình chiêm bái.  Ðó là lời Chúa. 

 Alleluia: Ga 1, 7; Lc 1, 17

Alleluia, alleluia! – Ông đến để chứng minh về sự sáng; để chuẩn bị cho Chúa một dân tộc hoàn hảo. – Alleluia. 

 Phúc Âm: Lc 1, 5-17   “Vợ ngươi sẽ sinh hạ cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên con trẻ là Gioan”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Dacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabéth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già.

Xảy ra khi Giacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế, ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương, đang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ thiên thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Giacaria thấy vậy thì hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông.

Nhưng thiên thần nói với ông rằng: “Dacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ sinh hạ cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên con trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng, vì việc con trẻ sinh ra. Vì trẻ này sẽ nên cao trọng trước mặt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men; sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ này sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Êlia, để đổi lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngỗ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị sẵn sàng”.  Ðó là lời Chúa.

Lễ Chính Ngày

BÀI ĐỌC I:   Is 49, 1-6 

“Đây Ta làm cho con nên ánh sáng các dân tộc”.

Trích sách Tiên tri Isaia. 

Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây; hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: Chúa đã kêu gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, đã nhớ đến tôi khi tôi còn ở trong bụng mẹ. Người đã làm cho miệng tôi nên như lưỡi gươm sắc bén, đã bảo vệ tôi dưới cánh tay Người, đã làm cho tôi nên như mũi tên nhọn, và đã ẩn giấu tôi trong ống đựng tên. Và Người đã phán cùng tôi: “Hỡi Israel, ngươi là tôi tớ Ta, vì Ta sẽ được vinh hiển nơi ngươi”. Và tôi thưa: “Tôi đã vất vả mất công vô cớ, tôi đã phí sức vô ích; nhưng công lý của tôi ở nơi Chúa, và phần thưởng của tôi ở nơi Thiên Chúa”. 

Và bây giờ Chúa là Đấng đã tác tạo tôi thành tôi tớ Người, khi tôi còn trong lòng mẹ, để đem Giacóp về cho Người và quy tụ Israel chung quanh Người, tôi được vinh hiển trước mặt Chúa và Thiên Chúa là sức mạnh tôi, Người đã phán: “Con là tôi tớ Ta, để tái lập các chi họ Giacóp, để dẫn đưa các người Israel sống sót trở về; này đây Ta làm cho con nên ánh sáng các dân tộc, để con trở thành ơn cứu độ Ta đã ban cho đến tận bờ cõi trái đất”.  Đó là lời Chúa. 

 ĐÁP CA:  Tv 138, 1-3. 13-14ab. 14c-15

Đáp: Con ca ngợi Chúa, vì con được tạo thành cách lạ lùng (c. 14a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, Chúa đã thử con và đã nhận biết con: Chúa nhận biết con khi con ngồi và khi con chỗi dậy. Từ lâu, Chúa đã hiểu biết các tư tưởng của con: Chúa thấu suốt đường lối của con rồi.    – Đáp.

2) Tâm can con thuộc quyền sở hữu của Chúa; Chúa đã nhận lãnh con từ khi con còn trong lòng mẹ. Con ca ngợi Chúa vì con được tạo thành cách lạ lùng; các việc Chúa làm thật là kỳ diệu.    – Đáp.

3) Chúa đã am tường linh hồn con; các xương con không giấu kín trước mặt Chúa, lúc con được tạo thành cách âm thầm, khi con được dệt trong lòng đất.    – Đáp. 

BÀI ĐỌC II:   Cv 13, 22-26   “Gioan rao giảng việc Chúa Kitô sắp đến”.

Trích sách Tông đồ Công vụ. 

Trong những ngày ấy, Phaolô nói: “Chúa đã đặt Đavít lên làm vua dân Người, để chứng nhận điều đó, chính Người đã phán: Ta đã gặp được Đavít con của Giêsê, người vừa ý Ta, người sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta”. Bởi dòng dõi Đavít, theo lời hứa, Thiên Chúa ban cho Israel Đức Giêsu làm Đấng Cứu Độ, Đấng mà Gioan đã báo trước, khi người đến rao giảng phép rửa thống hối cho toàn dân Israel. Khi Gioan hoàn tất hành trình, ngài tuyên bố: “Tôi không phải là người mà anh em lầm tưởng; nhưng đây, Người sẽ đến sau tôi mà tôi không đáng cởi dây giày dưới chân Người”.   Đó là lời Chúa. 

 ALLELUIA:  Lc 1, 76

Alleluia, alleluia! – Hỡi con trẻ, con sẽ được gọi là tiên tri của Đấng Tối Cao: con sẽ đi trước mặt Chúa để dọn đường cho Người. – Alleluia. 

 PHÚC ÂM:  Lc 1, 57-66. 80   “Nó sẽ gọi tên là Gioan”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. 

Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. 

Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.  Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel.  

Đó là lời Chúa.[/one_half]

[one_half]

Gospel Mk 4, 35-40

On that day, as evening drew on, Jesus said to his disciples:
“Let us cross to the other side.”
Leaving the crowd, they took Jesus with them in the boat just as he was.
And other boats were with him.
A violent squall came up and waves were breaking over the boat,
so that it was already filling up.
Jesus was in the stern, asleep on a cushion.
They woke him and said to him,
“Teacher, do you not care that we are perishing?”
He woke up,
rebuked the wind, and said to the sea, “Quiet! Be still!”
The wind ceased and there was great calm.
Then he asked them, “Why are you terrified?
Do you not yet have faith?”
They were filled with great awe and said to one another,
“Who then is this whom even wind and sea obey?”

Daily Reading & Meditation

Sunday ((June 20):The hand of the Lord was with him
Scripture: Luke 1:57-66,80  (alternate reading: Luke 1:5-17)

57 Now the time came for Elizabeth to be delivered, and she gave birth to a son. 58 And her neighbors and kinsfolk heard that the Lord had shown great mercy to her, and they rejoiced with her. 59 And on the eighth day they came to circumcise the child; and they would have named him Zechariah after his father, 60 but his mother said, “Not so; he shall be called John.” 61 And they said to her, “None of your kindred is called by this name.” 62 And they made signs to his father, inquiring what he would have him called. 63 And he asked for a writing tablet, and wrote, “His name is John.” And they all marveled. 64 And immediately his mouth was opened and his tongue loosed, and he spoke, blessing God. 65 And fear came on all their neighbors. And all these things were talked about through all the hill country of Judea; 66 and all who heard them laid them up in their hearts, saying, “What then will this child be?” For the hand of the Lord was with him. 80 And the child grew and became strong in spirit, and he was in the wilderness till the day of his manifestation to Israel.

Meditation: Birthdays are a special time to remember and give thanks for the blessings that have come our way. Are you grateful for the ways that God has worked in your life, even from your birth? In many churches of the East and West the birth of John the Baptist is remembered on this day. The friends of Zechariah and Elizabeth marveled at the wonderful way in which God blessed them with a child. This child was destined by God for an important mission. The last verses in the last book of the Old Testament, taken from the prophet Malachi, speak of the Lord’s messenger, the prophet Elijah who will return to “turn the hearts of fathers to their children and the hearts of children to their fathers” (Malachi 4:6).

Birth and mission of John the Baptist 
We see the beginning of the fulfillment of this word when the Angel Gabriel announced to Zechariah the marvelous birth and mission of John the Baptist (Luke 1:17). When this newly born child was about to be named, as customary on the eighth day, his relatives quibbled over what name to give him. (Don’t relatives today often do the same when the time comes for naming a newborn?) This child, however has been named from above! And Elizabeth is firm in her faith and determined to see that God be glorified through this child. The name John means “the Lord is gracious”. In the birth of John and in the birth of Jesus the Messiah we see the grace of God breaking forth into a world broken by sin and without hope. John’s miraculous birth shows the mercy and favor of God in preparing his people for the coming of their Lord and Savior, Jesus Christ.

John the Baptist’s life was fueled by one burning passion – to point others to Jesus Christ and to the coming of God’s kingdom. Scripture tells us that John was filled with the Holy Spirit even from his mother’s womb (Luke 1:15, 41) by Christ himself, whom Mary had just conceived by the Holy Spirit. When Mary visited her cousin Elizabeth, John leapt in the womb of Elizabeth as they were filled with the Holy Spirit (Luke 1:41). The fire of the Spirit dwelt in John and made him the forerunner of the coming Messiah. John was led by the Spirit into the wilderness prior to his ministry where he was tested and grew in the word of God. John’s clothing was reminiscent of the prophet Elijah (see Kings 1:8).

John broke the prophetic silence of the previous centuries when he began to speak the word of God to the people of Israel. His message was similar to the message of the Old Testament prophets who chided the people of God for their unfaithfulness and who tried to awaken true repentance in them. Among a people unconcerned with the things of God, it was his work to awaken their interest, unsettle them from their complacency, and arouse in them enough good will to recognize and receive Christ when he came.

God’s gracious gift to us 
What is the significance of John the Baptist and his message for our lives? When God acts to save us he graciously fills us with his Holy Spirit and makes our faith come “alive” to his promises. Each and every day the Lord is ready to renew us in faith, hope, and love. Like John the Baptist, the Lord invites each of us to make our life a free-will offering to God. God wants to fill us with his glory all the days of our lives, from birth through death. Renew the offering of your life to God and give him thanks for his mercy and favor towards you.

“Lord Jesus, you bring hope and salvation to a world lost in sin, despair, and suffering. Let your grace refresh and restore your people today in the hope and joy of your great victory over sin and death.”

Psalm 139:1-3,13-15

1 O LORD, you have searched me and known me!
2 You know when I sit down and when I rise up; you discern my thoughts from afar.
3 You search out my path and my lying down, and are acquainted with all my ways.
13 For you formed my inward parts, you knit me together in my mother’s womb.
14 I praise you, for you are awesome and wonderful. Wonderful are your works!  You know me right well;
15 my frame was not hidden from you, when I was being made in secret, intricately wrought in the depths of the earth.

Daily Quote from the early church fathers: Parallels between John and Jesus, by Ephrem the Syrian (306-373 AD)

“The elderly Elizabeth gave birth to the last of the prophets, and Mary, a young girl, to the Lord of the angels. The daughter of Aaron gave birth to the voice in the desert (Isaiah 63:9), but the daughter of David to the strong God of the earth. The barren one gave birth to him who remits sins, but the Virgin gave birth to him who takes them away (John 1:29). Elizabeth gave birth to him who reconciled people through repentance, but Mary gave birth to him who purified the lands of uncleanness. The elder one lit a lamp in the house of Jacob, his father, for this lamp itself was John (John 5:35), while the younger one lit the Sun of Justice (Malachi 4:2) for all the nations. The angel announced to Zechariah, so that the slain one would proclaim the crucified one and that the hated one would proclaim the envied one. He who was to baptize with water would proclaim him who would baptize with fire and with the Holy Spirit (Matthew 3:11). The light, which was not obscure, would proclaim the Sun of Justice. The one filled with the Spirit would proclaim concerning him who gives the Spirit. The priest calling with the trumpet would proclaim concerning the one who is to come at the sound of the trumpet at the end. The voice would proclaim concerning the Word, and the one who saw the dove would proclaim concerning him upon whom the dove rested, like the lightning before the thunder.” (excerpt from COMMENTARY ON TATIAN’S DIATESSARON 1.31)[/one_half]