Suy Niệm – CN 15 Thường Niên C – July 10

Spread the love

HÃY ĐI VÀ LÀM NHƯ CHÚA  “Theo ông, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp?” Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Chúa Giê-su bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.” (Lc 10,36-37)

Suy niệm: Thương mến tha nhân đôi lúc đòi chúng ta một sự mạo hiểm. Trong câu chuyện Chúa Giê-su kể hôm nay, vị tư tế và thầy trợ tế không dám đến gần nạn nhân, vì sợ mắc nhơ uế theo Luật cấm sờ chạm vào một người ngoài Do Thái. Nhưng một người Sa-ma-ri mạo hiểm, đến cạnh nạn nhân, chăm sóc và chấp nhận mọi liên lụy. Tâm lòng của người Sa-ma-ri mở ra, không vô cảm hay lạnh lùng, nhưng chạm đến vết thương ngoài da thịt lẫn vết thương tâm hồn của nạn nhân bằng hành động cụ thể chữa lành cho nạn nhân. Từ thời các giáo phụ, người Sa-ma-ri nhân hậu được hiểu là hình ảnh của Chúa Giê-su. Thánh Clê-men-tê đã viết: “Ai thương xót chúng ta hơn Chúa Giê-su?” Đấng với lòng thương cảm sâu xa có khả năng cúi xuống đỡ nâng và đổ dầu bí tích chăm sóc tội nhân, Đấng như người Sa-ma-ri nhân hậu rời nhà trọ và sẽ trở lại thanh toán vào ngày cánh chung cho những ai chăm sóc anh chị em mình.

Mời Bạn: Bạn có dám để mắt, để tâm lòng và rộng tay chấp nhận liên lụy giúp đỡ anh chị em vùng biển Hà Tĩnh, Quảng Bình, những người đang phải chịu khốn khổ vì mong có bữa cơm, nhất là bữa cơm sạch chưa?

Sống Lời Chúa: Tâm niệm lời Chúa: “Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thương anh chị em con đang phải khốn khổ. Xin cho con biết rộng tay và rộng lòng khi nghĩ đến anh chị em con, với những hành động cụ thể của lòng thương xót. 

 

 

Chúa Nhật Tuần XV Mùa Thường Niên Năm

BÀI ĐỌC I:  Đnl 30, 10-14

“Lời ở sát bên các ngươi, để các ngươi thực thi”.
Trích sách Đệ Nhị Luật.

Môsê nói cùng dân chúng rằng: “Nếu các ngươi nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, hãy tuân giữ các giới răn và huấn thị của Người đã được ghi chép trong sách Luật này, hãy trở về cùng Chúa là Thiên Chúa các ngươi hết lòng và hết linh hồn các ngươi. Thánh chỉ ta truyền cho các ngươi hôm nay không quá khó khăn cũng không quá sức các ngươi. Nó không phải ở đâu trên trời, để các ngươi có thể nói: ‘Ai trong chúng tôi có thể lên trời mang luật xuống giảng cho chúng tôi nghe để chúng tôi thực hành được?’ Nó cũng không phải ở bên kia biển, để các ngươi viện lẽ nói rằng: ‘Ai trong chúng tôi có thể vượt biển, và mang nó về cho chúng tôi, để chúng tôi được nghe và thực hành điều đã truyền dạy?’ Nhưng lời ở sát bên các ngươi, nơi miệng các ngươi, trong lòng các ngươi, để các ngươi thực thi”.  Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA: Tv 68, 14 và 17. 30-31. 33-34. 36ab và 37

Đáp:     Các bạn khiêm cung, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh (c. 33).

1)        Lạy Chúa, con dâng lời nguyện cầu lên Chúa, ôi Thiên Chúa, đây là lúc biểu lộ tình thương. Xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, theo ơn phù trợ trung thành của Chúa. Lạy Chúa, xin nhậm lời con vì lòng khoan nhân trắc ẩn, theo lượng cả đức từ bi, xin nhìn đến tấm thân con.
2)        Phần con, con đau khổ cơ hàn, lạy Chúa, xin gia ân phù trợ bảo toàn thân con. Con sẽ xướng bài ca ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng Ngài với bài tri ân.
3)        Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ và không chê bỏ con dân của Người bị bắt cầm tù.
4)        Vì Thiên Chúa sẽ cứu độ Sion, Người sẽ tái thiết thành trì của Giuđa, con cháu của bầy tôi Chúa sẽ thừa hưởng đất này, và tại đây những người yêu danh Chúa sẽ định cư.

BÀI ĐỌC II:  Cl  1, 15-20

“Mọi vật đã được tạo thành nhờ Người và trong Người”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

Đức Giêsu Kitô là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử mọi tạo vật; vì trong Người muôn loài trên trời dưới đất đã được tác thành, mọi vật hữu hình và vô hình, dù là các Bệ thần hay Quản thần, dù là Chủ thần hay Quyền thần: Mọi vật đã được tạo thành nhờ Người và trong Người. Và Người có trước mọi loài và mọi loài tồn tại trong Người. Người là đầu thân thể tức là Hội thánh, là nguyên thuỷ và là trưởng tử giữa kẻ chết, để Người làm bá chủ mọi loài. Vì chưng, Thiên Chúa đã muốn đặt tất cả viên mãn nơi Người. và Thiên Chúa đã giao hoà vạn vật nhờ Người và vì Người; nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa ban hoà bình trên trời dưới đất.  Đó là lời Chúa.

 

ALLELUIA:  Lc 19, 38

Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Đức Vua, Đấng nhân danh Chúa mà đến, bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.
PHÚC ÂM:  Lc 10, 25-37

“Ai là anh em của tôi?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời”. Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?” Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Chúa Giêsu nói: “Ông đã trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống”. Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Nhưng ai là anh em của tôi?” Chúa Giêsu nói tiếp:

 

“Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: ‘Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông’. Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?” Người thông luật trả lời: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy”. Và Chúa Giêsu bảo ông: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.  Đó là lời Chúa.

 

 

[one_half]

Gospel Lk 10,25-37

 

There was a scholar of the law who stood up to test him and said,

“Teacher, what must I do to inherit eternal life?”

Jesus said to him, “What is written in the law?

How do you read it?”

He said in reply,

“You shall love the Lord, your God,

with all your heart,

with all your being,

with all your strength,

and with all your mind,

and your neighbor as yourself.”

He replied to him, “You have answered correctly;

do this and you will live.”

 

But because he wished to justify himself, he said to Jesus,

“And who is my neighbor?”

Jesus replied,

“A man fell victim to robbers

as he went down from Jerusalem to Jericho.

They stripped and beat him and went off leaving him half-dead.

A priest happened to be going down that road,

but when he saw him, he passed by on the opposite side.

Likewise a Levite came to the place,

and when he saw him, he passed by on the opposite side.

But a Samaritan traveler who came upon him

was moved with compassion at the sight.

He approached the victim,

poured oil and wine over his wounds and bandaged them.

Then he lifted him up on his own animal,

took him to an inn, and cared for him.

The next day he took out two silver coins

and gave them to the innkeeper with the instruction,

‘Take care of him.

If you spend more than what I have given you,

I shall repay you on my way back.’

Which of these three, in your opinion,

was neighbor to the robbers’ victim?”

He answered, “The one who treated him with mercy.”

Jesus said to him, “Go and do likewise.”

***********************

[/one_half]

[one_half]Daily Reading and Meditation – Sunday (July 10): “Go and do likewise”

Scripture: Luke 10:25-37

25 And behold, a lawyer stood up to put him to the test, saying, “Teacher, what shall I do to inherit eternal life?” 26 He said to him, “What is written in the law? How do you read?” 27 And he answered, “You shall love the Lord your God with all your heart, and with all your soul, and with all your strength, and with all your mind; and your neighbor as yourself.” 28 And he said to him, “You have answered right; do this, and you will live.” 29 But he, desiring to justify himself, said to Jesus, “And who is my neighbor?” 30 Jesus replied, “A man was going down from Jerusalem to Jericho, and he fell among robbers, who stripped him and beat him, and departed, leaving him half dead. 31 Now by chance a priest was going down that road; and when he saw him he passed by on the other side. 32 So likewise a Levite, when he came to the place and saw him, passed by on the other side. 33 But a Samaritan, as he journeyed, came to where he was; and when he saw him, he had compassion, 34 and went to him and bound up his wounds, pouring on oil and wine; then he set him on his own beast and brought him to an inn, and took care of him. 35 And the next day he took out two denarii and gave them to the innkeeper, saying, `Take care of him; and whatever more you spend, I will repay you when I come back.’ 36 Which of these three, do you think, proved neighbor to the man who fell among the robbers?” 37 He said, “The one who showed mercy on him.” And Jesus said to him, “Go and do likewise.”

Meditation: If God is all-loving and compassionate, then why is there so much suffering and evil in this world? Many agnostics refuse to believe in God because of this seemingly imponderable problem. If God is love then evil and suffering must be eliminated in all its forms. What is God’s answer to this human dilemma? Jesus’ parable about a highway robbery gives us a helpful hint. Jesus told this dramatic story in response to a devout Jew who wanted to understand how to apply God’s great commandment of love to his everyday life circumstances. In so many words this religious-minded Jew said: “I want to love God as best as I can and I want to love my neighbor as well. But how do I know that I am fulfilling my duty to love my neighbor as myself?”

Jesus must have smiled when he heard this man challenge him to explain one’s duty towards their neighbor. For the Jewish believer the law of love was plain and simple: “treat your neighbor as you would treat yourself.” The real issue for this believer was the correct definition of who is “my neighbor”.  He understood “neighbor” to mean one’s fellow Jew who belonged to the same covenant which God made with the people of Israel. Up to a certain point, Jesus agreed with this sincere expert but, at the same time, he challenged him to see that God’s view of neighbor went far beyond his narrow definition.

God’s love and mercy extends to all
Jesus told a parable to show how wide God’s love and mercy is towards every fellow human being. Jesus’ story of a brutal highway robbery was all too familiar to his audience. The road from Jerusalem to Jericho went through a narrow winding valley surrounded by steep rocky cliffs. Many wealthy Jews from Jerusalem had winter homes in Jerico. This narrow highway was dangerous and notorious for its robbers who could easily ambush their victim and escape into the hills. No one in his right mind would think of traveling through this dangerous highway alone. It was far safer to travel with others for protection and defense.

Our prejudice gets in the way of mercy
So why did the religious leaders refuse to give any help when they saw a half-dead victim lying by the roadside? Didn’t they recognize that this victim was their neighbor? And why did a Samaritan, an outsider who was despised by the Jews, treat this victim with special care at his own expense as he would care for his own family? Who was the real neighbor who showed brotherly compassion and mercy? Jesus makes the supposed villain, the despised Samaritan, the merciful one as an example for the status conscious Jews. Why didn’t the priest and Levite stop to help? The priest probably didn’t want to risk the possibility of ritual impurity. His piety got in the way of charity. The Levite approached close to the victim, but stopped short of actually helping him. Perhaps he feared that bandits were using a decoy to ambush him. The Levite put personal safety ahead of saving his neighbor.

God expects us to be merciful as he is merciful
What does Jesus’ story tell us about true love for one’s neighbor? First, we must be willing to help even if others brought trouble on themselves through their own fault or negligence. Second, our love and concern to help others in need must be practical. Good intentions and showing pity, or emphathizing with others, are not enough. And lastly, our love for others must be as wide and as inclusive as God’s love. God excludes no one from his care and concern. God’s love is unconditional. So we must be ready to do good to others for their sake, just as God is good to us.

Jesus not only taught God’s way of love, but he showed how far God was willing to go to share in our suffering and to restore us to wholeness of life and happiness. Jesus overcame sin, suffering, and death through his victory on the cross. His death brought us freedom from slavery to sin and the promise of everlasting life with God. He willingly shared in our suffering to bring us to the source of true healing and freedom from sin and oppression. True compassion not only identifies and emphathizes with the one who is in pain, but takes that pain on oneself in order to bring freedom and restoration.

The cross shows us God’s perfect love and forgiveness
Jesus truly identified with our plight, and he took the burden of our sinful condition upon himself. He showed us the depths of God’s love and compassion, by sharing in our suffering and by offering his life as an atoning sacrifice for our sins upon the cross. His suffering is redemptive because it brings us healing and restoration and the fulness of eternal life. God offers us true freedom from every form of oppression, sin, and suffering. And that way is through the cross of Jesus Christ. Are you ready to embrace the cross of Christ, to suffer for his sake, and to lay down your life out of love for your neighbor?

“Lord Jesus, may your love always be the foundation of my life. Free me from every fear and selfish-concern that I may freely give myself in loving service to others, even to the point of laying my life down for their sake.”

Psalm 69:13-16, 29-30,32-36

13 But as for me, my prayer is to you, O LORD. At an acceptable time, O God, in the abundance of your steadfast love answer me. With your faithful help
14 rescue me from sinking in the mire;  let me be delivered from my enemies and from the deep waters.
16 Answer me, O LORD, for your steadfast love is good; according to your abundant mercy, turn to me.
29 But I am afflicted and in pain; let your salvation, O God, set me on high!
30 I will praise the name of God with a song; I will magnify him with thanksgiving.
32 Let the oppressed see it and be glad; you who seek God, let your hearts revive.
33 For the LORD hears the needy, and does not despise his own that are in bonds.
34 Let heaven and earth praise him, the seas and everything that moves therein.
35 For God will save Zion and rebuild the cities of Judah;  and his servants shall dwell there and possess it;
36 the children of his servants shall inherit it, and those who love his name shall dwell in it.

Daily Quote from the early church fathers: God desires to be our neighbor, by Augustine of Hippo, 354-430 A.D.

“God our Lord wished to be called our neighbor. The Lord Jesus Christ meant that he was the one who gave help to the man lying half-dead on the road, beaten and left by the robbers. The prophet said in prayer, ‘As a neighbor and as one’s own brother, so did I please’ (Psalm 34:14 ). Since the divine nature is far superior and above our human nature, the command by which we are to love God is distinct from our love of our neighbor. He shows mercy to us because of his own goodness, while we show mercy to one another because of God’s goodness. He has compassion on us so that we may enjoy him completely, while we have compassion on another that we may completely enjoy him. (excerpt from CHRISTIAN INSTRUCTION 33)

[/one_half]