“Hãy ra đây”: Niềm hy vọng lấp đầy

Spread the love
– ĐÔ. Phaolô Phan Văn Hiền
Ai trong chúng ta đã từng chứng kiến cái chết của người thân trong gia đình, đều cảm nghiệm được niềm đau và nỗi thất vọng gặm nát tâm hồn mình. Càng thân thiết, càng thương mến, thì nỗi đau càng cao và thất vọng càng dày. Đó chính là tâm trạng của Mat-ta và Maria khi em mình là Lazarô từ giã cõi đời. Thật ra, hai chị em trước đó vẫn còn môt chút hy vọng là em mình có thể được chữa lành, vì tin vào tình thương và quyền năng của Đức Giêsu, một người rất thân với ba chị em: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết…”
Nhưng điều đáng nói là ngay khi Lazarô đã qua đời và táng vào mồ đá rồi, niềm hy vọng đó vẫn không tàn phai: “Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Một niềm hy vọng có thể bị xem là hoang tưởng, nhưng với hai chị em, đó vẫn là một niềm hy vọng tròn đầy, vì được đặt trền nền tảng đức tin sắt son vào Thiên Chúa, Đấng có thể làm được những điều không thể.  Và cuối cùng Đức Giêsu đã biến niềm hy vọng của hai chị em Mat-ta và Maria thành hiện thực: Lazarô sống lại.
 
“Lazarô! Hãy ra đây”. Và Lazarô từ từ bước ra khỏi mồ, chân tay còn quấn những mảnh vải, và trên mặt còn quấn khăn liệm. Đúng là Lazarô, em ruột của Mat-ta và Maria. Không phải một người nào khác được đánh tráo như trong trò ảo thuật ở Las Vegas ngày nay. Mọi người ngạc nhiên, sửng sốt, vui mừng. Còn Mat-ta và Maria, niềm hy vọng lấp đầy hạnh phúc.
 
Niềm hy vọng của Mat-ta và Maria cũng chính là niềm hy vọng của mỗi người chúng ta trong cái thế giới đầy chết chóc vì chiến tranh, bạo lực, khủng bố, phá thai, giết người… Thánh Phêrô đã khuyên bảo các tín hữu sơ khai: “Anh em hãy hiểu Ðức Kitô là Chúa nơi lòng anh em, luôn luôn sẵn sàng đáp lời với mọi người hỏi anh em về mối hy vọng có trong anh em” (1Pet 3, 15). Mối hy vọng đó chính là sự sống của Thiên Chúa mà chúng ta được Ngài thương cho chung phần: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống.”
 
Năm 1982, tại đám tang của nhà lãnh đạo Liên Bang Xô Viết Leonid Brezhnev, bà quả phụ vị lãnh đạo được phép đến gặp chồng mình lần cuối trước khi đóng nắp hòm. Bà đứng bất động thật lâu bên cạnh quan tài, khuôn mặt vô cảm. Nhưng ngay trước khi quan tài đóng lại, bà đã làm một hành động khiến cho những ngươi vô thần ở đất nước này sửng sốt. Đó là bà đã làm dấu Thánh Giá trên ngực chồng bà. Một hành động đầy can đảm nói lên sự sai lạc của chồng bà khi chối bỏ Thiên Chúa, và đồng thời cũng nói lên niềm hy vọng của bà về sự phán xét nhân lành của Đức Giêsu, để chồng bà được hưởng cuộc sống hạnh phúc với Ngài. 
 
Bà quả phụ Brezhnev hơn ai hết đã hiểu được niềm hy vọng của Mat-ta và Maria, và cũng là tấm gương cho chúng ta như lời khuyên của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận: “ Người Công Giáo là ánh sáng giữa đen tối, là muối sống giữa thối nát, và là hy vọng giữa một nhân loại thất vọng” ( ĐHV 950).