Suy Niệm – Chúa Nhật 12 Thường Niên – Năm C – Ngày 19 Tháng 6 – Lễ Mình Máu Thánh Chúa

Spread the love

CÂU TRẢ LỜI ĐÚNG   “…Dân chúng nói Thầy là ai ?” – “Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ bảo là ông Ê-li-a,…” – “Còn anh em bảo Thầy là ai ?” Ông Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” (Lc 9,18-24)

Suy niệm: Chỉ cần một câu trả lời đúng và đắc ý người phỏng vấn là người đi xin việc được chấp thuận ngay. Khổ nỗi có quá nhiều phương án trả lời mà chỉ có một cách làm đắc ý người phỏng vấn thì biết làm thế nào đây?! Các môn đệ không ở trong hoàn cảnh này vì Chúa Giê-su đã chọn và nhận các ông vào làm việc cho mình trước khi các ông được hỏi. Hôm nay Chúa hỏi các môn đệ là để dần tỏ cho các ông khuôn mặt và sứ mệnh của Đấng-được-Chúa-Cha-xức-dầu. Sứ mệnh đó là cứu thế trong đau khổ-tủi nhục-vinh quang: hai mặt của một đồng xu!

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chỉ mình Chúa mới có lời ban sự sống đời. Xin cho con tin và làm theo lời Chúa dạy, nhờ đó cuộc sống của con sẽ là câu trả lời đúng ý Chúa cho những ai muốn hỏi con như Chúa đã hỏi các môn đệ ngày xưa.

Lễ Mình Máu Thánh Chúa

BÀI ĐỌC I: St 14, 18-20  “Ông mang bánh và rượu tới”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Menkixêđê là vua thành Salem, đem bánh và rượu tới, vì ông là thượng tế của Thiên Chúa Tối Cao, ông chúc phúc cho Abram rằng: “Xin Thiên Chúa Tối Cao và Đấng tạo thành trời đất chúc phúc cho Abram, và đáng chúc tụng thay Thiên Chúa Tối Cao, vì nhờ Người che chở, quân thù đã rơi vào tay ông”. Và Abram dâng cho ông một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.    Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 109, 1. 2. 3. 4  Đáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê (c. 4bc).

1. Thiên Chúa đã ban bố cùng Chúa tôi rÄng: “Con hãy ngồi bên hữu Ta, cho tới khi Ta bắt quân thù làm bệ kê dưới chân Con”. – Đáp.

2. Đức Thiên Chúa từ Sion sẽ phô bày vương trượng quyền bính của Ngài, rÄng: “Con hãy thống trị giữa quân thù”. – Đáp.

3. “Các thủ lãnh cùng hiện diện bên Con, ngày Con giáng sinh trong thánh thiện huy hoàng: trước rạng đông, tựa hồ sương sa, Ta đã sinh hạ ra Con”. – Đáp.

4. Đức Thiên Chúa đã thề và không hối hận rÄng: “Con là Thượng tế tới muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê”. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: 1 Cr 11, 23-26  “Mỗi khi anh em ăn và uống anh em loan truyền việc Chúa chịu chết”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rintô.

Anh em thân mến, phần tôi, tôi đã lãnh nhận nơi Chúa điều mà tôi đã truyền lại cho anh em, là Chúa Giêsu trong đêm bị nộp, Người cầm lấy bánh và tạ ơn, bẻ ra và phán: “Các con hãy lãnh nhận mà ăn, này là Mình Ta, sẽ bị nộp vì các con: Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Cùng một thể thức ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm lấy chén và phán: “Chén này là Tân Ước trong Máu Ta; mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Vì mỗi khi anh em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới khi Chúa lại đến.    Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 6, 51-52 Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời”. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Lc 9, 11b-17  “Tất cả đều ăn no nê”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vậy khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn, vì chúng ta đang ở nơi hoang địa”. Nhưng Người nói với các ông: “Các con hãy cho họ ăn đi”. Các ông trả lời: “Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, trừ phi chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này”. Số đàn ông độ năm ngàn. Người nói với các môn đệ rằng: “Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm mươi người”. Các ông đã làm như thế, và bảo tất cả ngồi xuống. Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.    Đó là lời Chúa.

Chúa Nhật 12 Thường Niên

BÀI ĐỌC I:  Dcr 12, 10-11 “Họ sẽ nhìn thấy Đấng họ đã đâm thâu qua”.
Trích sách Tiên tri Dacaria.

Đây Chúa phán: “Ta sẽ gieo rắc tinh thần ân phúc và cầu nguyện trên nhà Đavít và trên dân cư Giêrusalem. Họ sẽ ngước mắt nhìn Ta, Đấng họ đã đâm thâu qua: họ sẽ khóc than người, như khóc than con một, họ sẽ thương tiếc người như quen thương tiếc đứa con đầu lòng đã chết.

Trong ngày đó, tại Giêrusalem sẽ có tiếng khóc than to lớn, như khóc than Ađadremmon trong cánh đồng Magêđđô”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 62, 2. 3-4. 5-6. 8-9  Đáp:  Lạy Chúa là Thiên Chúa con, linh hồn con khát khao Chúa (c. 2b).

1) Ôi lạy Chúa, Chúa là Thiên Chúa của con, con thao thức chạy kiếm Ngài. Linh hồn con khát khao, thể xác con mong đợi Chúa con, như đất héo khô, khát mong mà không gặp nước!2) Con cũng mong được chiêm ngưỡng thiên nhan ở thánh đài, để nhìn thấy quyền năng và vinh quang của Chúa. Vì ân tình của Ngài đáng chuộng hơn mạng sống, miệng con sẽ xướng ca ngợi khen Ngài.

3) Con sẽ chúc tụng Ngài như thế trọn đời con, con sẽ giơ tay kêu cầu danh Chúa. Hồn con được no thoả dường như bởi mỹ vị cao lương, và miệng con ca ngợi Chúa với cặp môi hoan hỉ.

4) Vì Chúa đã ra tay trợ phù con, để con được hoan hỉ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn con bám thân vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người con.

BÀI ĐỌC II:  Gl 3, 26-29 “Anh em đã chịu phép rửa tội, nên anh em đã mặc lấy Đức Kitô”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.Anh em thân mến, tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa nhờ tin vào Đức Giêsu Kitô. Vì chưng tất cả anh em đã chịu phép rửa tội trong Đức Kitô, nên anh em đã mặc lấy Đức Kitô. Nay không còn phân biệt người Do-thái và Hy-lạp, người nô lệ và tự do, người nam và người nữ: vì tất cả anh em là một trong Đức Giêsu Kitô. Nhưng nếu anh em thuộc về Đức Kitô, thì anh em là dòng dõi Abraham, những kẻ thừa tự như lời đã hứa. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 14, 23  Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy”. – Alleluia.

PHÚC ÂM:  Lc 9, 18-24  “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa. Con Người phải chịu nhiều đau khổ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Việc xảy ra là khi Chúa Giêsu cầu nguyện riêng một nơi, và có các môn đệ ở với Người, thì Người hỏi các ông rằng: “Những đám dân chúng bảo Thầy là ai?” Các ông thưa rằng: “Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ khác lại cho là Êlia, còn người khác thì cho là một trong các tiên tri thời xưa đã sống lại”. Người lại hỏi các ông rằng: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa”. Và Người ngăn cấm các ông không được nói điều đó với ai mà rằng: “Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại”.

Người lại phán cùng mọi người rằng: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. Vì kẻ nào muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất nó. Còn kẻ nào mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ cứu được mạng sống mình”. Đó là lời Chúa.

[one_half]


Gospel Lk 9,18-24

Once when Jesus was praying in solitude,
and the disciples were with him,
he asked them, “Who do the crowds say that I am?”
They said in reply, “John the Baptist;
others, Elijah;
still others, ‘One of the ancient prophets has arisen.’”
Then he said to them, “But who do you say that I am?”
Peter said in reply, “The Christ of God.”
He rebuked them
and directed them not to tell this to anyone.

He said, “The Son of Man must suffer greatly
and be rejected by the elders, the chief priests, and the scribes,
and be killed and on the third day be raised.”
Then he said to all,
“If anyone wishes to come after me, he must deny himself
and take up his cross daily and follow me.
For whoever wishes to save his life will lose it,
but whoever loses his life for my sake will save it.”

GOSPEL READING: Luke 9:18-24

18 Now it happened that as he was praying alone the disciples were with him; and he asked them, “Who do the people say that I am?” 19 And they answered, “John the Baptist; but others say, Elijah; and others, that one of the old prophets has risen.” 20 And he said to them, “But who do you say that I am?” And Peter answered, “The Christ of God.” 21 But he charged and commanded them to tell this to no one, 22 saying, “The Son of man must suffer many things, and be rejected by the elders and chief priests and scribes, and be killed, and on the third day be raised.”23 And he said to all, “If any man would come after me, let him deny himself and take up his cross daily and follow me. 24 For whoever would save his life will lose it; and whoever loses his life for my sake, he will save it.

Meditation: Who is Jesus for you – and what difference does he make in your life? Many in Israel recognized Jesus as a mighty man of God, even comparing him with the greatest of the prophets. Peter, always quick to respond whenever Jesus spoke, professed that Jesus was truly the “Christ of God” – “the Son of the living God” (Matthew 16:16). No mortal being could have revealed this to Peter, but only God. Through the “eyes of faith” Peter discovered who Jesus truly was. Peter recognized that Jesus was much more than a great teacher, prophet, and miracle worker. Peter was the first apostle to publicly declare that Jesus was the Anointed One, consecrated by the Father and sent into the world to redeem a fallen human race enslaved to sin and cut off from eternal life with God (Luke 9:20, Acts 2:14-36). The word for “Christ” in Greek is a translation of the Hebrew word for “Messiah” – both words literally mean the Anointed One.

Jesus begins to explain the mission he was sent to accomplish
Why did Jesus command his disciples to be silent about his identity as the anointed Son of God? They were, after all, appointed to proclaim the good news to everyone. Jesus knew that they did not yet fully understand his mission and how he would accomplish it. Cyril of Alexandria (376-444 AD), an early church father, explains the reason for this silence:

There were things yet unfulfilled which must also be included in their preaching about him. They must also proclaim the cross, the passion, and the death in the flesh. They must preach the resurrection of the dead, that great and truly glorious sign by which testimony is borne him that the Emmanuel is truly God and by nature the Son of God the Father. He utterly abolished death and wiped out destruction. He robbed hell, and overthrew the tyranny of the enemy. He took away the sin of the world, opened the gates above to the dwellers upon earth, and united earth to heaven. These things proved him to be, as I said, in truth God. He commanded them, therefore, to guard the mystery by a seasonable silence until the whole plan of the dispensation should arrive at a suitable conclusion. (Commentary on LukeHomily 49)

God’s Anointed Son must suffer and die to atone for our sins
Jesus told his disciples that it was necessary for the Messiah to suffer and die in order that God’s work of redemption might be accomplished. How startled the disciples were when they heard this word. How different are God’s thoughts and ways from our thoughts and ways (Isaiah 55:8). It was through humiliation, suffering, and death on the cross that Jesus broke the powers of sin and death and won for us eternal life and freedom from the slavery of sin and from the oppression of our enemy, Satan, the father of lies and the deceiver of humankind.

We, too, have a share in the mission and victory of Jesus Christ
If we want to share in the victory of the Lord Jesus, then we must also take up our cross and follow where he leads us. What is the “cross” that you and I must take up each day? When my will crosses (does not align) with God’s will, then his will must be done. To know Jesus Christ is to know the power of his victory on the cross where he defeated sin and conquered death through his resurrection. The Holy Spirit gives each of us the gifts and strength we need to live as sons and daughters of God. The Holy Spirit gives us faith to know the Lord Jesus personally as our Redeemer, and the power to live the gospel faithfully, and the courage to witness to others the joy, truth, and freedom of the Gospel. Who do you say that Jesus is?

Lord Jesus, I believe and I profess that you are the Christ, the Son of the living God. Take my life, my will, and all that I have, that I may be wholly yours now and forever.

Psalm 63:1-5,7-8

1 O God, thou are my God, I seek thee, my soul thirsts for you; my flesh faints for you, as in a dry and weary land where no water is.
2 So I have looked upon you in the sanctuary, beholding your power and glory.
3 Because your steadfast love is better than life, my lips will praise you.
4 So I will bless you as long as I live; I will lift up my hands and call on your name.
5 My soul is feasted as with marrow and fat, and my mouth praises you with joyful lips,
7 for you have been my help, and in the shadow of your wings I sing for joy.
8 My soul clings to you; your right hand upholds me.

Daily Quote from the Early Church Fathers: Peter confesses that Jesus is God’s Anointed Son and Savior of all, by Cyril of Alexandria (376-444 AD)

“You see the skillfulness of the question. He [Jesus] did not at once say, ‘Who do you say that I am?’ He refers to the rumor of those that were outside their company. Then, having rejected it and shown it unsound, he might bring them back to the true opinion. It happened that way. When the disciples had said, ‘Some, John the Baptist, and others, Elijah, and others, that some prophet of those in old time has risen up,’ he said to them, ‘But you, who do you say that I am?’ Oh! how full of meaning is that word you! He separates them from all others, that they may also avoid the opinions of others. In this way, they will not conceive an unworthy idea about him or entertain confused and wavering thoughts. Then they will not also imagine that John had risen again, or one of the prophets. ‘You,’ he says, ‘who have been chosen,’ who by my decree have been called to the apostleship, who are the witnesses of my miracles. Who do you say that I am?'”(excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 49)