Chưa Đến 2% Thời Gian Dành Cho Chúa

Spread the love

Tiền bạc của cải vật chất luôn có một sức hấp dẫn vô hình thu hút tâm trí con người. Nhiều cụ lớn tuổi có vẻ không còn minh mẫn trên nhiều mặt, nhưng đụng đến tiền bạc thì các cụ tỏ ra như rất sáng suốt, luôn biết phân định rõ ràng tờ nào bao nhiêu v.v. Hầu như tất cả chúng ta ai cũng rất nhạy bén khi đụng đến tiền bạc. Từ māmōn gốc từ tiếng Aramaic có nghĩa là tiền bạc, giàu có, hay lợi lộc. Sau này các thánh Giáo phụ như Cyprian, Jerome và Gioan Chrysostom gắn liền từ ngữ này với sự tham lam.

Trên thực tế, một khi đồng tiền bị mất giá như ở Venezuela, thì những tờ giấy bạc cũng chẳng khác gì những truyền đơn rao vặt. Tiền bạc trở nên thần thánh hóa là do con người tự tôn sùng nó và đặt niềm đam mê nó lên trên tất cả mọi sự. Từ đó, Thiên Chúa trở thành thứ yếu, thuộc hạng hai thay vì ở bậc nhất. Trước mặt Thiên Chúa, chẳng có gì sai trái khi chúng ta trở nên giàu có do chính sức lao động bằng mồ hôi nước mắt của mình.

Thế nhưng công tâm mà nói, sự giàu có của chúng ta có chắc chắn 100% do mồ hôi nước mắt mà không liên quan đến những bất công không? Cho kẻ khác vay tiền với tiền lời cắt cổ có phải là bất công không? Cho những người mướn nhà mà không chịu sửa sang đàng hoàng có phải là ngay thẳng không? Thiếu thành thật hay khai gian để thu lợi tiền trợ cấp chính phủ hoặc lừa dối người khác có phải công chính không? Vấn đề ở đây không phải là sự giàu có của cải mà là làm cách nào chúng ta trở nên giàu có mà không liên quan đến những gian dối bất công. Bởi thế, chúng ta nên đọc lại Tin Mừng hôm nay trong bối cảnh tiền bạc phải gắn liền với sự liêm chính và tín nhiệm. Ai lem nhem tiền bạc dù chỉ trong việc rất nhỏ cũng đủ mất tín nhiệm. Chính lòng tham vô đáy mà con người dám thi hành bất cứ mọi thủ đoạn trái với lương tâm.

Dưới ánh sáng Tin Mừng tuần này, mỗi người chúng ta hãy thành tâm xem lại lương tâm mình Thiên Chúa thật ra đang ở vị trí nào trong cuộc sống đức tin hôm nay. Một trong những lý do biện minh không đến được nhà thờ là do bận bịu với công việc quá. Thật lòng chúng ta có muốn đến nhà thờ hay không mà thôi, thật ra đến với cộng đoàn chỉ có 3 tiếng (2 giờ lái xe, 1 giờ tham dự lễ) so với 168 tiếng (7 ngày) thì có là bao chưa bằng 2% thời lượng Chúa bac ho một tuần. Lúc này, chúng ta còn mạnh khỏe hái ra tiền, nhưng đến lúc bệnh hoạn đau ốm, ai sẽ là người gần bên bạn nhất? Chỉ một mình Ngài mà thôi.

-Lm. Giuse Maria Nguyễn Tuấn Long