Suy Niệm – Chúa Nhật 4 Thường Niên – Ngày 30 Tháng 1 – Năm C – Daily Mass TV Thánh Lễ Online

Spread the love

Suy Niệm:    Chúa không thỏa mãn hiếu kỳ dân Caphácnaum đòi Chúa làm phép lạ, họ mới tin, thay vì thoả mãn yêu cầu của họ, Chúa cho họ biết: ngôn sứ Êlia chỉ cứu bà goá Xarépta khỏi chết đói khi cả vùng bị hạn hán, chết đói, và ông Naaman khỏi phong cùi trong khi có vô s người phong cùi. Trải qua bao nhiêu việc lạ Chúa làm, họ vẫn cứng lòng tin, vì họ hiểu không đúng s mệnh của Chúa: mặc khải Nước Trời, chết cứu chuộc nhân loại, chứ không đến giải phóng họ khỏi ách thống trị Rôma. 

Cầu Nguyện:  Lạy Chúa, chúng con tin Chúa là Con Thiên Chúa, xuống trần mặc khải cho chúng con về Nước Trời, dùng cái chết chuộc lỗi lầm Nguyên tổ, ban cho chúng con Lời Hằng sống. Chúng con biết, theo lời Chúa và thực hành, chúng con có Nước Trời. Xin cho chúng con mãi mãi tin yêu Chúa, để được cùng đồng thừa hưởng với gia tài Thiên quốc Cha dành sẵn cho chúng con.
[one_half]
Chúa Nhật 4 Thường Niên – năm C

BÀI ĐỌC I: Gr 1, 4-5, 17-19   “Ta sẽ đặt ngươi làm tiên tri trong các dân tộc”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Trong thời vua Giosia, lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Trước khi Ta tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta đã hiến thánh ngươi. Ta đã đặt ngươi làm tiên tri trong các dân tộc.

Vậy phần ngươi, ngươi hãy thắt lưng, hãy chỗi dậy, và nói cho họ biết tất cả những điều Ta truyền dạy cho ngươi. Đừng run sợ trước mặt họ, vì Ta không làm cho ngươi kinh hãi trước mặt họ. Hôm nay Ta làm cho ngươi nên một thành trì vững chắc, một cậy cột bằng sắt, một vách thành bằng đồng trước mặt các vua Giuđa, các hoàng tử, các tư tế và dân chúng xứ này. Họ sẽ chiến đấu chống ngươi, nhưng họ không thắng được ngươi, vì Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 70, 1-2. 3-4a. 5-6ab. 15ab và 17

Đáp: Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa công minh (c. 15a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con tìm đến nương nhờ Ngài, xin đừng để con tủi hổ muôn đời; theo đức công minh Chúa, xin cứu nguy và giải thoát con, xin ghé tai về bên con và giải cứu. – Đáp.

2) Xin trở nên thạch động để con dung thân, và chiến luỹ vững bền hầu cứu độ con: vì Chúa là Đá Tảng, là chiến luỹ của con. Lạy Chúa con, xin cứu con thoát khỏi tay đứa ác. – Đáp.

3) Bởi Ngài là Đấng con mong đợi, thân lạy Chúa. Lạy Chúa, Ngài là hy vọng của con tự hồi thanh xuân. Ngay từ trong bụng mẹ, con đã nép mình vào Chúa; từ trong thai mẫu, Chúa là Đấng bảo vệ con, con đã luôn luôn cậy trông vào Chúa. – Đáp.

4) Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa công minh, và suốt ngày kể ra ơn Ngài giúp đỡ. Lạy Chúa, Chúa đã dạy con từ hồi niên thiếu, và tới bây giờ con còn kể (ra) những sự lạ của Ngài. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: 1 Cr 12, 31 – 13, 13 (bài dài)“Đức tin, đức cậy, đức mến vẫn tồn tại, nhưng đức mến là trọng hơn cả”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, anh em hãy cầu mong những ơn cao trọng hơn. Và tôi chỉ bảo cho anh em một con đường hoàn hảo nhất. Nếu tôi nói được các tiếng của loài người và thiên thần, mà tôi không có bác ái, thì tôi chỉ là tiếng đồng la vang dội hoặc não bạt vang động. Và nếu tôi được nói tiên tri, thông biết mọi mầu nhiệm và mọi khôn ngoan; nếu tôi có đầy lòng tin, đến nỗi chuyển dời được núi non, mà không có bác ái, thì tôi vẫn là không. Nếu tôi phân phát mọi của cải tôi có để nuôi kẻ nghèo khó, nếu tôi nộp mình để chịu thiêu đốt, mà tôi không có bác ái, thì không làm ích gì cho tôi.

Bác ái thì kiên tâm, nhân hậu. Bác ái không đố kỵ, không khoác lác, không kiêu hãnh, không ích kỷ, không nổi giận, không suy tưởng điều xấu, không vui mừng trước bất công, nhưng chia vui cùng chân lý, tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, trông cậy tất cả, chịu đựng tất cả.

Bác ái không khi nào qua đi. Ơn tiên tri sẽ bị huỷ diệt, ơn ngôn ngữ sẽ chấm dứt, ơn thông minh sẽ biến mất. Vì chưng chúng ta hiểu biết có giới hạn, chúng ta nói tiên tri có giới hạn, nhưng khi điều vẹn toàn đến, thì điều có giới hạn sẽ biến đi. Khi còn bé nhỏ, tôi nói như trẻ nhỏ, suy tưởng như trẻ nhỏ, lý luận như trẻ nhỏ; nhưng khi tôi đã trưởng thành, tôi loại bỏ những gì là trẻ nhỏ. Hiện giờ, chúng ta thấy mờ mịt như qua tấm gương, nhưng lúc bấy giờ, diện đối diện. Hiện giờ tôi biết có giới hạn, nhưng lúc bấy giờ, tôi sẽ biết như tôi được biết. Hiện giờ, đức tin, đức cậy, đức mến, tất cả ba đều tồn tại, nhưng trong ba nhân đức, đức mến là trọng hơn cả. Đó là lời Chúa.

Hoặc đọc bài vắn này: 1 Cr 13, 4-13

Bác ái thì kiên tâm, nhân hậu. Bác ái không đố kỵ, không khoác lác, không kiêu hãnh, không ích kỷ, không nổi giận, không suy tưởng điều xấu, không vui mừng trước bất công, nhưng chia vui cùng chân lý, tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, trông cậy tất cả, chịu đựng tất cả.

Bác ái không khi nào qua đi. Ơn tiên tri sẽ bị huỷ diệt, ơn ngôn ngữ sẽ chấm dứt, ơn thông minh sẽ biết mất. Vì chưng chúng ta hiểu biết có giới hạn, chúng ta nói tiên tri có giới hạn, nhưng khi điều vẹn toàn đến, thì điều có giới hạn sẽ biến đi. Khi còn bé nhỏ, tôi nói như trẻ nhỏ, suy tưởng như trẻ nhỏ, lý luận như trẻ nhỏ; nhưng khi tôi đã trưởng thành, tôi loại bỏ những gì là trẻ nhỏ. Hiện giờ, chúng ta thấy mờ mịt như qua tấm gương, nhưng lúc bấy giờ, diện đối diện. Hiện giờ tôi biết có giới hạn, nhưng lúc bấy giờ, tôi sẽ biết như tôi được biết. Hiện giờ, đức tin, đức cậy, đức mến, tất cả ba đều tồn tại, nhưng trong ba nhân đức, đức mến là trọng hơn cả. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 6, 64b và 69b

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống; Chúa có lời ban sự sống. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Lc 4, 21-30    “Chúa Giêsu, như Êlia và Êlisê, không phải chỉ được sai đến với người Do-thái”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu nói trong hội đường rằng: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”

Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: ‘Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình!’ Điều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông'”. Người nói tiếp: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật với các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Elia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Elia không được sai đến cùng một nguời nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.

Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi. Đó là lời Chúa.

[/one_half]

[one_half]

Gospel Lk 4,21-30

Jesus began speaking in the synagogue, saying:
“Today this Scripture passage is fulfilled in your hearing.”
And all spoke highly of him
and were amazed at the gracious words that came from his mouth.
They also asked, “Isn’t this the son of Joseph?”
He said to them, “Surely you will quote me this proverb,
‘Physician, cure yourself,’ and say,
‘Do here in your native place
the things that we heard were done in Capernaum.’”
And he said, “Amen, I say to you,
no prophet is accepted in his own native place.
Indeed, I tell you,
there were many widows in Israel in the days of Elijah
when the sky was closed for three and a half years
and a severe famine spread over the entire land.
It was to none of these that Elijah was sent,
but only to a widow in Zarephath in the land of Sidon.
Again, there were many lepers in Israel
during the time of Elisha the prophet;
yet not one of them was cleansed, but only Naaman the Syrian.”
When the people in the synagogue heard this,
they were all filled with fury.
They rose up, drove him out of the town,
and led him to the brow of the hill
on which their town had been built,
to hurl him down headlong.
But Jesus passed through the midst of them and went away.

[/one_half]

Daily Reading & Meditation   Sunday (January 30): Jesus’ power to heal and cleanse

Gospel Reading: Luke 4:21-30

21 And he began to say to them, “Today this scripture has been fulfilled in your hearing.  22 And all spoke well of him, and wondered at the gracious words which proceeded out of his mouth; and they said, “Is this not Joseph’s son?” 23 And he said to them, “Doubtless you will quote to me this proverb, `Physician, heal yourself; what we have heard you did at Capernaum, do here also in your own country.'” 24 And he said, “Truly, I say to you, no prophet is acceptable in his own country. 25 But in truth, I tell you, there were many widows in Israel in the days of Elijah, when the heaven was shut up three years and six months, when there came a great famine over all the land; 26 and Elijah was sent to none of them but only to Zarephath, in the land of Sidon, to a woman who was a widow. 27 And there were many lepers in Israel in the time of the prophet Elisha; and none of them was cleansed, but only Naaman the Syrian.” 28 When they heard this, all in the synagogue were filled with wrath. 29 And they rose up and put him out of the city, and led him to the brow of the hill on which their city was built, that they might throw him down headlong. 30 But passing through the midst of them he went away.

Meditation: Do you believe that God wants to act with power in your life today? Power to set you free from sin and hurtful desires, fear and oppression. Throughout the Scriptures we see God performing mighty acts to save his people from death and destruction – from Noah’s ark that spared his family from the flood of wickedness that had spread across the land to Moses and the Israelites who crossed through the parting waters of the Red Sea as they fled the armies of Pharoah their slave Master and oppressor.

Throughout the Gospel accounts Jesus praised individuals who put their faith in God as they remembered the great and wonderful deeds he had performed time and again. Jesus even praised outsiders – non-Jews and pagans from other lands who had heard about the mighty deeds of the God of Israel. One example Jesus mentioned was Naaman the pagan army commander from Syria who was afflicted with leprosy – a debilitating skin disease that slowly ate away the flesh (2 Kings 5:1-15). Naaman’s slave-girl was a young Jewish woman who had faith in God and compassion for Naaman her master. She urged him to seek healing from Elisha, the great prophet of Israel.When Naaman went to the land of Israel to seek a cure for his leprosy, the prophet Elisha instructed him to bathe seven times in the Jordan river. Namaan was indignant at first, but then repented and followed the prophet’s instructions. In doing so he was immediately restored in body and spirit.

Healing the leprosy of soul and body
What is the significance of Naaman’s healing for us? Ephrem the Syrian (306-373 AD), an early Christian teacher from Edessa, tells us that Naaman’s miraculous healing at the River Jordan, prefigures the mystery of the healing which is freely granted to all nations of the earth by our Lord Jesus through the regenerating waters of baptism and renewal in the Holy Spirit (Titus 3:5).

“Therefore Naaman was sent to the Jordan as to the remedy capable to heal a human being. Indeed, sin is the leprosy of the soul, which is not perceived by the senses, but intelligence has the proof of it, and human nature must be delivered from this disease by Christ’s power which is hidden in baptism. It was necessary that Naaman, in order to be purified from two diseases, that of the soul and that of the body, might represent in his own person the purification of all the nations through the bath of regeneration, whose beginning was in the river Jordan, the mother and originator of baptism.” (commentary ON THE SECOND BOOK OF KINGS 5.10-1)

Jesus told Nicodemus, “unless one is born of water and the Spirit, he cannot enter the kingdom of God” (John 3:5). The Lord Jesus wants to renew in each one of us the gift of faith and the regenerating power of baptism and the Holy Spirit (Titus 3:5) which cleanses us of the leprosy of sin and makes us “newborn” sons and daughters of God.

Confronting the sin of indifference and unbelief 
When Jesus first proclaimed the good news of God’s kingdom to his own townspeople at Nazareth (Luke 4:23-27), he did not hesitate to confront them with their sin of indifference and unbelief. He startled his listeners in the synagogue at Nazareth with a seeming rebuke that no prophet or servant of God could receive honor among his own people. He then angered them when he complimented Gentiles (non-Jews) who had shown more faith in God than the “chosen ones” of Israel. Some who despised the Gentiles (non-Jews) even spoke of them as “fuel for the fires of hell.” Jesus’ praise for “outsiders” offended the ears of his own people because they were blind-sighted to God’s merciful plan of redemption for all the nations. The word of rebuke spoken by Jesus was met with indignation and hostility. The Nazarenes forcibly threw him out of their town and would have done him physical harm had he not stopped them.

We all stand in need of God’s grace and merciful help every day and every moment of our lives. Scripture tells us that “the steadfast love of the Lord never ceases, his mercies never come to an end; they are new every morning” (Lamentations 3:22-23). God gives grace to the humble who seek him with expectant faith and with a repentant heart that wants to be made whole and clean again.

The Lord Jesus will set us free from every sinful habit and every harmful way of relating to our neighbor, if we allow him to cleanse and heal us. If we want to walk in freedom and grow in love and holiness, then we must humbly renounce our sinful ways and submit to Christ’s instruction and healing discipline in our lives. Scripture tells us that the Lord disciplines us for our good that we may share his holiness (Hebrews 12:10). Do you want the Lord Jesus to set you free and make you whole again? Ask him to show you the way to walk in his healing love and truth.

“Lord Jesus, teach me to love your ways that I may be quick to renounce sin and wilfulness in my life. Make me whole and clean again that I may delight to do your will.”

Psalm 71:1-6,15,17

1 In you, O LORD, do I take refuge; let me never be put to shame!
2 In your righteousness deliver me and rescue me; incline your ear to me, and save me!
3 Be to me a rock of refuge, a strong fortress, to save me, for you are my rock and my fortress.
4 Rescue me, O my God, from the hand of the wicked, from the grasp of the unjust and cruel man.
5 For you, O Lord, are my hope, my trust, O LORD, from my youth.
6 Upon you I have leaned from my birth; you are he who took me from my mother’s womb.  My praise is continually of you.
15 My mouth will tell of your righteous acts, of your deeds of salvation all the day, for their number is past my knowledge.
17 O God, from my youth you have taught me, and I still proclaim your wondrous deeds.

A Daily Quote from the early church fathers: Could anyone refuse to love our God?, by Augustine, Bishop of Hippo, 354-430 A.D.

“These words having been read to the assembled people, all eyes focused on Jesus, wondering perhaps how he could read without having been taught. The Israelites used to say that the prophecies concerning Christ were fulfilled, either in the persons of some of their more glorious kings or at least in the holy prophets. They did not correctly understand what was written about him, so they missed the true direction and traveled down another path. He carefully guards against error by saying, ‘This day is this prophecy fulfilled in your ears,’ that they might not again misinterpret the present prophecy. He expressly set himself before them in these words, as the person spoken of in the prophecy. It was he who preached the kingdom of heaven to the heathen. They were poor, having nothing – not God, not law, not prophets. Rather, he preached it to all who were without spiritual riches. He set the captives free; having overthrown the apostate tyrant Satan, he shed the divine and spiritual light on those whose heart was darkened. This is why he said, ‘I come as a light in this world ‘ (John 12:46).’ It was he who took the chains of sin off of those whose heart was crushed by them. He clearly showed that there is a life to come, and sinners denounced in just judgment. Finally, it was he who preached the acceptable year of the Lord, the year in which the Savior’s proclamation was made. By the acceptable year I think is meant his first coming, and by the day of restitution the day of judgment. (excerpt from COMMENTARY ON LUKE, HOMILY 12)
Uploads from WGPSG Thánh Lễ trực tuyến hằng ngày

ONLINE Video – Uploads from Daily TV Mass Thánh Lễ Hàng Ngày sau 6 giờ sáng Pacific Time USA